Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 222




“Đúng, là ta… ta đã bị người tin tưởng nhất bên cạnh phản bội, ta muốn hỏi ngươi một chút, chuyện này cuối cùng là như thế nào?”

Bởi vì hắn từng gửi nhắn tin cho tôi, nhắc tôi không nên tin bất cứ ai, nên tôi cảm thấy hắn nhất định biết chuyện gì đó.

Đúng như dự đoán, hắn nói: “Ngươi bây giờ không nên tin bất luận người nào, bao gồm ta, nhưng lời của ta nói, ngươi có thể nghe.”

“Ngươi cứ việc nói.”

Hắn hạ thấp âm thanh, nói với tôi: “Cõi đời này có một loại thuật số cực kỳ độc ác, tên gọi là gì ta không rõ lắm, loại thuật số này có thể thay đổi tâm trí của con người, mạnh mẽ xoay chuyển mọi việc họ muốn làm, nói thẳng ra, người nắm giữ loại thuật số này, có thể điều khiển bất kỳ ai.”

Tôi cả kinh, trong đầu xẹt qua một tia chớp, liền vội vàng hỏi: “Ý của ngươi là nói, kỳ thực người bên cạnh ta không hề phản bội ta, cũng không phải từ đầu tới đuôi đều đang gạt ta, mà là bị người nắm giữ loại thuật số này khống chế?”

“Ta không xác định, nhưng hẳn là phương pháp này, ngoài ra, ta nghĩ không tới còn có đồ vật gì đó có thể để cho người thân cận nhất bên cạnh ngươi phản bội ngươi.”

Tôi vội vàng hỏi “Vậy ngươi có phương pháp phá giải hay không?”

“Không có, ta ngay cả tên loại thuật số này cũng không biết, chẳng qua là đã từng nghe nói có dạng thuật số như vậy mà thôi, còn phương pháp phá giải lại càng không thể biết rồi”.

“Vậy ngươi là ai! Có thể nói cho ta biết hay không?”. Kỳ thực tôi hỏi câu này, tôi nghĩ rằng hắn là sẽ không nói hoặc là sẽ nói lung tung

Nhưng hắn trầm mặc một hồi. Nói một câu: “Là người điều khiển Hỏa Nha cứu ngươi.”

“Hỏa Nha!”

Nhớ tới con quạ lửa bức lui Quỷ thúc kia, tôi liền chấn động trong lòng, người này bản lĩnh cao, lúc đó trực tiếp đem lão tổ từ hậu trường bức ra, thì ra hắn chính là cao nhân điều khiển Hỏa Nha kia.

Hắn vẫn không lộ mặt, nhưng lại trong bóng tối giúp tôi, đến tột cùng là hắn muốn gì?

“Ngươi có thể tiếp tục trốn, có chuyện gì thì gọi điện cho ta là được, tiếp tục duy trì liên hệ một chiều.” Đầu dây bên kia dùng giọng nói trẻ con nói xong, liền dập máy.

Tôi liều tháo thẻ sim, theo thứ tự cất vào trong ví tiền.

Ba thẻ sim, mỗi lần tôi gọi điện thoại đều phải thay đổi. Hơn nữa lúc gọi điện thoại. Tôi nhất định sẽ không gọi tại nơi ở, kết thúc cuộc gọi liền tắt máy.

Tôi đi bộ đến vỉa hè đường lớn, gọi một chiếc taxi, lên xe về thẳng khách sạn.

Trở về phòng, tôi ngồi ở trêи giường không mở đèn nhìn xuống đường phố xe cộ như nước, trong lòng cực kỳ phiền muộn

Chẳng lẽ Cát Ngọc cùng Tô Trinh không phải là lừa dối tôi, mà là bị Hỏa Vân Thương dùng loại thuật số mạnh mẽ này điều khiển tâm trí?

Nhưng tại sao Hỏa Vân Thương không trực tiếp điều khiển tâm trí của tôi? Nếu như có thể điều khiển tôi thì cần phải phiền toái như vậy hay sao? Trực tiếp làm tôi ngoan ngoãn đem Quỷ Nhãn đưa cho hắn.

Nếu như Hỏa Vân Thương không biết cái loại thuật số này, vậy tôi thực là không nghĩ ra Cát Ngọc cùng Tô Trinh tại sao phản bội tôi.

Phản bội có rất nhiều loại, có vì tiền, có vì danh lợi, có vì tình, còn có vì quyền lực.

