Cô nhìn những tên đàn ông đó, bật cười trong sự kinh tởm, giống như bọn chúng muốn lao vào ăn tươi nuốt sống cô vậy, thế là cô chìm trong những suy nghĩ đầy lo lắng: “Mình bây giờ có thể làm được gì? Để thoát khỏi những tên đàn ông này, bởi vì mình chắc chắn một điều rằng, bọn chúng sẽ không tha cho mình đâu!”
Vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của bản thân, thì giờ đây có một tên đã tiến đến, nắm lấy đuôi của cô mà lôi đi, điều đó khiến cô vô cùng bàng hoàng, mà cảm thấy đau đớn, khi cơ thể bị ma sát dưới mặt đất, cô lên tiến la hét: “Không mau thả ta ra, không thì ta sẽ giết chết các người đó!”
Bọn chúng mặc kệ những lời nói của cô, mà bật cười ha hả như những tên điên vậy, cứ như thế, sau một lúc thì chúng cũng đã lôi cô đến nhà của mình...
Giờ đây cô đã trở lại hình dạng của con người, nhưng vẫn chưa có lại được sức mạnh của bản thân, trong khi bọn chúng thì nhìn chăm chăm cô, mà ánh mắc nổi lên một ý niệm đen tối, trong khi cô thì chìm trong những lo lắng, mà nói với bản thân của mình rằng:
“Mình phải làm gì đây chứ? Trong khi sức mạnh của mình vẫn chưa bình phục hoàn toàn, trong khi mình đang sắp phải đối mặt với một nguy hiểm lớn...”
Vẫn đang chìm trong sự hoang mang của bản thân, thì lũ đàn ông kia đã tiến đến chỗ của cô, bọn chúng cười trong sự nham hiểm và lên tiếng bảo rằng: “Tuyệt sắc mỹ nhân như thế này, nếu chết đi thì quá uổng rồi, chi bằng ba chúng ta để lại, vui đùa cho tới khi nào chán thì, chúng ta sẽ làm thịt cô ta vậy, được chứ các anh em...”
Hai tên còn lại nhìn tên kia mà bật cười ha hả, đồng ý với yêu cầu của hắn, còn cô chìm trong sự bối rối, mà không biết phải làm gì, cô lên tiếng nói rằng: “Này các người không được làm gì bậy bạ nghe rõ chưa? Bởi vì trong vài canh giờ nữa, sức mạnh của ta sẽ trở lại, sau đó ta nhất định sẽ giết chết tất cả, lũ người bẩn thỉu các người...”
Chúng lại bật cười với bộ dạng không sợ cô, rồi lên tiếng: “Cô đừng mơ mộng, sẽ thoát khỏi chúng tôi, bởi Hôm nay cô sẽ không làm được gì, ngoài trở thành thú vui của bọn tôi đâu...”
Nói rồi một tên đã tiến đến chỗ cô, sau đó liền ngồi lên người cô với ý định cưỡng bức cô, ngay lúc hắn đang cúi đầu hưởng thụ cơ thể của cô thì, cô đã há miệng cắn vào vai của hắn, khiến hắn la lên trong sự đau đớn, sau đó đã buông cô ra...”
Hắn đứng dậy trong sự tức giận, mà vung tay tát thẳng vào mặt của cô, nhưng rồi cả người hắn đột nhiên run lẩy bẩy, mà dần chuyển sang một màu xanh, sau đó ngã xuống dưới mặt đất, chết ngay tại chỗ...
Những tên khác nhìn cảnh tượng này, liền trở nên hoảng sợ. Trong khi cô cười đắc ý bảo rằng: “Nào hãy mau đến đây, và làm những gì mà các người muốn làm như hắn ta đi, sau đó thì ta sẽ ban cho các người một cú cắn, lúc đó các người sẽ, chết giống như hắn ta vậy...”
Nhìn cảnh tượng này, tên kia hỏi người còn lại rằng: “Sư huynh bây giờ chúng ta sẽ làm gì cô ta đây? Bởi nếu chúng ta làm việc đó với cổ, thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm như thế kia?”
Hắn lạnh lùng tàn nhẫn đáp: Thôi nếu không làm được chuyện đó với cô ta thì, cũng chẳng sao cả, bởi vì chúng ta sẽ giết chết cô ta ngay bây giờ, thì lúc đó những rắc rối này sẽ kết thúc...”
Nói rồi hắn đã tiến vào trong bếp, lấy ra một con dao, với ý định giết cô, cô nhìn chăm chăm hắn, với con dao trên tay, mà trở nên vô cùng hoảng sợ, trong khi hắn cười ha hả đáp:
“Nào Hôm nay ngươi sẽ phải chết, hôm nay ta sẽ ăn thịt của ngươi, sau đó bọn ta sẽ trở nên trường sinh bất lão...”
Hắn tiến đến lúc định dùng Con dao đó, để đâm vào người của cô thì, âm thanh tiếng mở cửa đã vang lên, người bước vào không là ai khác mà là Lý Trịnh, điều này khiến cho Ngư Thanh vô cùng hoang mang, nhưng cũng mang theo niềm vui, khi cuối cùng mình cũng đã thoát chết...
Nhưng lại chìm trong những suy nghĩ: “Mình rất vui khi anh ấy đến đây để cứu mình, nhưng trong việc chiến đấu với nữ quỷ, nếu anh ấy đi theo, thì anh ấy sẽ gặp nguy hiểm mất, và mình phải làm gì đây chứ, để có thể không để anh lấy theo mình, rồi gánh chịu những nguy hiểm kia...”
Cô còn đang chìm trong những suy nghĩ. Thì bọn người kia đã nhìn chăm chăm Lý Trịnh sau đó lên tiếng bảo: “Mày là kẻ nào mà dám vào đây hả? Có phải là mày muốn chết rồi phải không? Vậy thì được hôm nay bọn tao sẽ, ban tặng cho mày cái chết, nếu như mày đã dám vào đây, để đối đầu với bọn tao...”
Lý Trịnh trả lời: “Vậy à Hôm nay người chết không là ai, mà chính là các ngươi, bởi những kẻ xấu xa tàn độc, thì phải trả giá cho những sai lầm của mình mà thôi, thế nên đừng đắc ý, đừng ngạo mạn như vậy, sau đó sẽ là thất vọng đến tột cùng...”