Chuyện Tình Của Mây Và Gió

Chương 86: Chuyển bang (3)




Trường Phong lấy máy tính rất nhanh. Sau khi quay lại bàn ăn, anh đặt máy tính lên bàn rồi mở máy lên, nhanh chóng đăng nhập vào game. Thục Mây vừa tò mò vừa có chút hồi hộp, nhìn chằm chằm màn hình máy tính của anh, muốn nhanh chóng xác thực ý nghĩa trong câu nói của Triều Dương.

Mà Triều Dương ở đầu dây bên kia hiện tại vẫn đang liên tục gào thét, thúc giục Trường Phong mau mau online. Trường Phong không chịu nổi sự ồn ào của anh, không chút nể tình ngắt cuộc gọi.

Triều Dương nghe thấy tiếng tút tút tút báo lại thì có chút bất ngờ, còn đang định gọi lại thì thấy game báo anh đăng nhập, anh liền bỏ điện thoại sang một bên, nhanh chóng gõ chữ.

[Bang phái] Bích Hải Triều Thanh: Cuồng Phong, cậu tính sao? Có chấp nhận không?

Trường Phong nhìn khung trò chuyện, không trả lời anh ngay mà lại liếc mắt sang biểu tượng bang phái hiện đang nhấp nháy dấu chấm than ở góc phải màn hình. Thục Mây lúc này cũng đồng dạng nhìn nơi đó.

Anh nhấp vào biểu tượng, giao diện bang phái hiện ra. Mục xin gia nhập bang phái bình thường luôn yên ắng nay lại nhấp nháy dấu chấm than.

Nhìn thấy dấu chấm than này, Thục Mây đã ngờ ngợ đoán được tình hình câu chuyện, nhưng đến khi thấy một loạt gần chục cái tên ở danh sách xin vào bang, cô vẫn không khỏi bất ngờ.

Trên danh sách đó có những cái tên quen thuộc, cũng có những cái tên xa lạ, nhưng điểm chung là bọn họ vốn thuộc Lửa Địa Ngục.

"Sao bọn họ lại qua đây hết rồi?" Cô kinh ngạc thốt lên.

"Anh cũng không biết nữa," Trường Phong vừa trả lời, vừa chấp nhận cho Satan Địa Ngục vào bang.

[Bang phái] Satan Địa Ngục đã gia nhập bang.

Hệ thống vừa thông báo, cả đám người Nộ Phong đã ồ ạt nói chuyện ở bên dưới.

[Bang phái] Ngắm Mặt Trời Mọc: Satan, tại sao cậu lại qua đây?

[Bang phái] Bích Hải Triều Thanh: Mấy cậu đang tính làm gì đấy? Cả chục người đều chạy qua bên này là thế nào?

[Bang phái] Ta Thật Vĩ Đại: Cho dù có muốn thám thính thì cũng không cần cử cả đống gián điệp qua chứ nhỉ?

Satan Địa Ngục vừa mới ăn xong cơm tối. Sau khi anh dọn dẹp xong xuôi, quay lại game thì thấy thông báo Cuồng Phong Bạo Vũ vào game nên anh biết lời xin gia nhập của mình sắp được xử lý rồi. Anh cũng đã đoán trước được khi hệ thống thông báo mình gia nhập, bên Nộ Phong sẽ bùng nổ, nhưng anh không ngờ cơn bùng nổ này lại êm ái và hòa nhã đến vậy.

[Bang phái] Satan Địa Ngục: Các cậu thấy có bang chủ nào vì thám thính tình hình đối phương mà bỏ bang, tự mình ra trận chưa?

[Bang phái] Bản Nhạc Chết Chóc: Gì! Vậy mấy cậu thật sự qua đây đấy à?



[Bang phái] Satan Địa Ngục: Không qua thật chứ chẳng lẽ qua giả?

[Bang phái] Satan Địa Ngục: Cuồng Phong, bên cậu còn chỗ không? Bên tôi còn khoảng mười người nữa.

[Bang phái] Cuồng Phong Bạo Vũ: Còn, đợi chút.

Lúc đầu Trường Phong chỉ nhận anh vào, một phần vì anh muốn tìm hiểu tình hình trước, một phần cũng vì hiện tại bang không đủ chỗ trống để nhận hết cả chục người kia vào. Hiện tại thấy Satan Địa Ngục thật sự nghiêm túc muốn chuyển bang, Trường Phong cũng không khó khăn gì, anh qua bên danh sách thành viên bắt đầu dọn dẹp.

