Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 285




Tôi trơ mắt nhìn nắm tay chính mình đánh ra thế nhưng dừng trêи mặt chính mình!

Không sai, người đối diện không phải nữ cảnh sát! Khi tôi ra quyền nữ cảnh sát đang xông tới liền biến mất không thấy. Mà một quyền này của tôi trực tiếp đánh vào trêи mặt của tôi phía đối diện.

Tôi cho rằng đây là nữ cảnh sát dịch dung, để nàng biến thành bộ dáng của tôi, lòng tôi liền nảy sinh ác độc. Nghĩ thầm một quyền đánh chết nàng! Cho nên uy lực một quyền này thực nặng.

Phanh!

Này một quyền đánh vào trêи mặt tôi đối diện, tôi còn không có kịp mừng thầm, liền bỗng nhiên cảm thấy trêи mặt chính mình truyền đến một trận đau nhức, giống như là một kϊƈɦ mãnh liệt đánh vào, làm tôi đầu đột nhiên ngửa ra sau một chút, thân mình trực tiếp bị cỗ lực lượng này đánh ngã.

Tôi vậy mà đánh vào trêи mặt chính mình?

Tôi nằm trêи mặt đất, kinh ngạc nhìn nắm tay của mình, lại sờ sờ mặt, đau muốn chết.

Mà cái nữ cảnh sát kia đứng ở vị trí tôi vừa đứng, híp mắt nhìn tôi, cười rất là kiều mị, hơn nữa nàng tựa hồ còn cố ý vắt chéo hai chân. Loại tư thế này thật là gợi cảm đến cực điểm.

“Ta xinh đẹp sao?” Nàng thấy tôi nhìn chằm chằm đùi nàng. Liền kiều mị hỏi tôi một câu.

Lúc này tôi không có cảm giác choáng váng, tôi nhìn chằm chằm cái nữ cảnh sát này hồi lâu. Ngay lúc nàng không chú ý, từ trêи mặt đất nhảy dựng lên, bên trong hai tay nháy mắt rót nhập sức mạnh long xà đồ đằng, nhắm ngay mặt nữ cảnh sát đánh tới.

Tôi hét lớn một tiếng: “Ta cho ngươi lãng! Cho ngươi xinh đẹp!”

Này một quyền, tôi mở to hai mắt nhìn rõ ràng, nắm tay như sao băng xẹt qua, nhắm ngay khuôn mặt trắng nõn của nàng đập qua. Tôi không để bụng gương mặt này sẽ bị tôi oanh tạp thành cái dạng gì, tôi chỉ nghĩ giết chết nàng!

Nhưng khi một quyền này sắp đánh tới trêи mặt nữ cảnh sát, nữ cảnh sát bỗng nhiên biến mất không thấy, mà đứng ở vị trí đó thế nhưng lại là tôi!

Không hề nghi ngờ, một quyền này tôi quyết đoán đánh vào trêи mặt tôi ở đối diện, mà mặt tôi rõ ràng tê rần, thiếu chút nữa hàm răng đều gãy sạch. Nếu không phải có hài cốt thủy tinh chống đỡ, khả năng một quyền này tôi liền đánh nổ tung đầu của chính mình.

Tôi mở to hai mắt nhìn, nằm trêи mặt đất hoảng sợ nói: “Này…… Sao có thể?”

Nữ cảnh sát dẫm giày cao gót đi tới một bước, thật gợi cảm ngồi xổm bên cạnh tôi, vỗ vỗ khuôn mặt tôi, nhu mị nói: “Còn muốn cùng ta so chiêu sao?”

Tôi không dám nhúc nhích, nữ cảnh sát thổ khí như lan, cười duyên nói: “Tiểu gia hỏa, cùng tỷ tỷ hảo hảo học đi, đánh người? Ngươi còn kém xa lắm.”

Trong nháy mắt khi nàng đứng dậy, tôi nhắm ngay cẳng chân nàng đánh ra một quyền. Nếu chính diện không được, tôi đây liền đánh lén!

Loại sự tình đánh lén này không có gì vô sỉ hay không vô sỉ, được làm vua thua làm giặc, kẻ thất bại là không có quyền lên tiếng, chỉ có người thắng mới có thể cười đến cuối cùng, mới có thể nói ra chân lý.

Một quyền sắp đánh vào trêи đùi nữ cảnh sát, lại lần nữa dị biến đột nhiên xuất hiện, nữ cảnh sát bỗng nhiên biến mất không thấy, ngay sau đó tôi xuất hiện ở vị trí nữ cảnh sát vừa đứng, mà nữ cảnh sát lại là nằm trêи mặt đất, tư thế cùng tôi vừa rồi giống nhau như đúc.