Cát Ngọc cùng Tô Trinh Có thể là vì cái gì?

Cát Ngọc không sẽ vì tình phản bội tôi đấy, điểm này tôi tin tưởng, hơn nữa, coi như vì tình phản bội, nàng cũng không khả năng thích Hỏa Vân Thương chứ? Tên kia là cái quái vật, ngay cả thân thể đều không có, chỉ có một cái đầu máu.

Về phần tiền, danh lợi, quyền lực, vậy thì càng không có thể. Cát Ngọc vốn không hề có hứng thú với mấy chuyện này.

Mà Tô Trinh phản bội, khiến tôi cũng là mơ hồ đầu óc, đầu tiên chúng tôi không phải tình nhân lại không phải vợ chồng, sẽ không vì tình mà phản bội, thứ hai là công danh lợi lộc, nàng tuyệt đối coi là cặn bã, bởi vì nàng theo Lão tổ nhiều năm như vậy đều đã trải qua.

Như vậy mà nghĩ, tôi cảm thấy 80% là Hỏa Vân Thương nắm giữ loại thuật số kia.

Trong lòng tôi một lần nữa dấy lên hi vọng, tôi tin tưởng Cát Ngọc cùng Tô Trinh vẫn là quan tâm tôi đấy! Các nàng sẽ không dễ dàng phản bội tôi như vậy!

Bất kể có phải hay không thật sự là như vậy, ít nhất hiện tại tôi liền nghĩ như vậy đi, để cho bản thân mình còn một tia hy vọng, để cho tôi một lần nữa kiên cường đứng lên.

Nghĩ tới đây, tôi lần thứ hai xuống phố, đi tới một góc đường, gọi cho Nhị gia, âu phục đại thúc, cùng với bác Hải một cú điện thoại. Nhị gia cùng âu phục đại thúc không gọi được, bác Hải thì có đổ chuông.

Trong nháy mắt đó trái tim hồi hộp lên.

Chỉ chốc lát, có người tiếp điện thoại, là giọng nói của bác Hải.

“Alo, ai vậy?”

Bởi vì số tôi dùng là sim lậu vừa mua, đối với bác Hải khẳng định không biết, mà tôi cũng sớm mở công cụ thay đổi âm thanh, tôi nói: “Giao cho ngươi làm công việc, thế nào rồi?”

Bác Hải sững sờ, nghi hoặc hỏi: “Chuyện gì?”

Tôi tức giận nói: “Làm càn! Lão gia tử giao việc cho ngươi, ngươi cũng dám quên mất? Có còn muốn sống hay không!”

Bác Hải vội trả lời: “Ài ài ài, xin lỗi xin lỗi, ta bây giờ không liên lạc được tiểu tử kia, điện thoại di động của hắn luôn tắt máy, ta đến chỗ hắn làm việc cũng không tìm được hắn, hắn giống như là đột nhiên mất tích vậy.”

Tim tôi như bị đao cắt, đùng cúp điện thoại.

Bác Hải quả nhiên đã xảy ra chuyện, chỉ riêng Cát Ngọc cùng Tô Trinh đã khiến tôi không thể tin được, đến bây giờ bác Hải đã bị nắm trong tay, tôi… tôi thật sự có một loại khϊế͙p͙ sợ lan khắp toàn thân.

Đứng trong góc đường tối, tôi nhìn mọi người đi lại, tôi thậm chí cảm thấy mỗi một người bọn họ đều đang cười âm hiểm với tôi.

Tôi còn dám tin tưởng ai?

Tháo thẻ sim, tôi tiếp tục gọi đến phòng làm việc của Trần Vĩ, nếu bác Hải đã tới nơi này, tôi muốn nhìn xem Trần Vĩ có bị điều khiển hay không.

Tiếp điện thoại, Trần Vĩ nói: “Đây là công ty vận tải Đông Phong, tổng trạm vận chuyển hành khách, ngươi tìm ai?”

“Ta tìm Lưu Minh Bố”. Bởi vì tôi dùng thay đổi âm thanh, Trần Vĩ không nghe ra tôi là ai, hơn nữa số điện thoại di động cũng lạ.

“Lưu Minh Bố à? Chừng mấy ngày không tới làm rồi, quãng thời gian trước xảy ra tai nạn xe cộ, thế nhưng sau khi xuất viện không tìm được người, ta cũng đang tìm hắn.” Trần Vĩ từ từ nói, sau đó lại hỏi thêm một câu: “Ài, ngươi là ai à?”

