Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 240




Loại xẻng này nói kì lạ, là lạ ở cái tay cầm, chuôi xẻng vô cùng thô to.

Nói như xẻng bình thường khác, cán xẻng có to cũng chỉ khoảng như cánh tay trẻ con mà thôi. Nhưng xẻng của người nhân công này, cán xẻng đã to như một cái miệng bát, hơn nữa so với xẻng bình thường thì lại ngắn hơn nhiều.

Sau khi lên xe, hắn cũng không nói chuyện, sau khi bỏ tiền liền đi thẳng ra phía sau, ngồi cùng một chỗ với ông lão kia, không nói tiếng nào.

Bầu không khí trong xe có chút trầm lặng lạ thường, cứ như vậy đi qua mấy trạm dừng, tôi liền nhìn thấy một bóng người đứng rất xa ở dưới đường lớn.

Hắn đứng ở chính giữa đường cái, hai tay khoanh trước ngực, một bộ dáng hung hăng càn quấy. Tựa hồ đang chờ tôi đâm chết hắn.

Người này chính là Bá Ấn!

Không nghĩ tới người muốn giết tôi đêm nay, lại chính là Bá Ấn, có lẽ là hắn đã nhận được mệnh lệnh của Hỏa Vân Thương, bắt buộc phải giết chết tôi.

Đến trước mặt Bá Ấn. Tôi không những không dừng xe, trái lại là giậm mạnh chân ga, Quỷ thúc ở sau lưng cũng lớn tiếng nói: “Đúng, đâm chết hắn!”

Nguyên bản chiếc xe buýt số 14 này rất nát, nhưng sau khi tu sửa lại thì không còn như vậy nữa, tốc độ tuy không sánh được với các loại xe thể thao cao cấp, nhưng muốn đâm chết một người là chuyện rất đơn giản.

Khoảng cách còn năm mươi mét, Bá Ấn bất động.

Ba mươi mét, Bá Ấn vẫn bất động.

Hai mươi mét, hắn vẫn bất động. Cuối cùng chỉ còn mười mét, Bá Ấn vẫn đứng im, lại nhếch môi cười với tôi.

CLGT!

Tinh tướng cũng không lớn lối như vậy a?

Khoảng cách mười mét chớp mắt liền qua, chiếc xe buýt chỉ trong khoảnh khắc là lao đến Bá Ấn rồi, hắn bỗng nhiên hai chân bước một bước, đứng thành tư thế trung bình tấn, hai tay từ bụng dưới nhấc lên như là đang vận khí.

“Hàaa…!”

Khi xe buýt lao nhanh đến trước mặt Bá Ấn trong nháy mắt, Quỷ thúc bỗng nhiên kinh hãi quát: “Không đúng, mau nắm chặt ghế dựa!”

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Bá Ấn đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn giơ hai tay lấy tư thế trung bình tấn đứng tại chỗ, căn bản một cm đều không di chuyển.

Đầu xe buýt lại bị song chưởng của hắn mạnh mẽ đánh ra một vết lõm lớn. Đầu xe cũng bắt đầu bốc lên từng đợt khói.

Mà vừa nãy mãnh liệt va chạm, may là Quỷ thúc nhắc nhở kịp thời, bằng không tôi lần thứ hai liền từ trong kính xe bay ra ngoài. Cho dù như thế, tôi cũng không khống chế được thân thể, đâm vào trước kính chắn gió, nhưng va chạm không tính là mạnh, nên không xảy ra chuyện phá kính bay ra.

Va chạm khiến tôi choáng váng mặt mày, cảm thấy như sao nhỏ nổi quanh đầu. Quỷ thúc cắn răng một cái, từ trong cửa sổ xe nhảy ra ngoài, phóng thẳng đến Bá Ấn, giống như là muốn cùng Bá Ấn so chiêu.

Tôi rút ra hắc quang chủy thủ trêи bắp chân, hướng dân công cùng ông lão trêи xe nói: “Hai người mau mau xuống xe đi thôi! Tôi không lo nổi cho các người.”

Dứt lời, tôi đang muốn nhảy xuống xe cùng Quỷ thúc đối phó Bá Ấn, bỗng nhiên trêи mui xe truyền đến một tiếng “bang”, như là có một đôi chân, trực tiếp từ trêи trời giáng xuống, rơi xuống trêи mui xe buýt.

Một khắc sau, phía bên phải xe buýt nhảy xuống một người nữ nhân đứng tuổi.

