Cuồng Phong Bạo Vũ vừa mới đăng nhập vào game liền thấy câu nói kêu gọi Bình quốc đến đuổi giết Thục Vân Công Chúa của Khuynh Quốc Khuynh Thành trên kênh thế giới. Đôi lông mày của anh hơi chau lại, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hiện tại bên anh là tám giờ tối thứ sáu, anh vừa mới đi ăn tối với hai đứa bạn về. Hôm trước anh có nghe hai người họ nói cô bay về Việt Nam nhân dịp nghỉ đông, vậy hiện giờ bên cô chắc hẳn là mười một giờ sáng thứ bảy đi. Mới sáng sớm ra mà đã bị đuổi giết rồi sao?
[Bang phái] Bích Hải Triều Thanh: Cuồng Phong, Thục Vân đang bị người bên An quốc đuổi giết kìa!
[Bang phái] Ngắm Mặt Trời Mọc: Sắp chạy sang bên chúng ta rồi đấy.
Cuồng Phong Bạo Vũ hơi nhướng nhướng mày, tốc độ online của bọn họ cũng nhanh thật đấy. Vừa về cũng đã ngay lập tức vào game rồi.
[Bang phái] Cuồng Phong Bạo Vũ: Đã biết.
Sau khi dùng hai chữ trả lời hai người họ, anh chuyển sang kênh quốc gia.
[Quốc gia] [Đức vua] Cuồng Phong Bạo Vũ: Không ai được đi tham gia trận đuổi giết.
Vốn Nhất Thủ Yểm Thiên và _Night_ đang trên đường đến biên giới định đón đầu giết Thục Mây, thấy anh nói vậy thì không cam tâm dừng lại.
[Quốc gia] [Vương gia] Nhất Thủ Yểm Thiên: Tại sao chứ? Nếu bọn An quốc qua bên chúng ta thì chúng ta có quyền giết bọn họ mà.
[Quốc gia] [Vương gia]_Night_: Cuồng Phong, đừng nghĩ vì anh là Đức Vua mà có quyền ra lệnh cho bọn tôi.
Cuồng Phong Bạo Vũ không quan tâm đến kênh quốc gia nữa, chuyển lại sang kênh bang phái, hỏi rõ tình hình câu chuyện. Bích Hải Triều Thanh cũng biết tính tình anh nên sang kênh quốc gia trả lời hộ anh.
[Quốc gia] [Vương gia] Bích Hải Triều Thanh: Chúng tôi không ngại mở pk, cũng không ngại phát lệnh truy sát, mọi người nếu thích thì cứ đến biên giới, ok?
Nghe đến đây, cho dù Nhất Thủ Yểm Thiên và _Night_ có tức giận đến mức nào cũng chỉ phải quay về.
Trong lúc đó, từ Ta Thật Vĩ Đại, Cuồng Phong Bạo Vũ biết được sơ sơ nguồn gốc sự việc. Dù sao bọn họ đều ở bên Bình quốc nên chỉ thấy được cuộc đối thoại trên kênh thế giới, chỉ có thể dựa vào vài lời ngắn ngủi đó mà suy đoán sự việc.
[Bang phái] Bích Hải Triều Thanh: Bọn An quốc kia đúng là toàn lũ không ra gì mà!
[Bang phái] Ngắm Mặt Trời Mọc: Chúng ta có nên giúp em ấy không?
Anh vừa hỏi, trên màn hình đã xuất hiện lời mời tổ đội từ Cuồng Phong Bạo Vũ. Theo thói quen, anh liền nhấn nút đồng ý. Ngoài anh ra, trong đội cũng chỉ có thêm Bích Hải Triều Thanh.
[Đội ngũ] Cuồng Phong Bạo Vũ: Đi thôi.
Cuồng Phong Bạo Vũ trước giờ đều rất kiệm lời, chỉ nhả hai chữ rồi leo lên thú cưỡi chạy đi. Cũng may Bích Hải Triều Thanh và Ngắm Mặt Trời Mọc chơi với anh đã lâu nêu đều hiểu ý anh. Cả ba người ngay lập tức hướng thẳng đến biên giới. Trên đường đến đó, Bích Hải Triều Thanh cũng không quên trêu chọc Cuồng Phong Bạo Vũ vì thái độ quan tâm quá mức của anh.