Kết quả một quyền này không nghiêng không lệch đánh vào trêи cẳng chân chính tôi, hài cốt thủy tinh đều bị tôi đánh chấn động, da thịt đều tan vỡ, may mà Thái Tuế sống cùng bất tử tâm cực lực giúp tôi chữa trị.

Lúc này, tôi có chút tỉnh ngộ!

Vừa rồi, tôi nằm trêи mặt đất, nữ cảnh sát ngồi xổm tôi bên người. Hiện tại, nữ cảnh sát lấy tư thế vừa rồi tôi nằm trêи mặt đất, mà tôi lại ngồi xổm bên người nữ cảnh sát. Hai tôi hoán đổi vị trí cho nhau, hơn nữa tư thế cũng hoán đổi, cho nên nguyên bản nắm tay tôi nên đánh vào trêи người nữ cảnh sát, ngược lại đánh vào trêи người chính mình.

Cao!

Tôi Lưu Minh Bố phục.

Một chiêu này thật là cao, tôi không biết cái nữ cảnh sát này đến tột cùng là làm như thế nào được điểm này, nhưng một chiêu này của nàng tuyệt đối có thể đối phó muôn vàn cao thủ trêи thế gian.

Có thể nói không đánh mà thắng, là có thể lấy địch chế địch.

“Đem dây xích chó đeo lên, về sau ngươi chính là nô bộc của ta, hiểu không?” Nữ cảnh sát ném tới tôi ra một cái dây thừng đen, trực tiếp tròng lên trêи cổ tôi, dây thừng kia nói đến cũng quái, tròng lên trêи cổ tôi trong nháy mắt, cả người tôi đột nhiên mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã ngồi trêи mặt đất, giống như sức lực toàn thân trêи dưới ở trong nháy mắt đã bị hút đi.

Nữ cảnh sát gọi một cuộc điện thoại, chỉ chốc lát một chiếc xe sang chạy đến tổng trạm vận chuyển, trong xe đi ra một gã mặc đồ đen, cung kính mở cửa xe để nữ cảnh sát đi vào.

Tôi cùng nữ cảnh sát ngồi ở ghế sau, bộ dây thừng đen trêи cổ tôi tựa như một cái dây xích chó. Mà nữ cảnh sát kiều mị vắt chéo chân ngồi ở bên cạnh tôi, vẻ mặt cao lãnh như nữ thần.

Phía trước ngồi hai cái gã áo đen, cũng không nói một lời, không khí có chút quái.

Tôi không biết Cát Ngọc cùng Tô Trinh có nguy hiểm hay không, dù sao Trần Vĩ có lẽ là bị đánh hôn mê, loại người như hắn dù có muốn bắt trở về cũng không có gì dùng.

Xe ra vùng ngoại thành, cuối cùng ngừng lại ở một bệnh viện loại nhỏ, nữ cảnh sát nắm dây thừng, khẽ huýt sáo, lắc lắc cái ʍôиɠ nhỏ khêu gợi đi ở phía trước. Bộ dáng phải nói là cực kỳ chuyên nghiệp

Chỉ chốc lát, ở bên trong một gian phòng bệnh, Hỏa Vân Thương ngồi ở trêи xe lăn, chậm rãi dùng đôi tay hoạt động trục bánh xe, chậm rãi đi tới trước mặt tôi.

“Lưu Minh Bố a Lưu Minh Bố, lũ người các ngươi thật đúng là nhân tài, quá thông minh, thế nhưng nghĩ đến dùng Lão Tổ giả lừa gạt ta, đáng thương ta thông minh một đời, thế nhưng thật sự tin các ngươi, buồn cười, buồn cười a.”

Nói chuyện khi, Hỏa Vân Thương ngồi ở trêи xe lăn ngăn không được lắc đầu.

Nửa người dưới của hắn vẫn cứ là không có hai chân, chỉ có một đôi chân mọc ra ở phần eo, rất quái lạ.

Tôi lạnh giọng nói: “Ngươi không phải tin chúng ta, mà là từ sâu trong nội tâm sợ hãi Lão Tổ thần uy.”

Hỏa Vân Thương híp mắt nhìn chằm chằm tôi, nhàn nhạt nói: “Đúng, ta thừa nhận Lão Tổ muôn đời cao nhân, hừ hừ, nhưng hắn lợi hại có thể như thế nào? Không biết tự lượng sức mình đi tìm Nhân Vương Linh trong Long Quật ở Thiên Sơn, phải biết rằng kia chính là Quỷ Nhãn thuỷ tổ, hiện tại tốt rồi? Chết ở Thiên Sơn, thế gian này còn có mấy người đánh bại ta?”

