Chuyện Tình Cổ Tích (Anh À! Đừng Trốn Nữa Vì Em Yêu Anh)

Chương 14: Nhạc viện




Sau ngày tuyển ở trường điện ảnh có vài ứng viên sáng giá nhưng vẫn chưa thật sự làm hài lòng vị nhạc sĩ khó tính nên ngày hôm sau cả êkip sang nhạc viện để tiếp tục công việc. Vừa bước vào phòng hội trường của nhạc viện thì 1 cảnh tượng làm Pu khá giật mình. Khá nhiều bạn sinh viên đến từ rất sớm để chờ thử giọng. Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến Pu hài lòng mà mỉm cười: Thế này thì anh Bo và tên bán dao hát đến khản cổ thôi, sv nhạc viện mà, chắc không bị loại là bao nhiêu.

Nghĩ thế rồi Pu bước về vị trí của mình để bắt đầu công việc. Rất nhiều giọng ca đã được thử sức nhưng hầu như vẫn chưa có giọng ca thật sự phù hợp với tiêu chí đề ra. Giọng hát của các bạn sv nhạc viện thì không chê vào đâu được tuy nhiên nó không phù hợp để hát trong nhóm nhạc. Cả ngày dài trôi qua, nét mệt mỏi trên gương mặt của mọi người dần hiện rõ ra, thế nhưng vẫn chưa có kết quả tốt.

Ken dựa mình vào ghế khẽ than: Trời ơi mệt quá.Vào tới nhạc viện rồi mà vẫn không tìm được thì biết đào ở đâu ra bây giờ.

Pu nghe thế chỉ biết lắc đầu và không nói gì. Vì bây giờ có nói gì thì chỉ làm tình hình thêm căng thẳng hơn thôi. Bước lại gần ông Nam Pu nói: “Cháu thấy mọi người cũng mệt quá rồi mà chất lượng thí sinh thì lại tương đối giống nhau. Hay là mình để ngày mai tìm tiếp được không chú chứ bây giờ mọi người ai cũng khá mệt. Nhất là nhạc sĩ HT, Bo với Ken. Nếu cứ tiếp tục thì hiệu quả cũng không cao. Nhiều khi xảy ra sai sót, bỏ qua giọng ca hay”

-Ông Nam gật đầu với suy nghĩ của Pu và quay sang nói với HT: Này ông bạn, tôi thấy ông cũng khá mệt rồi hay ngày mai chúng ta tiếp tục đi. Nếu không có giọng ca thích hợp thì có tuyển nữa cũng không ra.

Nhạc sĩ HT cũng ra chiều đồng ý và thông báo ngừng tuyển giọng hôm nay và những bạn nào muốn thử giọng nhưng chưa có cơ hội thì ngày hôm sau quay lại. Thế là mọi người chuẩn bị ra về. Khi Pu vừa bước ra thì nghe có 1 giọng nam khá ấm đang ngồi hát bên chiếc đàn ghita với những giai điệu nghe thật đẹp. Tiến lại gần giọng hát đó, Pu ngồi xuống bên cạnh lắng nghe những giai điệu đó. Đến khi chàng trai ngừng hát và quay sang nhìn thì Pu mỉm cười và nói:

-Chào bạn. Mình là Phương. Vô tình đi ngang qua nghe bạn hát nên tò mò lại xem. Mà bạn hát hay thật đó.

- Chào bạn, Mình tên Minh. Ở trường này ai cũng hát hay hết đó không riêng gì mình đâu.- Chàng trai hơi ngại ngùng nhìn Pu cười

Pu thấy chàng trai này trả lời tuy rất khiêm tốn nhưng trong mắt cậu toát lên vẻ đầy tự hào kiêu hãnh.

-Khá thú vị về điều này nên Pu hỏi tiếp: “ Mà bạn là sinh viên năm mấy vậy. Sáng nay trường mình có cuộc thi tuyển giọng đó sao không thấy bạn đến dự thi”

-Chàng trai nhẹ nhàng đáp: mình là sinh viên năm cuối khoa thanh nhạc. Bữa giờ mình có chút việc riêng phải bảo lưu kết quả rồi cũng ít về trường hôm nay mới có dịp về nên không biết cuộc thi đó. Mà tuyển giọng để làm gì vậy bạn biết không?

Pu chưa kịp trả lời thì có một giọng nói vang lên.

-Này anh bạn, bạn có muốn trở thành ca sĩ không?

Câu hỏi bình thường tưởng chừng như khá thừa khi hỏi những sinh viên nhạc viện đặc biệt là sinh viên khoa thanh nhạc nhưng trong lúc này nó lại là câu hỏi thu hút anh chàng kia và Pu.

Quay mặt lại nhìn thì Pu thấy nhạc sĩ HT đang biểu lộ 1 gương mặt hết sức tội nghiệp:

-Đây là tài lẻ của con hay con có ý định chuyển nghề vậy Phương? Nếu mà con chuyển nghề thì …..Ôi thôi là chú sắp có đối thủ đáng gờm rồi. Chọn ai không chọn, chọn ngay người tài

-Nghe chú nói mà Pu chỉ biết cười: Chú này chọc con hoài tại đang trên đường đi về con nghe giọng hát hay quá ghé vào xem chứ con có biết gì đâu. Con còn định giới thiệu để mai bạn đến thử giọng nữa.