[Đội ngũ] Bích Hải Triều Thanh: Cậu từ khi nào thì cũng để ý đến Thục Vân quá vậy? Mấy hôm trước còn chi hơn trăm đô để cường hóa trang bị cho em ấy nữa đó nha
Trước vấn đề này, Cuồng Phong Bạo Vũ lựa chọn im lặng. Từ khi nào thì để ý đến cô ấy ư? Anh cũng không rõ nữa. Có thể là từ lúc anh thấy sự vui vẻ thân thiện cùng với lời nói đáng yêu tinh nghịch của cô đi, ngay cả thủ lĩnh của phe đối địch cô cũng dám chơi thân.
Ban đầu anh cho rằng cô tạo quan hệ với Bích Hải Triều Thanh và Ngắm Mặt Trời Mọc là để kiếm chút lợi lộc cho An quốc, hoặc chí ít là cho bản thân cô. Nhưng quan sát cô một hồi anh nhận ra, cô nói chuyện vui vẻ với hai người bọn họ hoàn toàn là vì sự hồn nhiên của cô, thấy ai hợp thì nói chuyện với người đó, không suy nghĩ nhiều. Mặc dù ngây thơ nhưng cô cũng không ngu ngốc, từ trước đến giờ cô rất hiếm khi dựa vào mối quan hệ với hai người họ để đòi hỏi này nọ, cũng vì thế mà Bích Hải Triều Thanh và Ngắm Mặt Trời Mọc rất thích cô.
Có lẽ cũng vì thế mà anh bị cô thu hút đi.
Ba người họ rất nhanh đã đến biên giới. Từ đằng xa ba người họ đã thấy hàng loạt các tên đỏ. Ba người họ tiến lại gần bọn họ, vừa đi vừa bàn bạc đối sách.
Một tổ năm người Thục Mây từ xa đã thấy ba cái tên đỏ xuất hiện. Đợi đến lúc lại gần cô mới nhận ra ba người đó chính là ba đại thần của Bình quốc. Thật không ngờ bọn họ cũng đến tham gia náo nhiệt nha. Nhưng cũng không sao, chết trên tay người mình thân quen cũng tốt hơn chết trên tay người mình căm ghét.
Thục Mây cũng không chú ý đến ba người bọn họ nữa, dù sao người cô muốn để tâm đối phó chỉ có đám lục danh trước mắt này thôi. Nhưng lúc này, một thông báo gửi tới, báo có người gửi tin nhắn mật cho cô. Cô liền tìm thời cơ, mở ô chat mật lên.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Năm người bọn em đứng tụ lại chính giữa. Sau đó đợi bọn anh đến gần thì ru ngủ nhóm người trước mặt. Còn lại để tụi anh lo, hiểu rồi chứ?
Đối với Thục Mây, anh lại phá lệ nói nhiều hơn hẳn.
Thục Mây đưa mắt nhìn lên tên người gửi, là Cuồng Phong Bạo Vũ! Lại là Cuồng Phong Bạo Vũ! Cô và anh trước giờ chưa nói chuyện với nhau quá năm câu, vậy mà giờ đây anh lại chủ động gửi tin nhắn mật cho cô. Nghe ý trong lời nói thì chính là muốn giúp bọn cô?!
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Dạ.
Cái hay của việc nhắn tin là ở chỗ, cho dù bạn có đang hoang mang bối rối đến mức nào, bạn cũng có thể tỏ ra vô cùng tự tin thông suốt, giống như Thục Mây lúc này vậy.
Chiêu Ru ngủ của cô có khả năng khiến đối phương bất động trong vòng năm giây, nhưng nếu bị tấn công sẽ ngay lập tức tỉnh lại. Trong tình thế hỗn loạn này thì nó giúp ích được gì chứ?
Cố gắng kiềm chế sự tò mò, cô nhắn mọi người trong đội làm theo lời anh nói. Bọn họ cũng không phản đối, đồng ý với cô. Cô liếc xuống thanh kỹ năng của mình, thấy chiêu thức Ru ngủ đang trong trạng thái sẵn sàng, không khỏi thở phào. Chiêu Ru ngủ này của cô là chiêu cao cấp, thời gian đóng băng tận mười lăm giây, lỡ như bọn họ chạy đến mà chiêu thức của cô chưa kịp chuẩn bị thì sẽ hỏng kế hoạch của Cuồng Phong Bạo Vũ mất.