Bóng người nàng xẹt qua, trong phút chốc nhảy đến chặn ở cửa xe, nữ nhân một đầu tóc ngắn ngang tai, nhuộm màu vàng kim, khuôn mặt nàng trắng nõn gợi cảm, hai tai đều có đeo vòng, hơn nữa còn mặc một thân âu phục.

“A, ngươi đây là muốn đi đâu nha?” Người kia không nói lời nào còn tốt, vừa nói chuyện, tôi suýt chút nữa đem con ngươi rơi trêи mặt đất.

Tôi giời ạ! Thanh âm này hồn hậu vô cùng, rốt cuộc là nam hay nữ?

Tôi trừng mắt nhìn hắn, từ trang điểm mà nhìn, tôi thật sự không cách nào phân biệt, hắn mặc bộ quần áo này phi thường trung tính, nhưng tôi chú ý tới một chỗ, chính là cái nữ nhân này có hầu kết, mà thanh âm nói chuyện lại rất trầm đục.

Đáng nói nhất chính là bộ ngực của hắn vô cùng bằng phẳng, còn phẳng hơn cả sân bay. Hơn nữa loại này hình thể, cũng không phải vóc dáng của nữ nhân bình thường, mà là như của một người đàn ông gầy yếu!

“Nhân yêu?” Phản ứng đầu tiên là tôi nghĩ tới nhân yêu của Thái Lan, loại đồ chơi này, thực sự là tôi chịu không nổi.

“Nói ai yêu đây? Chán ghét!” Hắn dĩ nhiên đối với tôi vỗ một tay, giống như đánh yêu, làm nũng vậy. Tôi trời ạ, tôi thừa nhận tôi suýt chút nữa ngất, đây rốt cuộc ở đâu ra?

Thấy tôi sững sờ tại chỗ không nhúc nhích, hắn đối với tôi vứt ra một cái mị nhãn, cười nói: “Lại nhìn chằm chằm người ta cái gì, tiểu sắc quỷ.”

Tôi rốt cục không chịu nổi nữa rồi, giờ khắc này hét lớn một tiếng: “Ta đi cái bà ngoại ngươi!”

Lập tức tôi cầm trong tay chủy thủ hướng hắn xông tới, bởi vì tôi là ở trêи xe lao xuống cho nên lực xuống đủ mạnh, uy lực dũng mãnh, nếu hắn dám đón đỡ một đao này của tôi, tôi cảm thấy có thể cho hắn một nhát thấu tim!

Thế nhưng, sự tình để cho tôi không hiểu xảy ra.

Hắn đứng tại chỗ không nhúc nhích, cái này không giả. Nhưng chủy thủ của tôi sắp đâm tới trêи người của hắn thì bỗng nhiên hắn biến mất!

Không sai, là đột nhiên biến mất, tôi không biết đây là dich chuyển tức thời hay còn là bản lãnh gì. Nhưng tôi cảm thấy tên nhân yêu này, ở phương diện này cùng lão tổ có điểm tương tự, đều là nói không thấy sẽ không cách thấy, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào hoàn toàn biến mất.

Tôi còn không phản ứng lại, chợt nghe trong không khí truyền đến một tiếng xé gió.

Vèo!

Như là một đạo phi châm xẹt qua, tôi cảm giác lưng phải của mình đau xót, vội quay đầu về trêи lưng xem.

Vèo!

Lại là một đạo phi châm xẹt qua, lưng trái của tôi cũng đột nhiên tê rần, sau đó là bả vai, hai tay, hai chân, toàn bộ đều là đột nhiên đau đớn, chờ tôi tĩnh tâm nhìn kỹ lại, bỗng nhiên kinh hãi đến biến sắc, kết cục như vậy là tôi hoàn toàn không dám tưởng tượng!

Trêи người tôi như là khoác áo lông châm xuyên thấu, từng sợi lông tơ quấn lại với nhau như dây thừng, giờ khắc này tôi mới chú ý tới cái nhân yêu kia đã đứng ở trêи một chiếc đèn đường, chính xác là ngồi xổm ở trêи đèn đường nhìn tôi chằm chằm cười.

“Ngươi mới vừa nói cái gì nha?” Hắn giận dữ liếc mắt nhìn tôi mập mờ nói. Mà lúc nói chuyện, hắn lại còn hữu ý vô ý kéo sợi tơ trong tay hắn. Tôi quay đầu nhìn lại mình, hai tay của tôi không cách nào nhúc nhích, nửa thân trêи bị xuyên ra nhiều khe hở, chỉ cần hơi động đậy, vết thương liền không ngừng tuôn ra máu tươi, đau nhức vô cùng.

