Phí Hân Hân nhìn theo bóng dáng kiêu sa của Nhược Uyển đi xa mà tức anh ách. Rõ ràng cô ta cũng đâu thua kém gì Trang Nhược Uyển, vậy thì lí do gì mà Nhược Uyển lại được Thống Nhất ưu ái như vậy... Chẳng lẽ là vì Nhược Uyển là bạn gái của Vũ Dạ Triệt? Không đúng! Vũ Gia bây giờ rất rối, Vũ Thị còn chưa chắc giữ lại được. Vậy thì làm sao Thống Nhất vẫn vững mạnh như vậy cơ chứ? Cô ta không cam tâm nhìn Nhược Uyển tỏa sáng! Nhất định không cam tâm!
Thoáng một cái, nụ cười thâm hiểm đã hiện lên trên gương mặt của Phí Hân Hân, cô ta đi ngang qua người của Hạ Linh Lam, làm cho Hạ Linh Lam có chút giật mình... Nộ khí này... Rất nguy hiểm
Tuy nói Hạ Linh Lam cũng không thích gì Nhược Uyển, nhưng từ trước đến giờ dường như Nhược Uyển chưa bao giờ gây hứng với mình. Cô ta cũng nhìn ra, Nhược Uyển là một cô gái có thù tất báo.... Phí Hân Hân cướp hết tất cả của Nhược Uyển, thì chắc chắn ngày tháng sau này của Phí Hân Hân sẽ rất thảm hại... Có khi, còn thảm hại hơn Hạ Linh Lam nữa kìa.
\[..............................\]
Bây giờ, cổ phần của Vũ Thị nằm trong tay ba người. Ba mươi chín phần trăm là của Thất Uông Lang. Ba mươi bảy phần trăm là nằm trong tay Vũ Dạ Triệt. Còn hai mươi bốn phần trăm vẫn nằm trong tay một người bí ẩn chưa lộ diện. Người thần bí kia đã thu mua cổ phần của Vũ Thị trong lúc khủng hoảng, nhưng lại mua với danh nghĩa là "Z", và không ai biết người kia là ai
Thất Uông Lang đã điều tra nhưng kết quả chỉ là con số không. Ông ta chỉ sợ người tên "Z" kia lại hợp tác với Vũ Dạ Triệt, thì vị trí Chủ Tịch này sẽ không thuộc về ông ta. Hôm nay, là ngày hợp cổ đông, và đương nhiên... Người tên "Z" kia cũng sẽ xuất hiện
Vũ Dạ Triệt, Vũ Mục An, Thất Uông Lang là Tuyền Ân đang ngồi trong phòng hợp chờ đợi người thần bí kia đến. Chờ tầm mười lăm phút cũng không thấy đâu, thêm nửa giờ đồng hồ vẫn không thấy bóng dáng. Một lúc sau, Thất Uông Lang mất kiên nhẫn, sắc mặt không vui nói
\- Tôi hết kiên nhẫn rồi. Bây giờ, cứ theo số cổ phần mà định. Tôi nắm giữ nhiều nhất cho nên...
\- Ai nói ông giữ nhiều cổ phần nhất?
Tiếng nói thanh thoát của một cô gái vang lên, cánh cửa dần dần được mở ra. Đi đầu là Lâm Âm, tiếp đến là Mộ Sa, kế bên là Tân Yết... Và cuối cùng... Chính là cô... Trang Nhược Uyển
Cô vừa bước vào thì Tuyền Ân đã có cảm giác không tốt lắm. Đến khi cô ngồi xuống bên cạnh Vũ Dạ Triệt, sắc mặt của bà ta còn khó coi hơn.
\- Lâm Âm, đưa cho anh ấy.
Trang Lâm Âm gật đầu, cô nàng đưa cho Vũ Dạ Triệt một sấp hồ sơ. Mục An tò mò nhìn vào, đó là hồ sơ chuyển nhượng cổ phần, thì ra người nắm giữ hai mươi tư phần trăm còn lại chính là Trang Nhược Uyển.
