《 Krai đang lục tìm cuốn sách chứa tài liệu về loài hoa trong truyền thuyết.
_ Bách Nhạn... Đây là loài hoa có khả năng chữa bệnh cho Hin sao? - Krai nhíu mày, gọi lớn. - Lora!
_ Vâng, ngài Krai. - Lora cúi đầu.
_ Ngươi hãy thay ta chăm sóc cho Hin trong lúc ta vắng mặt.
_ Ngài định đi đến khu rừng Bạch Dạ thật sao?
_ Lora, ta phải đi. Đó là nơi duy nhất mà hoa Bách Nhạn tồn tại. - Krai nghiêm túc. - Ta phải cứu Hin!
Krai rời khỏi vương quốc và đến Bạch Dạ. Chàng đã vượt qua bao hiểm nguy và đánh bại các quái vật. Tại đây, chàng đã gặp được một tiểu tiên xinh đẹp.
_ Xin lỗi, ta thật sự không muốn làm hại chàng đâu!
_ Cô là ai? - Krai ngạc nhiên.
_ Ta là Si, một tiểu tiên của khu rừng.
Si khẩn trương.
_ Hỡi chàng kiếm sĩ tài giỏi, chàng là người đầu tiên có thể vào sâu trong khu rừng Bạch Dạ này! Xin chàng hãy giúp ta phá giải lời nguyền, đổi lại ta sẽ giúp chàng tìm được Bách Nhạn!
_ Lời nguyền gì? Vì sao cô biết ta đang tìm Bách Nhạn?
_ Bách Nhạn là lí do duy nhất mà loài người bên ngoài tìm vào Bạch Dạ. Nếu chàng ở đây, ta tin chắc rằng chàng cũng đang tìm kiếm nó.
Krai chấp thuận lời đề nghị của Si và từ đó họ trở thành bạn đồng hành của nhau vượt qua bao sóng gió. Thời gian trôi qua chẳng biết bao lâu, thứ tình bạn giữa họ đã dần hóa thành tình yêu.
_ Si, thật ra lời nguyền mà nàng nói là gì?
_ Chuyện đó... ta không thể nói ngay bây giờ. Nhưng Krai, kẻ đã ám lời nguyền lên ta là một Ác ma cai quản địa ngục, tên của hắn là Grando.
_ Grando? Ta đã từng nghe qua cái tên này...
Krai và Si đi vào địa phận của Bọ Cạp Cốt, chúng là một trong những đại quái thú cai quản nơi giữ hoa Bách Nhạn.
_ Si, nàng có chắc Bách Nhạn ở trong đây không?
_ Phải, ta chắc chắn! Linh Hoa chỉ nở một lần trong một trăm năm. - Si nghiêm túc, bay đến trước mặt Krai. - Và nó chỉ nở ở nơi cai quản bởi các đại quái thú. Cả khu rừng Bạch Dạ này chỉ có tổng cộng ba nơi và Linh Hoa Bách Nhạn ở đây, được bảo vệ bởi Bọ Cạp Cốt.
Krai và Si tiến vào lãnh thổ của Bọ Cạp Cốt. Trong lúc giao chiến để giành lấy Bách Nhạn, Krai bị trọng thương và nọc độc của Bọ Cạp Cốt đã tiến vào cơ thể.
_ Krai! Ta phải chữa trị vết thương cho chàng!
Si đưa Krai đến nơi của thần Suối, chỉ có nước thần của ngài mới có thể chữa lành vết thương cho Krai.
_ Nước thần không phải là thứ mà ta có thể tùy tiện cho các người. - Thần Suối dâng cao một tay. - Ngươi thân là tiểu tiên của khu rừng, vì sao lại không biết điều này?
_ Bởi vì... ta thật sự cần chàng! - Si chắp tay. - Thưa ngài, Krai rất quan trọng với ta, không phải để phá giải lời nguyền mà còn là chàng trai mà ta đặt tình cảm!
_ Si, ta sẽ không sao đâu... Ta sẽ... khỏe lại ngay thôi.
_ Krai! Chàng đừng nói gì! Ta sẽ cứu chàng ngay thôi!
Cảm động trước tình cảm của đôi nam nữ, thần Suối cuối cùng cũng chấp thuận trao nước thần cho Krai nhưng với một điều kiện.
_ Nước thần có thể chữa được mọi vết thương, nhưng nó không thể giải nọc độc Bọ Cạp Cốt trong cơ thể của ngươi. Chàng Kiếm sĩ, ta sẽ đẩy nhanh thời gian phát tán nọc độc, đó là điều kiện của ta để trao nước thần.
