Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 108




Bốn tảng đá lớn dựng sừng sững dưới đáy biển, nằm ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc. Hiện tại ở bên dưới đáy biển sâu, tôi giống như một con cá nhỏ, mà bốn tảng đá kia vô cùng lớn, ít nhất cũng phải cao được 100m sâu bên dưới!

Trước mắt tôi, chỉ nhìn thấy đầu của tượng đá. Mà đầu của tượng đá, có thể to bằng đầu xe của hai chiếc xe tải lớn, còn chiều dài tượng đá bao nhiên mét, mắt thường còn không thể nhìn rõ.

Nhìn độ lớn của những tượng đá này, bốn tượng đá hợp lại, to lớn dị thường, tuyệt đối không phải do con người làm ra.

Chú trung niên cùng tôi lặn xuống chiếu đèn, chiếu xuống hai luồng ánh sáng, lần lượt chiếu vào đầu bốn cái tượng đá, nhìn kĩ một chút, vẻ mặt của tượng đá này, vô cùng dữ tợn, râu tóc đều xếch lên, đặc biệt là hai mắt mở trừng trừng!

Điều chỉnh đèn lặn hướng xuống thân tượng nhìn, liền nhìn rõ phần thân trêи của tượng đá.

Hóa ra, đây là tượng của bốn vị Hộ Thế Thiên Vương!

Bốn vị Hộ Thế Thiên Vương còn được gọi là Tứ Đại Thiên Vương, là thần Hộ Pháp trong Phật giáo.

Đông Phương Trì Quốc Thiên Vương, cầm đàn tỳ bà trong tay. Nam Phương Tăng Trưởng Thiên Vương, tay cầm thanh bảo kiếm. Tây Phương Quản Mục Thiên Vương, trêи tay quấn lấy một con rắn, hay có người xem là con Rồng. Bắc Phương Đa Văn Thiên Vương trong tay cầm một cây dù nạm ngọc trai.

Rất nhiều người từng xem Bảng Phong Thần, chính là ở Ải Giai Mộng có bốn huynh đệ họ Ma, chính là dáng vẻ ban đầu của Tứ Đại Thiên Vương. Tên gọi là Ma Lễ Hải, Ma Lễ Thanh, Ma Lễ Hồng, Ma Lễ Thọ.

Tứ Đại Thiên Vương thường được biết đến là người tượng trưng cho chính nghĩa. Cũng không biết là ai, ở dưới đáy biển tạc bốn bức tượng Tứ Đại Thiên Vương cao sừng sững hơn trăm trượng*, mục đích có thể là dùng để trấn áp Mắt Quỷ.

(*1 trượng xấp xỉ 4m)

Nhị gia ở phía trước ra hiệu, ý bảo chúng tôi nhanh chóng đuổi theo.

Theo tượng thần gần nhất, chúng tôi liền bơi xuống, vài người đứng ở trêи vai trái tượng thần, trông giống như đứng ở tầng thượng của một tòa nhà cao ốc.

Tượng thần này, chính là Đông Phương Trì Quốc Thiên Vương trong tay cầm đàn tỳ bà, dừng lại ở trêи vai tượng, tôi điều chỉnh đèn lặn, rọi xuống cây đàn tỳ bà trong lòng ngực của tượng thần, mấy loại cá không rõ tên gọi dưới biển sâu này, lặng lẽ bơi xung quanh đàn tỳ bà.

Nhị gia ra hiệu, kêu chúng tôi nghỉ ngơi một lát, lập tức liền một lần nữa di chuyển. Tôi nhìn thoáng qua Lê Nguyên Giang, hắn vẫn cứ thoải mái bơi lội, cũng không biết hắn đến tột cùng có bao nhiêu đại lượng hô hấp.

Tôi chỉ chỉ miệng mình, lại chỉ chỉ miệng Lê Nguyên Giang, ý bảo hắn hút một ít dưỡng khí.

Lê Nguyên Giang nghĩ một hồi, hướng xuống bên dưới tượng thần nhìn, một màu đen thâm thẳm không thấy đáy dưới biển, gật gật đầu.

Sau khi Lê Nguyên Giang hút một ít dưỡng khí, tốc độ bơi lội của hắn càng nhanh.

Một lát sau, Nhị gia chỉ chỉ bốn bức tượng thần phía dưới biển, ý bảo chúng tôi hiện tại liền bơi xuống.

