Giống như các bộ phim thần tượng vậy, Gấu Rừng và sếp đại nhanh chóng ở bên nhau.
Hai người quyết định sẽ dâng đêm đầu tiên cho nhau vào hôm Thất Tịch.
Còn về chuyện ai trong ai ngoài thì hai người vẫn chưa bàn bạc kĩ càng, dù sao Gấu Rừng cũng cho rằng, đây là chuyện không cần nói cũng biết mà.
Ai mà ngờ hôm Thất Tịch lại có chuyện.
Ong Chúa sếp đại đã nói với Gấu Rừng rằng: “Anh là ong, sinh ra đã cần đâm chích người khác rồi.”
“Đây là thiên tính của bọn anh, em hiểu chứ?” Nó nói rồi thử đè lên người Gấu Rừng.
Gấu Rừng: “…” Nó không hiểu, nhưng nó thấy rất chấn động.
Sao nó lại nhớ ong chúa là bên bị… mà. Thôi vậy, nó chấp nhận nằm xuống, ai bảo người ta là sếp đại chứ?
Ban đầu sếp đại cứ tưởng Gấu Rừng sẽ không đồng ý, không ngờ Gấu Rừng lại rất dễ nói chuyện. Nó vừa nói xong là Gấu Rừng nằm yên rất ngoan ngoãn.
Nó cực kì vui mừng.
Mừng khôn kể xiết.
Mặt mày hớn hở.
Tươi cười rạng rỡ.
Nó ngại ngùng lấy ngòi ong mà nó tự hào ra: “À thì…”
“Của anh to lắm, em nhịn chút nha.”
Gấu Rừng: “…”