\- Anh kí vào đi.
Vũ Dạ Triệt chừng chờ một lúc, nhưng vì sự nghiệp của gia tộc. Anh từ tốn kí vào, vậy là hiện nay... Vũ Dạ Triệt đang nắm giữ đến sáu mươi mốt phần trăm, rõ ràng... Vị trí Chủ Tịch của Vũ Thị vẫn thuộc về Vũ Gia
\- Cô... Cô...
\- Thất tổng đây, thất lễ rồi.
Thất Uông Lang hừ lạnh một cái, rồi bỏ đi. Tuyền Ân nhìn bọn họ một lúc lâu rồi mới đi theo Thất Uông Lang
Lâm Âm thầm khinh bỉ bọn họ một cái. Với cái loại tép riu này mà muốn đấu trí với Uyển tỷ của cô sao? Tuổi già nhưng sức còn non lắm.
\- Thì ra... Em là "Z"
\- Không đúng, người thu mua là Mộ Kiêu. Em là người chi trả khoản tiền.
Vũ Dạ Triệt có chút không hài lòng lắm. Anh biết cô rất xinh đẹp, còn giàu có... À còn thông minh, tài giỏi nữa... Vậy tại sao có nhiều tên lại để ý như vậy?
Lúc đầu chỉ có một mình Mục An, sau đó lại xuất hiện thêm một Hàng Hạo, một Bạch Hổ, một Mạc Tu Niêm.... À còn có một Khang Tố Tố, bây giờ lại thêm một Mộ Kiêu.... Rốt cuộc người phụ nữ này của anh có ma lực sao?
Nhược Uyển nhìn anh đang ngây ngốc đứng một bên liền phì cười. Cô đi đến trước mắt anh, hai tay ôm lấy hông của anh, ngước mặt lên nhìn... Rồi nở một nụ cười xinh đẹp
\- Triệt, Vũ Dương mới cho em xem một kịch bản rất thú vị... Anh có thể...
\- Không được!
Chưa để cô nói hết câu, thì Vũ Dạ Triệt đã lên tiếng phản đối. Nhược Uyển có chút bất mãn lên tiếng
\- Tại sao chứ?
\- Em đang mang thai, không nên nhận vai diễn.
Vũ Dạ Triệt ôn nhu vuốt tóc của cô, Nhược Uyển có chút không bằng lòng. Cô mang thai nhưng cô rất cẩn thận, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng gì. Với lại, nếu sau này cô sinh con xong, ít nhất phải gần một năm sau cô mới có thể đi quay trở lại. Nhưng vậy thì chẳng phải nhiều người sẽ quên mất cô hay sao? Không được!
\- Không sao mà... Em hứa sẽ bảo vệ thật tốt cho tiểu bảo bảo... Triệt, bộ phim cuối... Được không... Triệt...
Nhưng cho dù cô có năn nỉ nũng nịu thế nào đi nữa, Vũ Dạ Triệt vẫn lắc đầu. Cuối cùng, mềm không được thì cô dùng cứng. Nhược Uyển buông anh ra, tiến lên phía trước một chút. Mạnh miệng tuyên bố
\- Nếu anh không cho, thì em không sinh nữa! Hứ!
Mọi người: ".................." Như một trò đùa ấy nhỉ?
\- Được rồi được rồi, cho em tham gia. Với một điều kiện
\- Anh nói đi!
\- Để Vũ Dương theo sát em 24/24.
Vũ Dương đứng bên ngoài nghe lén: "........................" Liên quan gì đến em? Em đang định xin nghỉ phép cơ mà!!!
\- Được!
Vũ Dương nội tâm gào thét: "...................." KHÔNGGGGG!!! KHÔNG ĐƯỢC! ÔNG ĐÂY MUỐN ĐI DU LỊCH VỚI MẤY CÔ EM XINH ĐẸP!!!