Chương 7: Game gacha tại tu tiên giới?
Tâm thần khẽ động, hắn tắt chức năng "Bảng Trạng Thái" kế tiếp mở ra "Rương Thần Bí".
Lúc này hắn cảm giác cơ thể rơi vào khoảng không vô định. Vừa như đang rơi cũng tựa như đang đứng.
Bất giác, từ lúc nào mà xung quanh hắn chỉ còn lại một không gian đen tuyền, nhìn xa xa cảm tưởng không có điểm cuối.
Nhưng trong vùng không gian này có một thứ, một thứ rất lớn!
Nó sở hữu ánh kim sáng chói, chính là một cái rương khổng lồ giữa không gian tối thui.
Cái rương to như một ngọn núi, màu chủ đạo là vàng và cam, bên trên có rất nhiều họa tiết bắt mắt.
"Nơi này..." Bảo Long cau mày, hắn có chút thận trọng.
"Ding!
Đây là không gian của chức năng "Rương Thần Bí".
Khi ký chủ tiến vào không gian này thì sẽ tách biệt hoàn toàn với bên ngoài.
Thời gian trôi qua trong đây không ảnh hưởng đến bên ngoài." Ô thoại hiện ra, hệ thống giải thích cho thắc mắc của hắn.
Nghe vậy Bảo Long nhẹ nhàng thở phào, hắn sợ rằng có gì nguy hiểm.
Nếu theo như hệ thống giải thích, vậy trả phải nói hắn có thể ở trong này cả năm trời thì ngoài kia cũng chưa qua đi một giây nào?
Bảo Long thoáng nghĩ tới việc ở trong đây tu luyện.
Nhưng rất nhanh hắn gạt đi ý tưởng này, hắn không cảm thấy một tia linh khí nào ở đây.
Nhưng mặt khác, tận dụng nơi này để suy nghĩ chiến lược trong giây phút nguy cấp lại có thể...
Tạm bỏ qua chuyện đó, lúc này hiện trước mặt Bảo Long là một cái bảng.
"Giải thích "Rương Thần Bí":
Ký chủ có thể tiêu hao một trăm điểm tích lũy để mở rương một lần.
Vật phẩm có được do mở rương sẽ là ngẫu nhiên.
Những loại vật phẩm có thể đạt được: Đan phương, đan dược, đan đạo bí pháp, trận đồ, trận đạo bí pháp, pháp khí, thiên tài địa bảo, tiền tệ ở thế giới này.
Vật phẩm rơi ra có phân chia cấp bậc độ hiếm như sau:
D (xám): 75%
C (lục): 15%
B (lam): 8.5%
A (tử): 1,25 %
S (hoàng): 0,25%
Sau này tu vi ký chủ tăng cao, liền những tỉ lệ rơi vật phẩm này sẽ thay đổi theo."
"Này...
Không phải giống như game gacha sao?
Haiz, nhìn tên cũng đoán được phần nào rồi..." Bảo Long thở dài, có chút ngán ngẩm.
Hắn kiếp trước từng chơi qua không ít mấy game có cơ chê quay gacha như này, nhưng cực đen đủi a.
"Không đúng! Ta ở thế giới này là Khí Vận Chi Tử nha, chả có lẽ lại không thể quay ra đồ tốt?
Được rồi hệ thống, ta muốn mở rương!" Rất nhanh hắn liền vực lại ý chí.
Một cái bảng khác liền hiện ra trước mặt hắn:
"Mở một lần: một trăm điểm tích lũy.
Mở mười lần: Chín trăm năm mươi điểm tích lũy.
Mở một trăm lần: Chín ngàn năm trăm điểm."
Bảo Long nhìn bảng một lúc liền nhấn chọn lựa chọn thứ hai.
Hắn không rảnh mở từng cái từng cái một, càng không có ý định tích hơn chín ngàn điểm.
Bỗng cái rương khổng lồ trước mặt hắn rung lắc dữ dội, hắn cũng cảm nhận được sự rung động đó.
Sau vài giây chờ đợi, nắp rương bật mạnh ra. Từ trong chiếc rương khổng lồ bắn ra mười đạo quang cầu.
Bảo Long nhìn kỹ những quang cầu này.
Hắn rất nhanh phát hiện có đến bảy cái là màu xám, biểu thị cho vật phẩm bậc D.
Tiếp đến có hai cái màu lục, hiển nhiên là bậc C.
Cái cuối cùng chính là màu lam, nghĩa là bậc B - cũng là cao nhất lần mở rương này của hắn.
"Haiz, vậy cũng được rồi, xét theo độ hiếm thì cũng hợp lý đi."
Quang cầu sau đó liền lần lượt tụ tập lại vòng quanh Bảo Long.
Tay đang định đụng vào quả cầu màu xanh nhưng chợt hắn nghĩ lại.
Không phải tốt nhất nên để cuối cùng sao?
Hắn cũng đâu có vội đến mức không từ từ được, dù sao thời gian ngoài kia cũng không lưu chuyển.