Sau khi uống nước thần, Krai đã lành mọi vết thương và có thể cử động và tiếp tục hành trình giúp Si phá giải lời nguyền. Nhưng đổi lại, cơ thể chàng cũng nhanh chóng bị phá hủy bởi thời gian phát tán nọc độc bị rút ngắn.
Trong lúc rời đi, Krai và Si bị rơi vào động Thủy Tinh. Do sức khỏe trở nên yếu đi vì chất độc mà họ đã suýt mất mạng.
_ Ta đang ở đâu đây?
_ Krai! Chàng đã tỉnh dậy rồi sao?
_ Chàng Kiếm sĩ, ngươi đừng cử động.
_ Cô là ai?
_ Krai, nàng ấy là tiên Hoa. Chính nàng đã giúp chúng ta thoát khỏi động Thủy Tinh. - Si ôm chầm lấy Krai. - Krai! Nàng ta đã giúp chàng đẩy chất độc ra khỏi người!
Tiên Hoa đã tình cờ đi ngang qua và giúp họ, nàng đã dùng phép thuật của mình để ép chất độc ra ngoài.
_ Ta rất ấn tượng với ngươi đấy, chàng Kiếm sĩ. Cơ thể của ngươi sẽ không chịu được đến một ngày nếu ta không đến cứu. - Tiên Hoa dùng phép thuật để gọi các tiểu tiên đến để xem xét Krai đang nằm trên giường gỗ.
_ Cảm ơn người đã cứu giúp, tiên Hoa.
Tiên Hoa gật đầu, nàng cứu Krai bởi vì sự dũng cảm và lòng kiên định không màng tới tính mạng chỉ để cứu em gái. Tiên Hoa rời đi và theo sau là Si đang có lời muốn nói.
_ Công chúa mất tích của Lims.
_ Quả nhiên người đã biết tôi là ai...
_ Tất cả những chuyện xảy ra trong Bạch Dạ ta đều biết. Suy cho cùng, ta chính là linh hồn của Bạch Dạ... Kể cả lời nguyền của Grando.
_ Vâng, tôi đã hứa với Krai sẽ giúp chàng tìm Bách Nhạn, đổi lại chàng sẽ giúp tôi gỡ bỏ lời nguyền.
Tiên Hoa tung cánh bay lên một cái cây lớn, từng nhịp vỗ cánh của nàng là một cơn mưa hoa trải dài dưới cánh đồng.
_ Chỉ thế thôi sao? Việc ngươi ở cạnh chàng ta... sẽ kết thúc nếu lời nguyền bị phá giải.
Tiên Hoa vẫy tay, một làn nước bay lên tạo thành bong bóng chứa đựng hình ảnh.
_ Hãy nhìn đi, trái tim và cảm xúc của các người đã thuộc về nhau. - Tiên Hoa lại hất tay làm bong bóng nước vỡ ra. - Để có thể phá giải lời nguyền, chỉ có chàng ta là không đủ.
_ Vậy thì tôi phải làm sao đây? Tiên Hoa, xin nàng hãy nói cho tôi biết!
Krai sau khi hồi sức đã cùng Si tạ ơn với tiên Hoa. Họ tiếp tục lên đường để tiêu diệt Grando. Nhưng trước tiên, Krai phải sở hữu một thứ quan trọng.
_ Loài người to gan! Ngươi dám đến đây để lấy kiếm Thánh của ta sao?
_ Thần Đá! Xin ngài hãy rũ lòng thương, chỉ có thanh kiếm Hy Vọng mới có thể tiêu diệt được Grando!
_ Grando? Tên Ác ma cai quản địa ngục, ngươi tìm diệt hắn ta để làm gì?
_ Thưa ngài, sức mạnh của Grando vô cùng lớn, chỉ có ánh sáng và sức mạnh của kiếm Hy Vọng mới có thể đâm xuyên qua trái tim của hắn.
_ Được thôi, nhưng để có được Hy Vọng, ngươi phải cho ta thấy ngươi là người xứng đáng để sử dụng nó!
Thần Đá gọi chim, thú bao vây Krai và Si. Dù bị tấn công dữ dội nhưng vì sự nhanh nhẹn và năng lực tài giỏi mà Krai liên tiếp đánh bại các quái thú.
Đột nhiên, một ánh sáng xuất hiện và bao quanh Krai.
_ Đó là... - Thần Đá ngạc nhiên khi một thứ lấp lánh và sắc bén xuất hiện trước mặt Krai. - Hy Vọng đã chọn được chủ nhân của mình!