Cô di chuyển góc nhìn trên màn hình để quan sát được ba người Cuồng Phong Bạo Vũ. Đợi bọn họ đến gần, canh chuẩn thời gian, cô tung ra chiêu thức Ru ngủ, ba người trước mặt cô ngay tức khắc bị bất động, mà đồng đội của cô cũng ngừng tung kỹ năng.
Ngay khoảnh khắc cô tung Ru ngủ, Ngắm Mặt Trời Mọc cũng xông tới hướng bảy người còn lại tung chiêu Trói và Im lặng. Cầm sư như anh có ba kỹ năng khống chế. Chiêu thứ nhất là Im lặng khiến người chơi không thể tung kỹ năng nhưng vẫn có thể di chuyển; chiêu thứ hai là Bất động có thể khiến người chơi không thể di chuyển nhưng vẫn có thể tung kỹ năng; và chiêu cuối cùng là Trói khiến người chơi không thể di chuyển lẫn tung kỹ năng. Bởi vì khống chế là khả năng vốn có dành cho cầm sư nên thời gian đóng băng ngắn hơn Ru ngủ của Thục Mây nhiều.
Ba người Cuồng Phong Bạo Vũ, Ngắm Mặt Trời Mọc và Bích Hải Triều Thanh phối hợp với nhau vô cùng hoàn mĩ. Ngay khi cô ru ngủ ba người trước mắt, Cuồng Phong Bạo Vũ liền chạy đến giết bọn họ. Anh là kiếm sĩ nên sức sát thương rất lớn, phòng thủ và máu cũng cao, cho dù không thể miểu sát bọn họ thì khi bọn họ tỉnh dậy tấn công anh cũng vẫn không thể khiến máu anh rớt xuống một nửa.
Trong khi đó, sau khi Ngắm Mặt Trời Mọc sử dụng một chiêu Trói, Bích Hải Triều Thanh cũng lao đến. Thích khách ra đòn tấn công nhanh nhất, chỉ mất nửa giây, tuy phạm vi tấn công lại chỉ có một người nhưng mỗi lần tấn công bạo kích lại cực cao nên anh có thể tranh thủ giết hết bọn họ trong vòng năm giây.
Mà Ngắm Mặt Trời Mọc sau khi tung chiêu Trói thì lập tức hướng ba người cuối cùng tung chiêu Im lặng. Ba người đó phát hiện tình hình không ổn liền vội vàng bỏ chạy. Ai ngờ Ngắm Mặt Trời Mọc lại tung tiếp kỹ năng Bất động, khiến bọn họ không thể di chuyển được. Lúc này tác động của Im lặng đã bị Bất động đè lên, bọn họ mặc dù không chạy được nhưng có thể chiến đấu, nhưng vì hoảng loạn mà lại quên mất, cuối cùng bị ba người các anh giết sạch.
Toàn bộ quá trình đều diễn ra không quá mười giây. Nhóm người kia dù không quá mạnh, nhưng đều có tên trong top hai mươi bảng xếp hạng bên An quốc, vậy mà ba người họ lại có thể giải quyết tất cả dưới mười giây! Mà máu của năm người bọn cô lúc này còn rất ít, chỉ cần trong lúc phối hợp có một sai sót nhỏ, bọn cô chắc chắn cũng sẽ chết theo.
Thục Mây gần như há hốc mồm nhìn chằm chằm vào màn hình. Vừa rồi cô không phải là đang xem bọn họ chơi game mà là đang xem một cảnh quay hành động đi! Cô lại liếc nhìn thanh máu của bản thân và đồng đội, tính từ lúc khi ba người các anh xông đến đây cho đến bây giờ, mức máu của bọn cô cũng không bị hụt nhiều. Khi ba người họ tấn công, bọn họ đều đứng xoay lưng về phía bọn cô nên gần như không gây tổn thương đến bọn cô. Đó là lý do vì sao anh kêu bọn cô phải đứng tụ lại cùng một chỗ.