Cứ thế hắn chạm vào quả cầu màu xám.
Quang cầu dần dần tan biến, hiện ra là một cái quyển sách bên trên có ghi "Nhất tinh đan pháp".
"Oh? Vậy với cái này có phải ta có thể trở thành luyện đan sư nhất tinh rồi? Không tồi nha." Bảo Long nhìn vật phẩm đầu tiên có chút vui lòng.
Sáu đạo quang cầu còn lại đều được hắn mở ra, lần lượt là: hai quyển "Nhất tinh đan pháp" sáu viên nhất phẩm Tụ Linh Đan, ba túi vải chứa đầy đồng bạc.
Hai quyển đan pháp kia hắn có thể mang đi bán lấy tiền, về phần nhất phẩm Tụ Linh Đan thì sẽ giúp hắn tu luyện không ít.
Còn về ba kia, chúng mỗi cái đều chưa năm mươi đồng bạc. Con số không quá lớn nhưng thời gian ngắn kiếm được như vậy cũng vui.
"Kế tiếp liền đến bậc C đi!" Bảo Long cùng lúc chạm vào hai cái quả cầu màu xanh lá.
Quả cầu bên tay trái tan biến, để lại ba viên hình tròn nhỏ màu nâu, trên thân còn có hoa văn uốn lượn.
"Là đan dược, nhưng có vẻ nó tốt hơn mấy viên Tụ Linh Đan" Bảo Long nhìn qua có chút phán đoán.
Rất nhanh sau đó, một cái bảng thông tin hiện lên.
Tên gọi là Luyện Thể Đan. Theo như mô tả thì công dụng là nâng cao một tiểu cảnh giới tu sĩ dưới Luyện Thể Cảnh đỉnh phong.
"Vãi! ở đây có ba viên, như vậy có nghĩa ta liền có thể tấn thăng lên Luyện Thể Cảnh bát tầng?" Bảo Long chấn kinh, hắn lần đầu cảm nhận được đãi ngộ của chuyển sinh giả.
Như vậy có thể tiết kiệm của hắn không biết bao nhiêu năm trời rồi!
Hắn vui mừng ngó sang quả cầu bên phải.
Bên này vậy mà lại là một cái đan đỉnh.
Đan đỉnh to bằng nửa người hắn, có màu xanh rêu, trân thân có hoa văn đẹp mắt được chạm khắc.
Nhưng đây lại không phải đan đỉnh bình thường mà lại là pháp khí!
Pháp khi cũng chia đẳng cấp giống như đạo pháp, cái đan đỉnh này là một pháp khí trung lam cấp.
Tên gọi của cái này là "Luyện Hỏa Pháp Đỉnh"
Điểm đặc biệt khiến nó khác với đan đỉnh bình thường đó chính là khả năng hấp thu công pháp hệ hỏa đánh tới.
Đồng thời sau đó có thể dùng lửa đã hấp thụ để luyện đan.
"Là một cái pháp khí loại phòng ngự.
Cái này xem ra có thể mang ra đánh với Công Tôn huynh đây." Bảo Long nghĩ mà cười.
Cuối cùng cũng đến món chính, hắn thực sự mong đời xem cái vật phẩm bậc B này rốt cục là thứ gì.
Hắn hưng phấn chạm vào quang cầu lam sắc.
Vật phẩm bậc này cũng tính là tầm trung, hiệu ứng có chút đẹp hơn hai cái kia.
Quang cầu thay vì tan biến thì dần thu nhỏ. Đến khi bằng kích cỡ viên bi thì nổ tung giống như pháo hoa.
Hiện ra trước mắt Bảo Long là một thanh kiếm.
Thanh kiếm này nhìn qua đã ưng mắt, nó một thân ánh bạch kim lóa mắt.
Chỉ nhìn thôi cũng có thể nhìn ra uy lực của nó chắc chắn tuyệt
Kiếm này, có tên Thiên Khung Kiếm. Là một kiện pháp khí thượng tử cấp.
"Vật phẩm: Thiên Khung Kiếm ( Thượng tử cấp pháp khí )
Mô tả: Tương truyền được rèn từ một miếng đá thần bí từ trên trời rơi xuống. Nhân gian không biết đó là một viên Chế Thiên Thạch, vòm trời phàm giới chính là vô số Chế Thiên Thạch tạo ra. Vì kỹ thuật rèn nhân gian có hạn, đẳng cấp của pháp khí bị hạ thấp, không thể đánh ra chân chính thực lực.
Bảo Long vui mừng. Pháp khí đỉnh cấp như vậy mà chỉ là vật phẩm bậc B?
Vậy bậc A, S sẽ là loại nào nghịch thiên?
Bên cạnh đó, hắn nhưng là Vận Mệnh Kiếm Si, đang suy nghĩ xem nên kiếm đâu ra kiếm tốt để dùng thì hệ thống liền mang tới một cái.
Phải chăng, chính vì hai chữ "Vận Mệnh"?
Hiền liền trứng thực việc "Mười cơ duyên thì đến chín cái là liên quan đến kiếm đạo"
Kinh hỉ, kinh hỉ a!