Áp suất nước biển hiện tại, chúng tôi miễn cưỡng vẫn có thể chịu được, nhưng nếu xuống thêm chút nữa, chỉ sợ tròng mắt đều sẽ bị áp lực nước làm cho lòi ra, nhưng nếu Nhị gia vẫn định đi xuống, có thể chắc là có dụng ý. Dù có xuất hiện vấn đề gì, Nhị gia nhất định đều có thể giải quyết.

Lúc Nhị gia sắp nhích người tôi liền nhìn thấy chú trung niên cả người run lên một chút, mặc dù ở trong nước biển, tôi vẫn thấy rất rõ.

Ngay sau đó, người của Lê Nguyên Giang cũng run lên một chút, chỉ thấy hắn hai mắt mở to, trong miệng ùng ục thở ra bọt khí, tôi liền hoảng sợ, cho rằng hắn sắp chịu không nổi, liền bơi nhanh đến lấy ống dưỡng khí, nhét vào miệng hắn.

Không ngờ tới, cả người Nhị gia, cũng đột nhiên trôi ngã về phía sau, làm cho nước biển xung quanh liền quấy lên một trận.

Mà kiểu chuyển động này không giống với tự mình chuyển động, bởi vì động tác kia giống như là có người dùng chân đạp một đạp vào ngực, chắc chắn là có người nào đó làm, Nhị gia liền di chuyển, trừng hai mắt lên, chỉ hướng lên trêи, không ngừng phất tay, ý bảo chúng tôi.

Nhanh chóng bơi lên!

Tôi cùng chú trung niên giữ chặt Lê Nguyên Giang, bốn người nhanh chóng bơi lên mặt nước, trong thiết bị lặn còn có phao cứu sinh, chỉ cần thổi khí vào phao, liền có thể nổi người lên.

Nhưng chúng tôi không chờ được, thời gian vô cùng cấp bách, chúng tôi trong nháy mắt liền có thể bơi lên trêи mặt biển, hầu như tất cả mọi người dùng tay xoa tim, trông rất đau, duy chỉ có tôi là không bị.

“Mẹ kiếp! Đến tột cùng là ai vẫn luôn chơi xấu sau lưng!” Nhị gia vừa mới ngoi lên khỏi mặt nước, bỏ ống khí ra, liền chửi ầm lên.

Có thể làm Nhị gia tức giận đến vậy, chắc chắn không phải chuyện nhỏ rồi.

Chú trung niên đau đến mức mặt mày nhăn nhó, còn Lê Nguyên Giang, đau đến ngất đi.

Tôi hỏi “Nhị gia, rốt cuộc là có chuyện gì? Vì sao ta lại không bị sao?

Nhị gia nói: “Trái tim của ngươi không nằm ở trong cơ thể, cho nên ngươi sẽ không có phản ứng. Ta đặt Tứ phương huyết trận ở trêи đỉnh núi, lại bị người nào đó phá hủy!”

Chúng tôi liền rời khỏi nước biển, sau khi lên bờ, tôi dùng sức ấn vào ngực Lê Nguyên Giang vài cái, ho một tiếng, hắn phun ra một ngụm nước biển, liền tỉnh lại.

“Vừa rồi có chuyện gì vậy? Tim ta đột nhiên đau nhói, cả người liền hôn mê bất tỉnh.” Lê Nguyên Giang vỗ vỗ vào đầu, khả năng vừa nãy không thở được, hiện tại vẫn còn một chút cảm giác choáng váng.

Nhị gia đã bỏ thiết bị lặn xuống, xoẹt một tiếng, từ bên hông rút ra một thanh dao, nhìn ba người chúng tôi nhỏ giọng, nói “Đi theo ta, nhìn xem đến tột cùng là ai đã phá hỏng Tứ phương huyết trận của ta.”

Tôi mơ hồ nhận ra, Nhị gia sở dĩ biết Tứ phương huyết trận bị phá hủy, là vì nó chính là trận đồ bảo vệ cơ thể của chúng tôi, để tránh ở dưới đáy biển gặp phải chuyện nguy hiểm.

Bỏ thiết bị lặn xuống hết, chúng tôi lập tức quay trở lại, leo lên đỉnh núi đảo Quỷ Vực, hướng mắt nhìn lại, bốn cây gậy gỗ ở bốn hướng, tuy là vẫn còn, không bị hư hỏng gì, nhưng mảnh vải cột bên trêи, lại biến mất không thấy.

“Quả nhiên có người chơi xấu sau lưng!” Nhị gia nghiến răng, tức giận nói.

Tôi lần đầu tiên nhìn thấy mắt nhị gia lộ tia dữ tợn, ánh mắt đầy sát khí!