Tôi tức giận quát lên: “Đừng hỏi ta là ai, lão gia tử giao việc, nhất định phải nhanh chóng làm tốt!”

Trần Vĩ sững sờ, nửa ngày sau hỏi: “Lão gia tử là ai?”

Tôi cho rằng Trần Vĩ giả ngu, liền nói: “Lại đối với lão gia tử bất kính, cẩn thận ném ngươi vào bên trong thùng máu!”

“Ài, CLGT, ta xxx, đầu óc ngươi có bị bệnh không?”

Trần Vĩ mắng tôi một câu liền cúp điện thoại, xem ra Trần Vĩ vẫn không có trúng chiêu. Có thể là Hỏa Vân Thương không vừa mắt Trần Vĩ, hắn không có bản lãnh gì, còn thích uống rượu, lại không có thời gian, căn bản không có giá trị gì có thể lợi dụng.

Tắt điện thoại di động tháo thẻ sim, tôi về khách sạn.

Hiện tại, chỉ còn Nhị gia và âu phục đại thúc, hai người đi Giang Tây tìm núi Long Hổ, là có thể tránh được một kiếp, ngay cả điện thoại di động cũng không gọi được, có lẽ là ở trong núi không có điện, cũng không có cách nào nạp điện, vì thế điện thoại vẫn luôn tắt máy.

Nghĩ như vậy, tôi hi vọng hai người họ vẫn không có trúng chiêu, càng hi vọng cao thủ điều khiển Hỏa Nha kia có thể giúp tôi.

Tôi bây giờ không thể tin được bất kỳ ai, liền ngay cả lúc ăn cơm, tôi cũng là chạy đến con phố nhỏ không người, ăn một tô mì sợi hoặc là một đĩa cơm.

Mấy ngày sau, tôi lại thử gọi cho cao thủ điều khiển Hỏa Nha một cú điện thoại, lần này, vừa mới kết nối hắn liền nói với ta: “Ta tìm thấy loại thuật số kia rồi.”

Ta vội vàng hỏi: “Tên gọi là gì?”

“Hoa mai chuyển tâm thuật”.

“Loại thuật số này làm như thế nào phá giải? Ngươi tìm thấy phương pháp sao?” Ta cuống quýt truy hỏi.

Người kia nói: “Không có phương pháp phá giải, phương pháp duy nhất có thể làm là khiến cho người trúng Hoa mai chuyển tâm thuật nhớ tới những chuyện cũ trước kia, nhớ tới những chuyện nằm sâu trong ký ức họ, nhớ tới sự việc khắc cốt minh tâm mới có thể trợ giúp bọn họ phá tan xiềng xích tâm lý, mở ra ký ức, cứ như vậy dĩ nhiên là phá giải hoa mai chuyển tâm.”

Nghe những lời này trực tiếp để cho tôi bối rối.

Chuyện khắc cốt minh tâm?

Tôi với Cát Ngọc chuyện gì mới được coi như ghi lòng tạc dạ? Cùng xem phim, cùng nhau ăn cơm? Hay là ta móc trái tim của nàng? Chuyện này thì bị Quỷ Nhãn xoay chuyển thời không, nàng căn bản không biết.

Đàn ông quả thực không biết điều gì mới khiến cho một phụ nữ ghi lòng tạc dạ, tôi thật buồn, hỏi: “Vậy ngươi có thể có biện pháp gì trợ giúp ta không?”

Người điều khiển Hỏa Nha nói: “Không có, ta chỉ có thể giúp ngươi như vậy.”

Tôi vội vàng hỏi: “Ngươi có thể giúp ta trực tiếp giết chết kẻ thao túng kia không? Một lão già gọi là Hỏa Vân Thương, hắn không có thân thể, đầu lâu ngâm ở bên trong thùng máu.”

“Ta biết, ta tạm thời không sẽ ra tay, sau mười ngày ngươi hãy liên lạc với ta”. Nói xong, người kia liền cúp điện thoại.

Tôi mặt ủ mày chau, rốt cuộc là con gái thì chuyện gì mới có thể khiến họ ghi lòng tạc dạ đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu của tôi nổi lên một ý tưởng!

Cầm lên chủy thủ giấu ở bên hông, tôi đi ra khách sạn tìm đến những người phụ nữ một mình đi trêи đường vắng đêm khuya.

Tôi cần phải hỏi các nàng một chút đến cùng chuyện gì khiến các nàng sẽ ghi lòng tạc dạ.