Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 261




“Nhưng mà sao?” Tôi nghiêng đầu hỏi.

Xích Na nói: “Con dê nhỏ tuy rằng sống lại, nhưng lại rất kỳ lạ, không biết tại sao mỗi ngày đều không ăn cỏ, thế nhưng vẫn có thể sống.”

Nhị gia nghe Xích Na nói lập tức giật mình một cái, chạy tới hỏi: “Con dê kia không ăn cỏ cũng có thể sống?”

Xích Na gật gật đầu nói: “Nhưng thúc đừng nói cho a ba, a ba đã nhắc nhở ta, không cho ta lại tiến vào cái tế đàn kia.”

Nhìn biểu tình Xích Na có chút khẩn trương làm chúng tôi có chút bối rối, Nhị gia nhỏ giọng nói: ” n, ta sẽ không nói cho hắn, nhưng mà ngươi có thể nói cho ta biết vì sao hắn không cho ngươi tiến vào tế đàn?”

Xích Na lắc lắc đầu, chất phác nói: “Cái này thì không biết, chỉ là a ba cảnh cáo ta, không cho ta đi vào hạp cốc, nhưng mà dê nhỏ chết là trách nhiệm của ta, ta sợ a ba la mắng liền lén lúc đi một chuyến.”

Nhị gia liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi gật gật đầu, Nhị gia cũng gật gật đầu, hai tôi ý tứ thật rõ ràng, chính là đi xem đầu dê nhỏ kia.

Tôi liền nói với mọi người: “Mọi người trước tiên vào trong chờ Ô Lực Hãn tiền bối đi, ta cùng Nhị gia có chút việc cần làm.”

Chú trung niên, Cát Ngọc, Tô Trinh, ba người liền đứng ở cửa lều bạt chờ Ô Lực Hãn trở về, Nhị gia hướng Xích Na nói: “Có thể mang chúng ta đi xem kia đầu dê nhỏ kia không?”

Xích Na gật đầu, ân một tiếng, liền đi phía trước dẫn đường.

Tôi cùng Nhị gia đi theo Xích Na, xuyên qua một mảnh nhà bạt, đại khái có hơn mười căn, thì ra quanh đây không chỉ có một nhà Ô Lực Hãn mà còn có vài nhà khác nữa. Bọn họ đều nhốt súc vật trong phạm vi nhà của mình, coi như là có vấn đề xảy ra cũng có thể dễ dàng hỗ trợ lẫn nhau.

Đi tới khu nuôi nhốt dê trong nhà của Xích Na, không chờ Xích Na chỉ Nhị gia nhẹ nhàng vỗ bả vai tôi, nhỏ giọng nói: “Quả nhiên là như thế.”

Tôi sửng sốt, nhỏ giọng hỏi lại: “Làm sao vậy?”

Bởi vì Xích Na đi ở phía trước dẫn đường, cách tôi cùng Nhị gia đại khái bốn, năm mét, hai tôi nhỏ giọng nói chuyện, Xích Na là không nghe được.

Nhị gia đang muốn nói cái gì, Xích Na chỉ vào con dê nhỏ đứng một mình trong vòng nhốt dê nói: “Chính là con đó.”

Kỳ thật, tôi cũng cảm thấy sẽ là con dê ấy, bởi vì những con dê khác đều vây quanh ở bên nhau sưởi ấm, duy chỉ có một con dê này đứng một mình ở bên vòng quây, hai mắt sững sờ vô thần.

Tôi cùng Nhị gia đi vòng sang mặt khác của bãi nhốt dê, híp mắt cẩn thận nhìn chằm chằm đầu dê nhỏ kia, nó không chạy, không sợ, cứ như vậy cùng tôi đối mắt.

Nhìn một lúc lâu, tôi bỗng nhiên cả kinh trực tiếp ngã ngồi ở trêи mặt đất, Xích Na vội chạy lại nâng tôi dậy, hỏi tôi có việc gì hay không.

Tôi đứng dậy vỗ vỗ bụi đất trêи ʍôиɠ, cười nói: “Không có việc gì, con dê nhỏ này rất đáng yêu.”