Tôi cười nói: “Thế gian này người có thể đánh thắng được ngươi, có bốn người.”

Hỏa Vân Thương sửng sốt, cũng không vội mà đem tôi áp giải đến nơi khác, dù sao loại bệnh viện nhỏ này cũng đều là nơi hắn sản sinh cương thi, hắn không chút nào sợ người khác biết đến, mười ngón tay hắn giao nhau, rất có hứng thú hỏi tôi: “Bốn người này là ai đây?”

“Một người là Lão Tổ, một người khác sao, là ta!” Hai chữ cuối là tôi hét lớn ra, vừa dứt lời trong nháy mắt, tôi đem sức mạnh long xà đồ đằng nhanh chóng dũng mãnh vào bên trong hai tay, một phát túm đứt dây xích chó trêи cổ, không đợi nữ cảnh sát phản ứng, tôi trước tiên bóp lấy nàng cổ, nhắm ngay ngực nàng hung hăng đánh một quyền.

Đừng hỏi tôi vì cái gì hướng trêи ngực nàng đánh, bởi vì ngực nàng so với tôi lớn, mà lực lượng của tôi cùng với khoảng cách công kϊƈɦ lại vừa vặn, nếu nữ cảnh sát để tôi cùng nàng đổi vị trí, nắm tay tôi cũng đánh không đến trêи ngực chính mình.

Nhưng là, lúc này nữ cảnh sát cũng chưa kịp thi triển cái loại vu thuật hoặc là bản lĩnh của chính mình, bị tôi trực tiếp một quyền đập ở trêи bộ ngực, này một quyền đánh cho nàng lung lay tam hoảng……

Toàn trường yên tĩnh.

Nữ cảnh sát nhìn tôi chằm chằm, nhíu lại mày đẹp nói: “Ngươi dám đánh ta như vậy? Đê tiện vô sỉ!”

Nàng tát một cái ở trêи mặt tôi, tôi đều đã quên tránh né, nói lời thật lòng, tôi cảm thấy vừa rồi một quyền kia 99% đánh không trúng, bởi vì tốc độ nàng thay đổi quá nhanh, cơ hồ nháy mắt là có thể hoán đổi vị trí.

Hơn nữa một khi tôi tránh thoát dây xích chó, mục tiêu công kϊƈɦ hàng đầu khẳng định là Hỏa Vân Thương, tôi sợ nữ cảnh sát để cho tôi cùng Hỏa Vân Thương đổi vị trí, cho nên, tôi không công kϊƈɦ Hỏa Vân Thương, làm theo cách trái ngược, đi công kϊƈɦ nàng.

Không nghĩ tới, thật sự đánh trúng……

Tôi thực xấu hổ, thật sự thực xấu hổ, tôi sững sờ trong nháy mắt, bỗng nhiên trêи trời rơi xuống một đạo gió mạnh, tôi ngẩng đầu thấy một cây côn sắt ngăm đen từ trêи trời giáng xuống, hung hăng đập vào trêи trán tôi.

Phịch một tiếng, tôi hôn mê bất tỉnh.

Khi tôi tỉnh lại, đầu vẫn là đau muốn chết, nếu không phải hài cốt thủy tinh bảo hộ, có lẽ sọ não tôi đều bị đập thành dưa hấu nát, tôi biết cái kẻ chơi côn sắt kia chính là Tiểu Ải Tử, gia hỏa này thật thích dùng côn sắt công kϊƈɦ từ trêи trời giáng xuống.

Kỳ thật, tôi là bị một chậu nước tạt tỉnh. Lúc này Hỏa Vân Thương ngồi ở trêи xe lăn, ở chính giữa, Hàn Giang Tuyết, Tiểu Tải Tử bên trái. Nữ cảnh sát một mình đứng ở bên phải.

Bởi vì tôi bị trói gô, hai tay bị bẻ gãy 90 độ, tôi tính là vận dụng sức mạnh của long xà đồ đằng, cánh tay cũng không nhúc nhích, mẹ nó, này một chiêu thật tàn nhẫn!

Hỏa Vân Thương ngồi ở trêи xe lăn, có vẻ càng già nua, hắn hỏi tôi: “Ngươi nói thế gian này có bốn người có thể đánh bại ta, một cái là ngươi, một cái là Lão Tổ, hai người khác là ai?”