Bang anh hiện tại đã là cấp mười hai, nhưng từ khi thành viên bang tối đa đạt mức năm mươi ở cấp chín thì số lượng cũng không tăng lên nữa. Trước khi nhận Satan Địa Ngục vào thì Nộ Phong chỉ trống bốn vị trí, nhưng điều đó không có nghĩa cả bốn mươi sáu người trong bang anh đều chơi thường xuyên.

Game online, người đến người đi vô số kể. Trong hơn bốn chục tài khoản này có không ít là các tài khoản đã nghỉ game, hoặc tài khoản phụ, hoặc tài khoản ít hoạt động. Bình thường vì không có việc gì nên các anh đều mặc kệ những tài khoản này, nhưng nay vì có hơn chục người từ bên Lửa Địa Ngục sang nên Trường Phong phải đá những tài khoản này ra để lấy chỗ.

Dù sao bọn họ cũng không online, có đá cũng chẳng phải thấy tội lỗi gì.

Rất nhanh chóng, hàng loạt các thông báo rời bang và gia nhập bang được phát ra.

Đám người bên Lửa Địa Ngục ban đầu còn có chút lo sợ không biết bên Nộ Phong sẽ có phản ứng như thế nào, nhưng khi vào bang, thấy người thì nói lời hoan nghênh, người thì tò mò hỏi thăm nguyên nhân bọn họ sang đây, người thì trêu ghẹo. Một câu chửi bới một câu mỉa mai tiêu cực đều không có, khiến bọn họ bỗng chốc đều thả lỏng, càng cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn.

[Bang phái] Ta Có Thiên Nhãn: Sao mấy cậu lại qua đây vậy? Để thằng Grim làm bang chủ bên kia à?

Thục Mây nãy giờ vẫn luôn ngồi yên lặng ở một bên quan sát tình hình, thấy An Duy hỏi một câu như vậy thì vội vàng thò tay sang gõ chữ. Trường Phong bị động tác đột ngột của cô làm cho giật mình, vừa cười vừa thu người ra sau, tiện thể xoay máy tính sang phía cô để cô dễ thao tác.

Càng ngày càng không khách sáo với anh nữa rồi.

Trường Phong nhìn cô, mỉm cười thầm nghĩ. Nếu mà là lúc trước, chắc hẳn cô sẽ xin phép anh trước rồi mới sử dụng máy tính của anh. Nay thấy cô tự nhiên như vậy, một cỗ vui vẻ dâng lên trong lòng.

Thật tốt! Không uổng công anh suốt khoảng thời gian qua.

Thục Mây không hề biết đến suy nghĩ của anh lúc này, chỉ chăm chú gõ chữ.

[Bang phái] Cuồng Phong Bạo Vũ: Vừa nhìn đã biết nguyên nhân sẽ không mấy vui vẻ rồi, mọi người đừng nên hỏi đến mới đúng chứ!

[Bang phái] Ôm Anh Thật Ấm: Ố, bang chủ mà nói được câu dài vậy à?

[Bang phái] Bích Hải Triều Thanh: Há! Trừ phi trời sập!



[Bang phái] Ta Thật Vĩ Đại: Em Vân đấy à? Ô mai gót hai người ở cùng nhau đấy à??

[Bang phái] Ta Có Thiên Nhãn: Tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi. Nếu mấy cậu không muốn nói thì cũng không sao!

[Bang phái] Ngắm Mặt Trời Mọc: Yeah, chuyện gì qua thì cho qua. Giờ chúng ta đã là người một nhà rồi.

[Bang phái] Ta Thật Vĩ Đại: Chẳng lẽ không có ai quan tâm chuyện hai người họ đêm hôm khuya khoắt còn ở cùng nhau à?!!!

Satan Địa Ngục nhìn chủ đề cuộc nói chuyện thay đổi nhanh như lật bánh tráng, có chút buồn cười, thong thả trả lời.

[Bang phái] Satan Địa Ngục: Không sao, cũng không phải chuyện ghê gớm gì.

Sau đó, anh cùng với vài người nữa, mỗi người một câu trong vòng vài phút cũng kể rõ đại khái sự việc đã xảy ra. Sau khi biết rõ sự tình, bang chúng Nộ Phong lại ồn ào hẳn lên, người thì thay mặt bọn họ chỉ trích đám kia, người thì lại an ủi Satan Địa Ngục.