Sau đó tôi nhìn về phía Nhị gia, Nhị gia gật đầu, tỏ vẻ mình cũng xem xong rồi. Chúng tôi liên trở về lều trại của Ô Lục Hãn. Lúc trở về, Xích Na luôn dặn dò không được mang chuyện này nói cho a ba của hắn.

Tôi âm thầm suy đoán, có lẽ Ô Lực Hãn cũng phát hiện trong hạp cốc thần bí có chuyện gì đó không bình thường, chẳng qua hắn không muốn nói cho con trai của mình mà thôi.

Tôi rất rõ ràng, loại bí mật này biết đến càng nhiều thì càng nguy hiểm.

Xích Na trở về lều của mình, khi tôi cùng Nhị gia đi ở trêи cỏ, Nhị gia hỏi tôi: “Ngươi vừa rồi nhìn thấy cái gì mà bị dọa hốt hoảng?”

Tôi nói: “Con từ trong ánh mắt con dê nhỏ kia như thấy ánh mắt người, ở một khắc kia con cảm thấy kia không phải một đôi mắt dê, mà là một đôi mắt người.”

Nhị gia gật đầu, rất có thâm ý nói một câu: “Ta cũng đã nhìn ra, ánh mắt con dê kia tuyệt đối là dê không thể có được, một đôi mắt kia khẳng định không phải đôi mắt của con dê nho trước đó vốn có, trong hạp cốc này chắc chắn có gì không bình thường, ta cảm thấy Ô Lực Hãn khẳng định biết bí mật của hạp cốc, hy vọng lúc này hắn có thể để lộ cho chúng ta biết.”

Dê nhỏ tuy nói sống lại nhưng lại không ăn cỏ vẫn có thể sống, cái này bình thường sao? Khẳng định là không, không ăn cái gì vẫn có thể sống, đây không phải là quỷ thì là cái gì?

Nhưng Ô Lực Hãn cùng con của hắn lại không giống, hai người bọn họ cũng đã chết qua, cũng hồi sinh ở trong hạp cốc thần bí, vì cái gì hai người bọn họ vẫn có thể ăn có thể ngủ? Cùng người bình thường không khác biệt, lại còn có thể cưới vợ sinh con, nhưng dê nhỏ sau khi hồi sinh lại có thể không ăn vẫn không chết?

Chẳng lẽ bí mật trong hạp cốc thần bí liền giấu ở bên trong người cùng dê?

Nếu muốn làm rõ chuyện này, có lẽ còn cần thí nghiệm với các động vật khác, tỷ như ném xuống một con ngựa chết, hoặc là chó chết, nhìn xem có thể hay không sống lại, nếu có thì sau khi sống lại sẽ như thế nào, có lẽ sẽ làm rõ…

Khi hai chúng tôi trở về đến cửa lều của Ô Lực Hãn cũng là lúc hắn giục ngựa chạy như bay từ thảo nguyên trở về, ngựa phi nước đại trở về làm hắn hưng phấn không thôi, tôi cũng âm thầm cảm khái thể lực Ô Lực Hãn thật là như mặt trời ban trưa.

Ở trong ấn tượng của tôi, lão đầu hơn sáu bảy mươi tuổi chính là cả ngày ngồi ở đầu thôn nói chuyện phiếm vô nghĩa, chơi mạt chược, thỉnh thoảng hút điều thuốc.

Vừa về đến lều, Ô Lực Hãn hô lớn “Sảng kɧօáϊ!”

Nhị gia chớp thời cơ nói: “Lần này đến vội vàng không có chuẩn bị cái gì, ngựa tốt hẳn là phối yên tốt, lần sau đến ta nhất định sẽ đưa ngươi một tấm da thật!”

Ô Lực Hãn cười to thoải mái, liên tục nói: “Không cần, không cần, nếu ta lại nhận thì đáng xấu hổ rồi”

.

Loan đao, roi ngựa, hảo yên, rượu ngon, một ít quà tặng này tôi cảm thấy chúng tôi đã đủ thành ý, lập tức Nhị gia không mất thời cơ hỏi một câu: “Đúng rồi, lão bằng hữu, trong cái hạp cốc thần bí kia, hiện giờ phát sinh biến hóa gì sao?”