Tôi cắn răng, trợn mắt nhìn, một câu nói cũng không nói.

“Ôi ~ ngươi làm gì dữ vậy á…, người ta không phải là muốn trêu chọc ngươi mà, Darling.”

Lúc hắn nói chuyện, tay vểnh lên Lan Hoa Chỉ, không ngừng mà đối với tôi chỉ chỉ chỏ chỏ, tôi cũng thực sự là chịu đủ rồi loại nửa nam nửa nữ nhân yêu này, Hỏa Vân Thương làm sao sẽ tìm người như thế làm tiểu đệ?

Nhưng là nghĩ ở góc khác, mặc kệ người nào, chỉ cần bản lĩnh cao, đây chính là nhân tài, đây chính là Hỏa Vân Thương cần gấp.

Tôi còn không lên tiếng, nhân yêu kia liền cười híp mắt nói: “Darling, ta tên Hàn Giang Tuyết, ngươi có cảm thấy tên của ta này rất lãng mạn không?”

“Lãng đúng là rất lãng, mạn thì không cảm thấy có.” Tôi lẩm bẩm một câu.

“Thật đáng ghét nha, người ta cũng không muốn đùa với ngươi rồi, hừ!”

Hắn mới vừa nói xong câu đó, bỗng nhiên từ trêи đèn đường nhảy đến, nhảy như vậy quyết đoán, như vậy cấp tốc, như vậy bất ngờ!

Hắn nhảy xuống không trọng yếu, nhưng thân thể của tôi, cùng hắn rơi thân thể hoàn toàn đối lập, hắn là rơi xuống còn tôi thì bị treo lên, lên cao đồng thời thân thể của tôi bị những sợi tơ kia thít chặt vào da thịt

“Darling, ngươi thật hung dữ nha, người ta không chơi với ngươi nữa.” Sau khi đem tôi treo lên, hắn lại hướng về tôi làm một cái mặt quỷ.

Tôi quả thực muốn đem cơm ăn từ năm ngoái ăn cơm đều nôn ra ngoài!

Hàn Giang Tuyết biến thái này quả thực cho người khó có thể tưởng tượng. Một cái Bá Ấn, một cái Hàn Giang Tuyết, con bà nó quả thực tuyệt phối rồi.

Chờ Hàn Giang Tuyết gia nhập chiến đấu cùng Bá Ấn đồng thời so chiêu với Quỷ thúc. Tôi cắn răng, thôi thúc sức mạnh ma tâm trong cơ thể, đem Ma hỏa toả ra toàn thân, nhanh chóng đốt đứt những sợi tơ kia.

Trong cơ thể tôi sợi tơ bị đốt thành vô số đoạn, tôi lạch cạch một tiếng liền rơi vào trêи đất, còn những đầu sợ tơ còn ghim ở bên ngoài cơ thể đều bị tôi ép đi ra.

Két đùng két đùng, tôi dùng sức mở rộng thân thể, cảm giác cả người dùng không hết sức mạnh, mới vừa rồi tôi sử dụng sức mạnh ma tâm, không chỉ hủy diệt dây tơ của Hàn Giang Tuyết, còn tăng cường bản lãnh của chính mình.

Hàn Giang Tuyết nhìn thấy tôi từ trêи đèn đường đi đến, kinh ngạc nói: “A, thật là lợi hại ah!”

Vèo!

Hàn Giang Tuyết vừa dứt lời, bóng người liền lại không thấy, mà trong nháy mắt này, cả người tôi đều run lên, chỉ cần có là nơi huyết nhục đều đau đớn.

Thân ảnh của Hàn Giang Tuyết xuất hiện tại trước mặt tôi, tôi cúi đầu nhìn, chính mình cả người bị đâm xuyên vô số da thịt, ở trêи da thịt rất nhiều sợ tơ, hầu như đem tôi bao lại, tôi chỉ cần hơi động đậy bên trong liền chảy ra máu đỏ tươi.

Tôi nổi giận!

“Ah!“ Tôi cắn răng, dùng sức ra chống hai tay, muốn mạnh mẽ nổ tung những sợ tơ này ra khỏi người

Hàn Giang Tuyết dáng vẻ run rẩy, vỗ lồng ngực của mình nói: “Ôi, ngươi coi mình là Lực Vương nha? Còn muốn dùng sức tránh thoát khỏi bản lãnh của ta?”

