Chuyện Tình Người Cá!

Chương 6: Gặp Rắc Rối Bởi Kẻ Yêu Mù Quán




Cô đã mặt lại quần áo của mình, sau đó đưa ánh mắt nhìn chăm chăm người đàn ông kia, mà đột nhiên cảm thấy rằng, anh ta dường như có vẻ là một người tốt, chứ không phải là một người xấu như cô đã nghĩ, cô lúc này lên tiếng nói với bản thân của mình rằng:

“Phải như những gì bà ấy đã nói, thế giới con người này không phải đều là những kẻ xấu xa như mình đã nghĩ, vậy nên mình sẽ không giết những người vô tội, khi mình có được sức mạnh từ diên Hồng Ngọc kia, mình sẽ khiến cho những tên đó những kẻ xấu xa sẽ phải trả giá, mình sẽ ban tặng cho chúng một cái chết vô cùng đau đớn, giống như cái cách mà bọn chúng đã làm với gia tộc Nhân Ngư của mình...”

Lúc Lý Trịnh đang làm ở ngoài vườn rau, để chăm sóc những cây rau của mình, thì đột nhiên có một cô gái xuất hiện, cô ta mặc một y phục màu đỏ, với nụ cười xinh xắn trên môi, liền lập tức nhào đến ôm chầm lấy anh vào lòng, điều này khiến Lý Trịnh vô cùng hoang mang, ngay lập tức đưa tay của mình cố gắn hất tay của cô ra, trong sự tức giận của anh:

“Này anh đã nói bao nhiêu lần rồi hả? Đó là em không được ôm anh từ phía sau. Hay trêu đùa với anh mà bởi vì anh không thích điều đó...”

Cô gái kia đưa mắt nhìn anh trong sự nhũng nhiệu không thèm thả anh ra, rồi lên tiếng nói rằng: “Thật ra em rất nhớ anh, thậm chí là yêu anh nhất, nhưng tại sao anh lại làm như vậy với em? Tại sao anh lại không chấp nhận tình yêu này của em chứ? Không phải em đã theo đuổi anh rất nhiều lần rồi sao? Tại sao anh lại không chấp nhận điều này?”

Trước những lời nói của cô trong sự đau đớn đến tận cùng, bởi tình yêu mà cô dành cho anh, lại không được đền đáp. Nhưng cho dù cô có cố chấp, thì vẫn không được anh quan tâm đến...

Anh nhìn cô với những câu nói, thậm chí nước mắt lăn dài trên đôi má, anh trả lời: “Tôi đã nói với cô rồi mà, đó là vì cô không hiểu, hay là do cô không muốn hiểu vậy? Tôi thực sự không thể yêu cô, và cô cũng không phải là người, thuộc kiểu người tôi thích, vậy cho dù cô có theo đuổi tôi đến bao lâu đi chăng nữa, thì kết cục cũng sẽ như vậy thôi, nên cô hãy rút lui đi, bởi cứ cố theo đuổi tôi, cũng chẳng có kết quả tốt lành gì đâu...”



Trước lời nói của anh, điều này khiến cô càng đau lòng hơn, sau đó anh đã không làm công việc ở ngoài nữa, mà lẳng lặng bước vào bên trong nhà, trong khi cô cũng đi theo với sự không cam tâm trong lòng, cô nói: “Anh đừng cố chấp như vậy nữa? Mà hãy chấp nhận tình cảm của em đi mà, bởi vì một kẻ nghèo hèn như anh, thì có ai thèm lấy chứ, thậm chí gia đình của em khá giả nhất trong cái làng này, vậy nên chỉ cần anh lấy được em thì, cuộc đời của anh chắc chắn sẽ bước sang một trang mới, nhưng tại sao anh lại không chọn điều đó hả?”

Cô vẫn cố bám lấy anh không buông, trong khi anh thì cảm thấy cô vô cùng phiền phức, bấy giờ mẹ của anh cũng đã, đi ra chỗ của hai người, cô nhìn chăm chăm bà ấy mà lên tiếng: “Bác hãy giúp đỡ con đi mà, anh ấy vẫn không chịu Chấp nhận tình yêu của con, vậy thì con có thể làm được gì đây? Để anh ấy có thể chấp nhận được tình yêu này, bác à bác làm ơn giúp con đi mà, dù chỉ một lần thôi, thậm chí tại sao trước kia bác cũng không bao giờ giúp đỡ con, trong việc để con có được tình yêu của đời mình chứ?”

Bà nghe những lời của cô, liền biết cô rất yêu con trai của mình, nhưng mà trong ánh mắt của con trai bà, nó lại không dành cho cô tình yêu của nó, thế nên bà cũng chỉ có thể bất lực, phũ phàng từ chối tình yêu của cô, bà lên tiếng: “Con à con hãy chấp nhận sự thật đi, con sẽ không bao giờ, đạt được điều mình muốn đâu. Bởi vì nó thực sự không hề yêu con, thế nên con cứ cố gắn theo đuổi tình yêu để làm gì, bởi vì nó không có hậu đâu, thế nên con hãy dừng lại đi... Và ta có thể xem con như là con gái của mình, chỉ cần con chịu chấp nhận sự thật...”

Cô nghe những lời mà bọn họ nói mà không hề cam tâm về điều này, cô lên tiếng: “Được rồi cho dù tôi nói như thế nào, thì anh vẫn không chấp nhận tình yêu này à? Vậy thì Anh có tin chỉ cần một câu nói của tôi, là tôi sẽ bảo cha tôi, khiến cho anh sống không bằng chết không? Tôi đã quá nhân nhịn đủ lắm rồi, khi dành hết tình yêu của mình cho anh, nhưng nhận lại chỉ là sự vô tâm mà thôi, và tôi chịu đau đớn như vậy là đủ rồi, thế nên Cho dù tôi không có được anh, thì đừng mơ ai sẽ có được anh, tôi sẽ làm mọi cách có anh cho bằng được...”

Anh nghe đến đây mà tỏ vẻ vô cùng lo lắng, khi biết được rằng, nếu mình không nghe theo lời của cô ấy, thì với quyền lực của cô ấy trong cái làng này, thì chắc chắn anh và mẹ anh sẽ gặp nguy hiểm...