Tôi nhìn xung quanh một vòng, phát hiện bốn cây gậy gỗ bị người nào đó nới lỏng ra, hơn nữa máu trêи gậy gỗ cũng bị lau đi.

“Nhị gia, làm sao bây giờ?” Tôi quay đầu lại hỏi một câu.

Trong bóng tối, Nhị gia cũng không nói gì, thật lâu sau đó, chú trung niên nhỏ giọng nói “Nếu người này muốn hại chết chúng ta, thì sẽ còn lại đến , không bằng…”

Câu nói của chú trung niên càng về sau thanh âm càng nhỏ.

Một lát sau, chỉ thấy chú trung niên cùng Nhị gia cùng liên tục gật đầu, cảm thấy phương pháp này, có thể!

Nhị gia nói “ Hiện tại chúng ta liền chuẩn bị xuống nước đi, cầm lấy đồ đạc, đi!”

Tôi cũng không hỏi nhiều, liền theo bọn họ một lần nữa xuống bờ biển, bên dưới núi, có một hang động nhỏ, nhị gia liền nói “Tiểu lê, ngươi vừa rồi bị sặc nước, hiện tại đừng lặn xuống nữa, ở đây chờ bọn ta, coi chừng đồ đạc là được.

Lê Nguyên Giang định nói gì đó, nhưng bị Nhị gia ngăn lại.

Chúng tôi ba người mang theo thiết bị lặn cùng bình dưỡng khí, một lần nữa lại xuống biển, đợi đến chỗ nước ngập đến cổ, bùm một tiếng, lặn xuống nước.

Nhị gia không cho chúng tôi mở đèn lặn mà mang theo ba cây huỳnh quang, cắm ở bên hông, như vậy, liền có thể thấy rõ vị trí của từng người.

Trong bóng tối, ba cây gậy huỳnh quang tỏa ra ánh sáng xanh nhạt, coi như là tín hiệu, chúng tôi xếp thành một hàng, Nhị gia bơi ở phía trước, tôi bơi ở giữa, Chú trung niên bơi ở cuối cùng.

Càng lặn xuống, tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.

Chúng tôi lúc này đang lặn sai hướng so với lần đầu! Hơn nữa là hoàn toàn trái ngược nhau, lần đầu lặn xuống, là lặn về hướng Đông Nam, nhưng lúc này lại lặn về hướng Tây Bắc.

Bởi vì không mở đèn lặn, tôi cũng không nhìn rõ vẻ mặt của Nhị gia, chỉ có thể theo Nhị gia bơi về phía trước.

Càng bơi, tôi càng có cảm giác Nhị gia bơi quá nhanh, tôi và chú trung niên đều không theo kịp, tôi đang muốn bơi nhanh hơn về phía trước, bỗng nhiên có người ở phía sau liền bắt lấy cổ chân tôi.

Tôi vô cùng hoảng sợ, ở trong nước biển tối tăm, tôi quay đầu nhìn thoáng qua, chú trung niên nhanh chóng bơi tới, mở đèn lặn lên, sau đó dựa vào ánh sáng từ đèn, bắt đầu khoa tay múa chân ra hiệu cho tôi.

Chờ hắn khoa tay múa chân xong, tôi không khỏi nghi hoặc khó hiểu.

Ý hắn muốn nói: Nhị gia có điểm không bình thường, hơn bảy mươi tuổi, tại sao lại càng bơi càng nhanh? Người bình thường đều không có khỏe mạnh như vậy!

Nhưng tôi tin tưởng Nhị gia, tôi lắc lắc đầu, sau đó chỉ tay về hướng Nhị gia bơi, ý muốn nói: Không có việc gì, chúng tôi mau bơi nhanh lên, đuổi theo Nhị gia là được rồi.

Nhưng chú trung niên nhất định không chịu lặn nữa, hắn móc ra bảng nhựa trêи người , lấy ra một cây viết, ở trêи bảng nhựa viết xuống như vậy một câu.

“Ta nói cho Nhị gia, chúng ta hướng hướng Tây Bắc bơi lội, vòng đến mặt sau đảo Quỷ Vực, sau đó lên đảo, ôm cây đợi thỏ, xem xem là ai phá hư Tứ phương huyết trận.”

Đó là câu đầu tiên, sau đó hắn nhanh chóng viết xuống câu thứ hai.

“Nhưng lần này Nhị gia, lại muốn mang chúng ta, lặn xuống biển sâu!”

Tôi cả kinh, lập tức mở đèn lặn lên, chiếu tới hướng Nhị gia lặn xuống, nhưng hiện tại nhìn lại, giữa biển sâu đen ngòm, không thấy bóng dáng của Nhị gia!