Tôi một câu nói cũng không nói, trêи đau đớn để cho tôi đầu đầy mồ hôi, mồ hôi hột từ trêи trán của tôi rơi, ba tháp ba tháp rơi trêи mặt đất.

“Lão tử hôm nay phải thử một chút, đến cùng ai tàn nhẫn hơn!” Ở một sát na tôi bạo hét ra, tôi giống như là được Lão Tổ bám thân, hai tay chớp mắt đột nhiên giơ hướng lên trời.

Rầm rầm rầm ầm, những sợi tơi quấn vòng quanh trêи người bị tôi dùng sức ép ra, những sợi trong máu áo lông tuyến cũng bị sức mạnh Thái Tuế mạnh mẽ ép ra ngoài.

“Hàn Giang Tuyết đúng không? Ăn lão tử một chiêu!” Tôi chạy gấp tới Hàn Giang Tuyết. Nhưng không chờ tôi chạy đến trước mặt hắn, bỗng nhiên trêи nóc xe buýt bay ra một cây côn gỗ mạnh mẽ, từ mặt bên hướng về Hàn Giang Tuyết đánh tới

Có lẽ toàn bộ lực chú ý của Hàn Giang Tuyết đặt ở trêи người tôi, giờ khắc này cũng không hề chú ý tới nguy hiểm, bị cái mộc côn ngạnh sinh sinh đánh tới trêи sọ não.

Đòn này khiến cho Hàn Giang Tuyết lảo đảo thân thể, rầm một tiếng ngã trêи mặt đất, tôi quay đầu lại hướng về trêи xe buýt nhìn lại, dân công lúc trước cầm xẻng lên xe đang từ trêи xe đến, không nói hai lời liền hướng về Bá Ấn phóng đi.

Chỉ bất quá hắn cầm trong tay là không là xẻng rồi, mà là một thanh trường đao.

Nhìn trong tay hắn dài nhỏ lưỡi dao, tôi mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, nguyên lai lúc hắn cầm xẻng lên xe, mục đích là vì che đậy trong lòng bàn tay của hắn trường đao, trường đao là một cái đầu gỗ tay cầm, lưỡi dao rất dài, liền cắm ở bên trong xẻng rỗng.

Cái dân công này là ai?

Tôi nghi hoặc không rõ, nhưng chỉ cần là địch nhân của địch nhân, vậy sẽ là bằng hữu của tôi, tôi cũng cầm chủy thủ trong tay xông lên, cùng hai người bọn họ đồng thời tấn công Bá Ấn.

Bá Ấn lực có thể khiêng? Có thể lấy hai tay ngăn cản uy lực xe buýt lao tới, người như thế thật sự không thể khinh thường, nhưng mấu chốt của vấn đề là, Mãnh Hổ không đấu lại đàn sói, ba người chúng tôi đánh hắn một cái, tôi không tin hắn còn có thể gánh vác được?

Bá Ấn quả nhiên có chút không được, bị chúng tôi đánh liên tiếp lui về phía sau, lông mày cũng bị tôi bay lên một cước đạp vỡ, giờ khắc này máu tươi theo mí mắt chảy xuống, tỏ vẻ khủng bố dị thường.

Nếu như là tôi…tôi nhất định sẽ quay đầu bỏ chạy, hảo hán không chịu thiệt trước mắt, đây không phải kinh sợ, đây là bảo tồn sức mạnh.

Bá Ấn không chỉ không đi, trái lại cởi quần áo nửa người trêи, lộ ra đầy người cơ bắp, còn giống như là Cầu long, quay xung quanh ở bên trêи thân thể của hắn, giờ khắc này bên trong cơ bắp của Bá Ấn, bắt đầu bốc lên từng cái từng cái tiểu phao phao, giống như là trong bắp thịt bộ đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng bàn, hơn nữa còn theo động mạch đang di chuyển.

Bá Ấn nắm tay hai tay, bỗng nhiên hướng về ba người chúng tôi quỳ.

Không sai, hắn là hướng về ba người chúng tôi quỳ. Quỷ thúc ngừng công kϊƈɦ tư thái, cười lạnh nói: “Hiện tại biết nhận thua? Sớm làm cái gì đi?”

Tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, Bá Ấn loại này tư thế đúng là quỳ, là đường hoàng ra dáng quỳ. Nhưng hắn quỳ thời điểm, song quyền hạ xuống, quyền ấn tiếp đất, ngón tay thật giống như đang hòa tan…