Thục Mây và Trường Phong ngồi trước màn hình máy tính, đọc rõ từng lời kể của các anh. Đúng như những gì cô đã nói khi nãy, nguyên nhân sự việc thực sự không hề vui vẻ chút nào.

Đám Grim Reaper với Nộ Phong có hiềm khích với nhau không phải ngày một ngày hai, mặc dù không đến mức cả hai bang chém giết lẫn nhau nhưng mỗi ngày đều có các cuộc chửi bới lớn nhỏ, pk cướp boss cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.

Đối với Grim Reaper, Satan Địa Ngục vốn là bang chủ, là người dẫn dắt bọn họ, cho dù nguyên nhân là gì thì khi bọn họ bị yếu thế, bị pk thì anh cũng nên giúp một tay mới phải. Đằng này, kể từ khi gộp server đến giờ, ngay cả chế độ pk anh cũng chưa đổi chứ nói gì đến việc ra tay giúp đỡ bọn họ đánh giết đám Nộ Phong.

Chuyện này vốn đã khiến bọn Grim Reaper nghẹn một cục tức, ai ngờ sự việc lại không chỉ có thế. Satan Địa Ngục không những không thèm để ý đến bọn họ, còn hướng đám Nộ Phong mua cách vượt ải phó bản. Mua rồi cũng thôi, bọn họ vốn là người cùng bang, anh lại nhất quyết bắt bọn họ trả tiền mới đưa cách vượt ải cho bọn họ, ngay cả đi ké tổ đội anh cũng không cho. Không chỉ có anh, những người chơi đã phải bỏ tiền ra mua cũng như thế, khiến đám Grim Reaper rất tức tối, cảm thấy Satan Địa Ngục đang làm cho nội bộ bang bị chia rẽ.

Đỉnh điểm là khi bọn họ biết hầu như mỗi ngày Satan Địa Ngục đều tổ đội cùng với bên Nộ Phong để vượt phó bản. Thường ngày thấy bọn họ bị đánh, anh không ra tay giúp đỡ thì thôi, bây giờ lại còn đi chơi với kẻ thù, chuyện này dù nói thế nào đám Grim Reaper cũng không thể chấp nhận được.

Vì vậy mà lúc chiều tối hôm nay, cũng chính là buổi sáng bên Việt Nam, đám Grim Reaper vừa mới online đã ngay lập tức nói chuyện với Satan Địa Ngục, buông lời chỉ trích anh, phê phán anh không xứng đáng để làm bang chủ. Grim Reaper yêu cầu anh giao chức bang chủ cho hắn ta, nếu không hắn ta cùng với những người khác sẽ rời bang tự lập bang mới.

Satan Địa Ngục thấy không chỉ có vài người thường hay chơi với hắn, mà cả những người chơi khác cũng đồng ý với ý kiến của hắn ta, cho rằng anh sai, ngay khoảnh khắc đó anh bỗng thấy lạnh lòng.

Rõ ràng bang này là do anh lập ra, vì cớ gì mà phải giao cho người khác? Rõ ràng anh mới là bang chủ, tại sao lại phải nghe theo người khác? Phải chơi thế này, phải làm thế kia? Rõ ràng là bọn họ vô lý trước, tại sao cuối cùng lại thành anh vô tình?

Anh là bang chủ, nên bảo vệ bọn họ; anh là top một server 3, nên bảo vệ bọn họ, vậy bọn họ có biết, chính vì anh vẫn còn biết phân biệt đúng sai, không tham gia vào khiến tình hình thêm nghiêm trọng, bọn họ mới không bị đám Grim Reaper làm cho liên lụy, mới vẫn có thể thoải mái mà chơi?

Anh vốn là bang chủ, bang này vốn là do anh tạo ra, nếu không cùng chí hướng, không cùng suy nghĩ, không cùng lối chơi, người nên rời đi phải là bọn họ mới đúng. Đã mấy lần anh muốn đá bọn họ ra khỏi bang, nhưng nghĩ đến đoạn thời gian dài chơi cùng nhau mấy năm qua, anh mới để bọn họ ở lại. Giờ thì hay rồi, lại là anh sai, lại là anh không xứng đáng, lại là anh nên giao vị trí bang chủ này ra!

Satan Địa Ngục càng nghĩ càng tức, cảm thấy cái bang này không còn là bang mà anh hy vọng nó sẽ trở thành khi xưa anh lập ra nữa, cách đối xử của bọn họ hiện tại đã làm cho anh cảm thấy không còn gì để lưu luyến nữa rồi.