Ô Lực Hãn suy nghĩ thật lâu, thở dài nói: “Ai, nay đã khác xưa a, trong hạp cốc kia khẳng định là phát sinh biến hóa, bằng không khi các ngươi vừa tới, các ngươi muốn đi, ta có thể mang theo các ngươi đi ngay trong đêm. Nói thật với các ngươi, sau khi tế đàn thay đổi vị trí, lực lượng trong hạp cốc thần bí đã phát sinh biến hóa.”

Tôi vội hỏi: “Phát sinh biến hóa như thế nào?”

Ô Lực Hãn rõ ràng là muốn nói thật với chúng tôi, lúc này cũng không che giấu nữa:

“Trước kia ta từng có nghiên cứu lực lượng trong hạp cốc, phàm là người chết đột ngột, ném vào khe sâu đều có thể sống lại, nhưng nếu là người chết già, ném vào khe sâu liền sẽ không sống lại. Mấy năm trước, có người bên ngoài đi ngang qua nơi này, khi hắn tiến vào hạp cốc liền biết được bí mật khởi tử hoàn sinh của hạp cốc, người này giữ miệng không tốt, hẳn là đem bí mật tiết lộ đi ra ngoài, kết quả liền phiền toái.”

“Rất nhiều người tới nơi này sao?” Nhị gia hỏi.

Ô Lực Hãn nói: “Cũng không có nhiều người, nhưng người kia lợi dụng bí mật này của hạp cốc để kiếm tiền, hắn chuyên tìm những kẻ có tiền, trong nhà có người già đã chết, để tới nơi đây ném xuống hạp cốc, nhưng bệnh chết, đột tử, ném tới hạp cốc thì có thể sống, người chết già ném vào khe sâu cuộc ra không được, người nhà cảm thấy không thích hợp, liền phái người đi xuống tìm, chẳng những cái người chết già đó không có sống lại, ngay cả thi cốt đều không thấy.”

“Lúc ấy nhà có tiền kia tìm không thấy thi thể cha mình, liền cảm thấy người kia là đang lừa hắn, dưới sự giận dữ hắn giết người kia rồi ném xuống hạp cốc, sau đó phái người chờ ở những nơi có thể bò lên”

“Người kia sau đó sống lại rồi bò lên sao?” Cát Ngọc cũng nhịn không được nhỏ giọng hỏi một câu.

Ô Lực Hãn gật đầu nói: “Bò lên tới! Cái kẻ có tiền kia trong lòng vẫn không giải hận, liền lại lần nữa giết hắn, để lần sau hắn bò lên mang lên thi thể của cha hắn”

“Nhưng mặc kệ người kia tìm như thế nào đều tìm không thấy thi thể của cha kẻ có tiền, kết quả hắn bị giết lần thứ ba, hắn lại lần nữa bò lên nhưng trêи người liền không bình thường.”

Chú trung niên uống một ngụm rượu sữa ngựa nói: “Không bình thường như thế nào?”

“Hắn không nói, cũng không uống nước không ăn cơm, cũng sẽ không đại tiện tiểu tiện, cả người ánh mắt dại ra như người mất hồn, cái kia kẻ có tiền sợ phiền phức vội vàng mang theo người nhà cùng bảo tiêu rời đi.” Ô Lực Hãn nói đến này, thở dài thật mạnh.

Chúng tôi biết Ô Lực Hãn khẳng định còn có chuyện muốn nói, quả nhiên một lát sau hắn nói:

“Chuyện này là chính mắt ta thấy, mà cái người tiết lộ bí mật kia, đêm cuối cùng rời đi thảo nguyên là đi qua chỗ của ta. Ta cho hắn rượu sữa ngựa, thịt dê nhưng hắn căn bản là không ăn, một mình một người ngồi ở bên cạnh vòng nhốt dê, ngày hôm sau ta đi xem hắn thì không thấy hắn đâu. Sau này ta ngẫu nhiên lại đi qua hạp cốc một hai lần, mới phát hiện lực lượng thần bí trong hạp cốc có chút không thích hợp.”

Tôi hỏi Ô Lực Hãn: “Người kia lần thứ ba bị giết, ném vào trong hạp cốc lại bò lên liền không thích hợp? Ngươi xác định là lần thứ ba sao?”

Ô Lực Hãn gật đầu thật mạnh nói: “Ta xác định! Khẳng định là lần thứ ba.”

Tôi vỗ đùi nói: “Vậy lần này xong đời!”