Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 164




Nhị gia không hé răng, lúc này dùng sức lật lại lòng bàn tay, chỉ cảm thấy trêи lòng bàn tay truyền đến một tiếng vang răng rắc giống như cả người đều tràn đầy sức mạnh

Hai tay của chú trung niên cùng Nhị gia cũng đã biến thành màu máu đỏ của vuốt rồng, hiện tại đều chạy nhanh về phía lão tổ. Khi hai người cùng lão tổ so chiêu, trong nháy mắt đã làm tôi trợn mắt ngoác mồm.

Hai thân thể của con người cũng trong nháy mắt liền cứng như thép, thời gian hai người so chiêu cùng lão tổ tôi có thể nghe rõ ràng tiếng vang rầm rầm.

Ba người lao vào nhau như thép va vào trụ đá, tuy hai mà một. Khuôn mặt lão tổ không hiện ra bất cứ vẻ mặt nào, cùng hai người so chiêu vẫn là thành thạo điêu luyện.

Bác Hải ngồi ở cuối cùng, đem bốn lá cờ thiên địa nhỏ cắm vào bốn mặt trêи mặt đất, hai tay kết thành một cái thủ quyết cổ quái (cái dấu kết ấn trêи tay ý :v), bắt đầu đọc chú ngữ

Hắn lấy từ trong lòng ra một người giấy bé tí, tạo hình người giấy có vẻ giống Kim Giáp tướng quân, cụ thể đấy là ai thì tôi cũng không rõ ràng. Hắn để người giấy đứng trêи mặt đất, nhặt một cái kim may lên xâu vào một cái dây tơ hồng, sau đó lại xâu vào một đồng tiền, vút một tiếng liền cắm vào cánh tay trái của người giấy.

Cuối cùng Bác Hải cũng lần lượt làm theo, dùng kim may lần lượt xâu vào dây tơ hồng, lại tiếp tục xâu vào một đồng tiền cắm vào cánh tay phải của người giấy. Chợt có gió nhẹ thổi qua, bác Hải đem lá cờ phép nhỏ hướng về bốn phía bốn mặt, bị gió thổi vang lên ào ào, người giấy cũng là nghiêng ngả trái phải, bác Hải không một chút hoang mang cầm lên một lá bùa, bắt lấy ngọn lửa ở trêи đỉnh đầu của người giấy, khoa tay. Nhìn dáng vẻ như là đang vẽ bùa chú

Tôi biết ý định của việc làm ấy, tôi từng xem trong sách của Nhị gia, để những con người giấy hoặc là quỷ, hoặc là con rối cầm lấy đao tệ và tiền đồng, uy lực của chúng sẽ rất lớn.

Có câu nói gọi là có tiền có thể xui ma khiến quỷ, điều này cũng ám chỉ là có tiền thì sẽ có lực lượng vô cùng lớn.

Quỷ cầm tiền cũng sẽ làm việc.

Chỉ chốc lát, bác Hải đã hoàn thành, một cây đuốc đốt người giấy kia thành tro, ném vào một cái một cái bình nước suối nhỏ trong suốt, bưng nước suối uống. Sau đó, bác Hải thay đổi sắc mặt, giờ khắc này biến thành màu đen giống như là trúng kịch độc. Nhưng cũng chính là loé lên như vậy, sắc mặt bác Hải lại khôi phục nguyên trạng.

Thân thể của hắn có chút bành trướng, tôi có thể nhìn thấy rõ y phục của hắn phình ra, không biết bác Hải ra chiêu này có ý gì.

Lập tức bác Hải chạy vọt về phía lão tổ.

Khi ba người cùng lão tổ đánh nhau, trong nháy măt vẫn là lão tổ thành thục điêu luyện. Cũng không biết hắn đến tột cùng là lợi hại bao nhiêu, chẳng những có thể hoàn toàn đánh lại ba người, còn có thể xuất chiêu đánh lại bác Hải

Lão tổ phi thân đá một cước vào trêи ngực bác Hải. Bác Hải cũng chưa từng bị đá kiểu này bao giờ, lúc thân thể bị ngửa ra đằng sau lại lập tức hướng về phía trước đứng thẳng

Giống như con lật đật!