Krai cầm thanh kiếm trên tay, ngay lập tức ánh sáng chói mắt liền biến mất. Hy Vọng cũng thu nhỏ lại vừa bằng một bàn tay.
_ Hy Vọng... - Krai nắm chặt thanh kiếm trên tay. - Ta sẽ tiêu diệt ngươi, Grando! 》
Linh Nhi nhìn Tinh Khang diễn xuất mà không rời mắt. Cậu nổi bật, sáng chói và tài năng trên sân khấu. Cô chưa từng nghĩ sẽ có cơ hội được xem Tinh Khang diễn xuất trên sân khấu thế này.
Cô đan hai tay lại với nhau, đôi mắt lấp lánh nhìn chàng trai vẫn đang thoại và diễn kịch. Linh Nhi nghe tim mình đập nhanh lúc này, cảm xúc trong tim cứ thế mà dâng trào, ngày càng mạnh mẽ.
"Tinh Khang... thật sự rất tuyệt vời."
_ Là Hàn Vũ! - Tuyết Kì mừng rỡ khi chàng trai cô thích xuất hiện sân khấu.
《 Krai và Si cuối cùng cũng tới địa phận của Grando. Họ gặp được Ác ma Grando và bất ngờ khi hắn ta cũng đang đợi họ.
_ Hoan nghênh chàng Kiếm sĩ và nàng tiểu tiên!
Ác ma kiêu ngạo ngồi trên ngai vàng. Tay hắn cầm ly rượu đỏ và nhâm nhi một cách thư thả.
_ Ta đã đợi các ngươi rất lâu!
_ Grando, ta muốn ngươi hãy phá giải lời nguyền cho Si!
Grando đứng lên, đi đến ban công đối diện của Krai.
_ Muốn hóa giải lời nguyền của ta?
Ác ma ôm mặt cười cợt kiêu ngạo. Hắn quay lưng tiến về ngai vàng, tựa lưng và lạnh lùng nhìn đôi nam nữ đang đứng phía dưới.
_ Còn phải xem thực lực của ngươi thế nào, Kiếm sĩ Krai.
Krai ném thanh kiếm nhỏ lên trời, thanh kiếm dần dần hóa to và Krai liền nhảy lên nắm lấy. Chàng tiến tới và liên tục vung kiếm, Grando cũng né những đường kiếm mạnh mẽ.
Hắn liên tục kêu gọi tay sai xuất hiện để tấn công Krai. Nhưng cuối cùng chàng cũng lao đến và đâm xuyên thanh kiếm qua trái tim sắt đá của Grando.
_ Ta sẽ cứu Si! Cứu lấy những linh hồn mà ngươi đã giết hại vì sự độc ác của bản thân. Grando!
_ Không thể tin được... Grando ta mà lại bị một kẻ tầm thường như ngươi đánh bại...!
Grando trước chết cũng cất lên nụ cười man rợ. Hắn từ từ gục xuống, thân xác dần biến thành tro bụi. 》
Hàn Vũ trước khi ngất cũng đưa mắt nhìn Tuyết Kì, cậu liếm môi rồi mỉm cười như muốn nói gì đó. Tuyết Kì ngồi thẳng người, dùng tay che đi gương mặt đang đỏ ửng.
"Hàn Vũ thật xấu xa!"
《Trận chiến kết thúc, Krai bất ngờ khi Si từ từ biến lớn và hóa thành một nàng công chúa xinh đẹp.
_ Cảm ơn chàng, Krai!
_ Si, nàng...
_ Là Siesta, xin lỗi vì đã không nói cho chàng biết sự thật. Thật ra ta là Công chúa của Lims, xưa kia vì lỗi lầm của vua cha mà Grando đã cho người bắt ta. - Siesta mỉm cười hiền dịu. - Và thế là ta bị hóa thành tiểu tiên sống trong khu rừng Bạch Dạ.
Krai tiến đến trước Siesta, hôn nhẹ lên đôi tay ngọc ngà của nàng. Siesta theo chân Krai về nhà và chữa bệnh cho Hin. Chàng đã nói lời cầu hôn và đưa nàng về Lims để quốc vương gặp lại con gái.
Và thế là Krai được phong làm phò mã, chàng và Siesta sống cạnh nhau đến cuối đời. 》
Vở kịch kết thúc, Tinh Khang và Hàn Vũ đứng ra cùng với các bạn để chào khán giả.
Kịch: Tiểu Tiên Thất Lạc, chính thức khép lại trong tràn vỗ tay của các khán giả.