Nhạc sĩ HT suy nghĩ đôi chút rồi quay sang Minh. Lúc này anh bạn vẫn còn mang rất nhiều ngạc nhiên vì đã là sinh viên nhạc viện thì không ai có thể không biết nhạc sĩ HT, nhưng đây là lần đầu tiên Minh tiếp xúc với nhạc sĩ nổi tiếng này ở cự ly gần thế này. Chưa kịp nói gì thì nhạc sĩ HT lặp lại câu hỏi:

-Bạn nghĩ sao về câu hỏi của tôi?

-Minh cảm thấy rất vui liền lễ phép gật đầu trả lời: Dạ đương nhiên là có rồi. Con đang cố gắng thực hiện nhưng còn nhiều thiếu sót nên chưa tự tin lắm. Với lại con vẫn chưa tìm được hướng đi của riêng mình thầy à!

-Nghe Minh trả lời vậy thì nhạc sĩ HT bật cười: Em còn trẻ mà cứ từ từ đừng vội quá. Giọng của em khá tốt, sáng mai em vào sớm để làm thủ tục phỏng vấn và thử hát với 2 bạn khác nhé. Nếu hợp thì em sẽ đầu quân về công ty VM&M để làm ca sĩ của họ. Nhưng mà thầy nói trước ban đầu em sẽ là thành viên của nhóm nhạc chứ không có hát solo đâu đó. Suy nghĩ thật kỹ nhé chàng trai.

-Minh nghe thấy thì rối rít cám ơn NS: Dạ em hiểu. Em cám ơn thầy.

-Nói rồi Pu nhìn nhạc sĩ HT khẽ mỉm cười và cả 2 cùng tạm biệt Minh để ra về. Trên đường ra cổng Pu hỏi NS HT: Chú nghe bạn lúc nãy hát khi nào vậy?

-Nhạc sĩ HT mỉm cười: Cùng lúc với cháu đấy.Nói vậy thôi với kinh nghiệm nhiều năm của chú thì chú biết đây là người cần tìm đấy. Chỉ còn chờ vào kết quả phỏng vấn của cháu thôi đấy. Mà chú nhắc trước không nên lãng phí nhân tài đâu đấy

-Pu nhìn NS và nói: Ý chú là sao? Chú làm như cháu khó chịu lắm vậy?

-Nhạc sĩ HT: Cái này cháu nói chứ chú không có nói nha.

-Pu nhìn chú cười như không: Chú thật giống cái tên bán dao, không làm người ta tức chết thì cũng bị thương thôi. Mà nếu như chú nói đây là người cần tìm vậy sao mình không chọn luôn mà còn hẹn bạn ngày mai tới.

-Nhạc sĩ HT nhìn Pu chọc: Không phải còn để giam khảo khó tính này phỏng vấn xem tính cách sao. Đừng nói là cháu quên nhiệm vụ của mình nha

-Pu đáp: Tính cách của bạn ấy so với Bo và Ken có phần chững chạc hơn.Bên ngoài thì trông khá hiền lành ít nói, lại có vẻ khá khiêm tốn nhưng bên trong là 1 con nguòi mạnh mẽ đầy kiêu hãnh và rất muốn làm trung tâm của mọi người

-Pu nói 1 hơi làm nhạc sĩ HT ngạc nhiên: Cậu ta là bạn cháu sao? Tính cách người ta mà cháu nói như quen lâu lắm rồi vậy

- Pu nhún vai: Không. Đây là lần đầu tiên cháu gặp bạn ấy.Những gì cháu nói chỉ dựa trên cảm nhận của cháu thôi. Dù sao mai cũng phỏng vấn mà chú cháu mình còn có thể kiểm tra. À mà theo chú thì mình cần phải tuyển bao lâu nữa mới có thể tìm ra thành viên cuối cùng.

-Nhạc sĩ HT không nén cái thở dài mà nói: Thật ra tìm ra được Minh là chú thấy may mắn lắm rồi. Không biết còn ai giống Minh không nữa chứ theo tình hình sáng giờ thì chú thấy không ổn tí nào. Cái gì cũng còn phải tùy vào duyên nữa cháu à.

-Pu nghe NS nói vậy thì cũng hơi lo nên nói: Nếu vậy sao mình không chọn 1 trong 3 bạn hôm bữa mình tuyển tại công ty đó chú. Theo chú thì bạn nào là thích hợp nhất.

-Nhạc sĩ nghe Pu nói liền nhớ lại 3 ứng cử viên rồi cười và nói. Xét về giọng hát thì cậu đầu tiên là ổn nhất, nhưng cậu ta sẽ rất khó quản lý. Nên theo chú mình nên chọn cậu thứ 2 vì xét về tính cách cậu ta sẽ hợp hơn, với lại giọng hát cũng không phải tệ, chỉ cần luyện tập thêm 1 khóa thanh nhạc thì sẽ ổn thôi. Với lại bây giờ mình có 1 thành viên nhạc viện rồi nên về phần hát cũng không lo lắm

-Pu nghe NS nói thì thở phào và gật gù: Cháu cũng nghĩ như chú. Mà chú cũng định cướp nghề của cháu còn gì?

-NS HT nhìn Pu mà cười: Đó chỉ là cảm nhận của chú thôi.

-Pu gật gù: Cháu tin cảm nhận của chú. Gừng càng già càng cay mà chú. Dù sao tụi cháu vẫn còn phải học hỏi ở chú với chú Nam nhiều lắm. Vừa nói xong thì cả 2 người cũng vừa tới cổng, Pu chào nhạc sĩ HT rồi lên taxi trở về công ty để hoàn thành 1 số công việc mà chú Nam đã giao cho cô.