Đúng, như con lật đật!

Sau khi Bác Hải đứng thẳng, khóe miệng lão tổ cũng nâng lên, giống như đối với chiêu này của bác Hải còn cảm thấy hứng thú, nhưng lần thứ hai lão tổ tập kϊƈɦ, hắn ra tay như điện, xuất thủ trong nháy mắt, bất luận người nào cũng không thể thấy rõ, đem bác Hải năm trong hai lòng bàn tay.

“Sư điệt (cháu), đối phó ta, ngươi còn kém xa. Lão tổ cười lạnh một tiếng, nhưng lời còn chưa nói hết bỗng nhiên lão tổ kinh ngạc thốt lên một tiếng, ngực bị một đôi tay đánh mạnh một chưởng, thân thể cũng lùi lại mấy bước.

Tôi trợn to mắt, cảm giác mắt đều sắp rơi trêи mặt đất rồi!

Rõ ràng hai bàn tay Bác Hải bị lão tổ nắm trong lòng bàn tay, mà vừa nãy đôi tay đánh vào lồng ngực lão tổ lại là từ trong lồng ngực vươn ra!

Đôi tay kia màu đen kịt, hơn nữa tốc độ thật nhanh, dường như trong chớp mắt bất ngờ đánh tới, sau khi đánh đuổi lão tổ, đôi tay lần thứ hai trong chớp mắt rút về trong cơ thể bác Hải!

Quần áo trước ngực lão tổ bị đánh ra một cái bàn tay màu đen, lúc này quần áo đang mục nát dần dần, giống như bị tạt axit lên. Mà lão tổ xé toang quần áo ra, vừa nhìn, trêи lồng ngực kiên cố, in hằn hai cái chưởng ấn màu đen

Lão tổ nổi giận!

Hắn quát: Hắc hồn chưởng! Ngươi học được từ đâu!!!

Bà mẹ nó, đây là trêи núi rộng lớn, tiếng rống của lão tổ khiến cả sơn cốc đều truyền đến một trận tiếng vang, dường như bầu trời cũng rung chuyển theo, tôi không biết vì sao lão tổ lại nổi giận như vậy nhưng cảm thấy hắn đang muốn đại khai sát giới.

Tôi định khuyên can hắn nhưng Nhị gia lại ra tay ra hiệu cho tôi đừmg đi qua đó

Lão tổ cắn răng, hung tợn nói: Biết ta tại sao giết sư phụ của ngươi không!

Bác Hải cũng bị khí thế của lão tôt doạ cho bối rối, lúc này lão tổ đứng tại chỗ, râu tóc đều dựng lên, áo bào trêи người không gió mà bay, mười phần là nổi giận.

Tôi một tiếng nuốt nước bọt, cảm thấy bác Hải hẳn là đã chọc vào cái sọt lớn

Ta… Ta không biết. Đối mặt với tiền bối uy nghiêm, bác Hải nói.

Thanh Thành Tử học trộm tà môn ma đạo đến mức này! Sư phụ giáo huấn, hắn không chịu hối cải còn đoạt Vĩnh Sinh chi mê, bất tử chi thuật trêи người ta, ta mới giết hắn!

Bác Hải trợn to hai mắt, nói: Không đúng! Sư phụ nói ngươi tu luyện tà môn ma đạo, Thải Âm Bổ Dương, không biết gieo vạ bao nhiêu cô gái đàng hoàng, giết vô số trẻ con, ngươi còn muốn lôi kéo sư phụ của ta cùng tu luyện, hắn không chịu, ngươi liền giết hắn!

Lão tổ nở nụ cười.

Tôi rất rõ ràng nhìn thấy, lão tổ là bật cười.

Hắn ngẩng đầu ngửa mặt lên trời, cười to ba tiếng, sau đó gầm dữ dội một câu: Cái rắm!!