Tiếc rằng trong những vật phẩm có thể rơi ra lại không có đạo thuật.
Xem ra vẫn nên dựa vào tự thân hoặc cơ duyên rồi.
Bảo Long thoát khỏi không gian của chức năng "Rương Thần Bí".
Hắn liền thấy trước mặt mình từ bao giờ đã xếp đầy những món đồ vừa mở rương ra.
Bảo Long vội thu lấy Tụ Linh Đan, Luyện Thể Đan, ba quyển đan pháp và túi tiền vào người.
Về phần hai món pháp khí kia thì trước mắt hắn tạm thời để ở góc phòng. Đợi đến khi có nhẫn hoặc túi trữ vật sẽ bỏ vô.
Luyện Thể Đan hắn chưa có dùng tới.
Hắn vừa mới tấn thăng ngũ tầng, vẫn nên ổn định tu vi mấy ngày đã.
Thu dọn xong, Bảo Long liền ngả mình xuống giường đánh một giấc.
. . .
Thời gian trôi qua.
Bảo Long mấy ngày sau hoàn toàn ổn định tu vi, hắn liền sử dụng Luyện Thể Đan.
Lên đến lục tầng lại ổn định tu vi tổng cộng hết nửa tháng.
Cứ cách hai tháng hắn lại dùng Luyện Thể Đan một lần.
Bây giờ hắn đã là một tu sĩ Luyện Thể Cảnh bát tầng.
Trong tiệm rèn nhỏ của cha con Bảo Long, ánh nến bập bùng trên bàn ăn.
Hai cha con họ ngồi ăn cùng nhau.
"Phụ thân, ngày mai con sẽ lên đường."
"Đến lúc rồi sao?"
Thiên Hạo biết chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Con trai hắn ít nhiều cũng gần mười sáu tuổi, đã trưởng thành rồi.
Hơn nữa, không lâu trước đây thằng bé này nhận được cơ duyên gì đó.
Tu vi vậy mà tăng liền một cái ba tiểu cảnh giới, còn kiếm được hai kiện linh khí.
Người làm cha như hắn cũng không thể giữ mãi nó ở đây.
Vậy sẽ cản trở sự phát triển của nó.
"Trước khi đi, con có chuyện này muốn nói với người."
Bảo Long kể lại nghi hoặc của mình mấy tháng về trước khi đánh bại Bạch Hồ Ly.
Thiên Hạo nghe xong trầm ngâm một lúc lâu, sau đó cũng bắt đầu kể bí mật của mình.
"Thực ra, vi phụ đã mất gần như toàn bộ ký ức trước khi đến Khởi Trấn.
Chỉ biết rằng khi có nhận thức đã nằm trong căn nhà này.
Bên cạnh ta có một đứa bé sơ sinh, đó chính là con.
Tất cả những gì ta biết là kỹ năng rèn v·ũ k·hí cùng với tên của ta và con."
Bảo Long nghe đến đây liền hoang mang, hắn chả nhẽ không phải con đẻ của Thiên Hạo?
"Ta biết con đang nghĩ gì, nhưng con chắc chắn là con của ta.
Ta đã đưa con đi kiểm tra huyết thống rồi."
Hắn thấy cũng đúng, nhan sắc này của hắn, lọn tóc vàng kia...lẫn đi đâu được.
Bên cạnh đó, hắn không bất ngờ việc kiểm tra huyết thống. Thế giới này đúng là không phát triển khoa học.
Nhưng ý thuật vẫn có, người ta cũng hiểu rõ về cơ thể con người.
Vẫn biết kiểm tra sự tương đồng huyết thống giữa hai người.
Đó là bởi vì có tồn tại huyết đạo.
Huyết đạo vốn chỉ có ma tu là sử dụng.
Nhưng chúng có một số công dụng không thể phủ nhận được.
Ví dụ chính là kiểm tra huyết thống như Thiên Hạo từng làm.
Ngoài ra các đại thế gia cũng có một cái gọi là lệnh bài gia tộc, thứ này có công dụng giúp theo dõi sinh tử của người trong tộc.
"Chuyện về thân thế của người.
Con sẽ cố tìm hiểu trong quá trình ngao du thiên hạ."
"Được, cám ơn con.
Ta hiện tại không có khả năng làm điều đó, nhờ con rồi.
Haha, tiểu tử ngày nào còn núp phía sau ta.
Nay đã có thể tự lo cho mình rồi."
"Không phải là nhờ công dưỡng dục của người sao?"
Hai người sau đó vừa ăn vừa cười nói vui vẻ.
Sáng hôm sau Bảo Long nhận lấy một cái nhẫn trữ vật từ phụ thân hắn.
Này là do Thiên Hạo tích góp tiền có được từ việc rèn mua cho hắn.
Y còn định đưa hắn tất cả số còn lại để hắn làm phí gia nhập tông môn.
Nhưng Bảo Long từ chối, hắn tạm thời vẫn chưa muốn gia nhập tông môn nào.