Tôi cảm thấy bác Hải là bị sư phụ lừa gạt, bởi vì lão tổ đã từng nói với ta hắn không có con nối dõi bởi vì hắn không có khả năng sinh sản. Không có khả năng sinh ɖu͙ƈ thì làm sao gieo vạ con gái nhà lành được?

“Hắc hồn chưởng này chính là Thanh Thành Tử cố ý học trộm, muốn cướp đi vu thuật bất tử của ta!” Lão tổ cắn răng, hung tợn nói

Vừa dứt lời, bóng người của lão tổ loé lên, vọt thẳng đến trước mặt bác Hải, một tay bóp lấy cổ hắn đẩy về phía vách núi.

Bà mẹ nó!

Tôi hét to một tiếng đuổi theo, nhưng thân thể lão tổ là bất tử, cả người lại cứng như kim cương, hắn rơi xuống vách núi không có việc gì, thế nhưng bác Hải mà rơi xuống vách núi thì liền biến thành bánh bao nhân thịt rồi

Nhị gia cùng chú trung niên vội chạy tới khuyên can, nhưng tốc độ của họ sao sánh được với lão tổ, trong nháy mắt lão tổ túm lấy cổ bác Hải vọt ra ngoài, hai người giống như là tấm diều cứ thế bồng bềnh hạ xuống

Chờ tới lúc tôi đến được vách núi thì Nhị gia cùng chú trung niên đã giẫm đá lởm chởm cùng cỏ dại chạy về phía bên trong hồ nước. Tôi cũng mau chóng giẫm vào chỗ bằng phẳng để chạy

Đã đến vách núi, lão tổ tóm lấy cổ bác Hải, đứng trêи mặt nước cắn răng hỏi: Hắc hồn chưởng này ngươi học ở đâu? Thanh Thành Tử đã chết từ lâu rồi!

Tôi mơ hồ cảm thấy lão tổ có kẻ thù, mà hắc hồn chưởng này đã để lộ kẻ thù của lão tổ.

Bác Hải nhìn có vẻ không hề định nói chuyện, tôi lại khuyên nhủ: Bác Hải, ngươi có điều gì thì cứ nói.

Không đợi hai người nói chuyện, tôi nói: lão tổ, ngươi đừng có giết bác Hải nha, đây đều là một mạng người!

Nhị gia cùng chú trung nuên vội vàng muốn đi lên hỗ trợ. Nhưng chỉ có mình Nhị gia là sử dụng được công phu trêи mặt nước, chú trung niên không có công phu này liền móc súng lục ra.

Tôi vẫn cho rằng hắn chính là doạ lão tổ, bởi vì tôi cùng chú trung niên đã nói súng lục vô dụng với lão tổ. Nhưng hắn móc súng lục ra trong chớp mắt đã nổ súng

Ầm!

Nòng súng bắn ra một tia lửa, một viên đạn xen lẫn tia lửa bay về phía lão tổ. Mà lão tổ một tay bóp cổ bác Hải, không cần nhìn viên đạn một tay hướng đến chỗ viên đạn, với tới.

Đùng!

Tay trái của Bác Hải, có một đầu đạn đang bốc khói.

Cộc!

Lão tổ buông lỏng hai ngón tay, đầu đạn rơi xuống hồ nước dưới chân, bắn lên vài tia bọt nước.

Tôi nghĩ tới lời lão tổ từng nói: Võ công trong thiên hạ, dù mạnh mẽ, kiên cố đến đâu cũng có thể bị phá, duy chỉ có tốc độ là không thể phá., mà hắn thì khoong phải học võ, còn là gì thì hắn không nói với tôi.

Chú trung niên lúc này mới hoàn toàn sững sờ. Hắn đã thật sự tin tưởng đạn viên đối với lão tổ là vô tác dụng.

Lão tổ đang nổi nóng, tôi sợ hắn làm việc gì ngu ngốc liền đứng ở bờ nói: Lão tổ, trước tiên đừng tức giận, chúng ta đi núi Thiên Sơn tìm Nhân Vương Kinh mới là chính sự, đúng không?