Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chương 96





Phương như mềm nhũn cả người khi bàn tay Long xoa nắn vùng nhấp nhô, cảm giác lạ lẫm đầu tiên trong đời ụp đến làm Phương chưa thể tiếp thu ngay được. Đôi chân như không còn sức lực gượng đứng khiến cô bạn khuỵ xuống.
Không thể không phủ nhận khả năng đa tài của phái nam, khi hôn họ vẫn có thể làm việc khác. Môi vẫn dán môi, Long cũng khom người xuống theo Phương và bế bổng cô bạn lên.
“Phịch”
Ngay khi Phong, Quyên, Tự và Bình rời khỏi thì Long và Phương đã “hạ cánh” an toàn trên chiếc ghế sopha êm ái.
“Cạch” – Tiếng cánh cửa bị mở ra với một lực khá mạnh
-Em bước vào…..
-Yup, tuân lệnh sếp
Hiện tại, Phong là không còn cách nào kiềm chế được bực tức trong người. Trong khi bản thân lo lắng cho nó như vậy, vậy mà nó còn phởn phơ cười hì hì trước mặt Phong. Mở cánh cửa nặng nề ra, Phong bắt nó vào phòng, chưa khi nào cậu thể hiện sự tức giận của bản thân trước mặt nó, hôm nay là lần đầu tiên nhưng hình như không có ảnh hưởng gì tới nó.
“Giận dữ gì chứ tên kia, làm như ta đây là một đứa con gái ngốc nghếch. Thiệt là không hiểu ý mình gì cả”
Suy nghĩ của Quyên bị gián đoạn bởi ánh mắt lo lắng của Phong. Không muốn làm cậu ấy lo lắng, vì thế nên Quyên mới khoe cái nụ cười “lúm đồng tiền” trước mặt Phong, ai dè lại phản tác dụng, càng khiến cho Phong cảm thấy tức tối hơn.
“Tức tức gì chứ tên này” … - Quyên thầm trách

Đi thẳng một bước vào phòng, Quyên không ngần ngại ngồi phịch xuống mép giường trước mặt mình, chống 2 tay về phía sau, hếch đầu thách thức Phong, chỉ là không biết cô bạn muốn “thách” cái gì từ Phong 
Thực thế thì tại vì phòng này là phòng ngủ nên chỉ có cái giường là chỗ có thể ngồi được nhất, lúc nãy vì nóng lòng quá nên Phong cũng quên béng mất là nên chọn một cái phòng ít ra cũng phải có ghế sopha để giảm thiểu bớt không khí mờ ám như hiện giờ.
Nhìn hai hàng chân mày Phong chau lại, trong đầu Quyên xuất hiện một suy nghĩ “liều mạng”. Đó là thử “quyến rũ” Phong.
“Dù gì mình cũng là……. con gái, thử thử xem hehe, xem như giết thời gian, chờ đợi 2 người kia làm việc”
Quyên mải đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân mà vô tình không nhận ra được sự thay đổi trong ánh nhìn của Phong, từ tức giận đã dần chuyển thành cháy bỏng. Khi Quyên “thức giấc” từ trong đám suy nghĩ rối như tơ vò của mình thì nhìn lại, gương mặt Phong đã phóng to hơn lúc trước mấy lần.
Cúi người, chống 2 tay quanh vòng eo của Quyên, Phong nhỏ nhẹ hỏi từng tiếng nhưng lại mang đầy uy lực
-Lúc nãy, em thật sự không biết 2 người kia làm gì trong phòng sao?
-………… - Im lặng, chớp chớp mắt nhìn Phong
Tức giận trở lại khi Quyên không phản ứng, Phong cố gắng kiềm chế chính mình và đoán xem thử trong đầu cô bé trước mặt mình đang suy nghĩ gì vì Phong biết Quyên là một con quỷ nhỏ
-Có biết lúc nãy Long và Phương làm gì trong đó không?
-Hihi, biết chứ sao không biết? Em không có ngốc như nhỏ Bình đâu à – Nó cười vô tội
-Vậy họ làm gì? – Phong đã nhanh chóng hiểu ra ý đồ “đen tối” của Quyên
“ Nếu em muốn giỡn thì anh sẽ chiều” – Phong vuốt nhẹ lọn tóc của Quyên một cách chiều chuộng như muốn dụ hoặc Quyên khai ra ý đồ của mình. Nhưng người ta cũng nói “Trường gian sóng sau xô sóng trước”, Quyên cũng không vừa cũng đấu cho lại Phong.
-Um, theo em thì có ôm, có hôn môi, có sờ, có đụng, có chạm, có…… hihi – Quyên cố tình bỏ lửng câu nói để khơi gợi trí tò mò của Phong
-Hửm, còn có gì nữa, ôm như thế nào, hôn như thế nào, đụng chạm ở đâu, em nói rõ anh xem thử em có biết thật hay không?
Phong vừa nói vừa nhích người về phía trước, sát với mép giường, khom người xuống hơn nữa để cho hơi thở của mình phả lên làn da hồng mịn của Quyên. Thiệt đúng là muốn dùng sắc đẹp quyến rũ con gái “nhà lành” nhà người ta mà. Bất quá, lần này Phong gặp trúng một cô con gái nhà không lành cho lắm.
-Um……… thì ôm như thế này
Trước khi “hành động”, Quyên chớp chớp mắt nhìn Phong nhằm tranh thủ thời gian để quyết định có làm hay không?

“Nếu giờ mình không miêu tả rõ cho Phong xem, anh ta chắc chắn sẽ xem thường mình, như vậy là mình thua … Không không, mình phải đấu tới cùng…. Quyết định”
Quyết định cũng xong, chút chần chừ Quyên chậm chạp vòng hai bàn tay ra phía sau cổ của Phong, kéo cậu lại gần. Phong cũng không chịu thua, khuỵ hai khuỷu tay của mình để có thể rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Hiện tại quá mức gần gũi thế này khiến hô hấp Phong có chút nặng nề và nó đã hoàn toàn bị các sợi lông tơ trên gương mặt Quyên cảm nhận được.
“Hehe, có phản ứng roy” – Quyên nhận ra được Phong đã bị ảnh hưởng, vừa có chút vui mừng, vừa có chút ngạc nhiên (vì Quyên không nghĩ Phong yêu mình đến thế) và cũng có chút lo lắng vì chính Quyên cũng tự nhận ra mình có điểm không ổn. Nhưng cái máu háo thắng của cả hai người này đã một lần nữa đưa họ lại gần nhau hơn.
-Giờ thì sờ như thế này… hehe, anh không được nói là em sàm sỡ anh nha
Rút một bàn tay của mình về, Quyên nhè nhẹ vuốt từ bả vai của Phong xuống bờ ngực rắn chắc của Phong. Làn da mát rượi của Quyên chạm vào làn da nóng bỏng của Phong thông qua lớp vải sơ mi mỏng manh.
“Thật nóng”
Nhận ra được thân nhiệt không bình thường của Phong, vô tình khiến gương mặt Quyên ửng hồng chút ít nhưng cũng khiến cô bạn có thêm tự tin trong việc quyến rũ Phong vì hiện tại chứng minh Phong có phản ứng với những hành động của Quyên.
Cảm nhận nhịp đập thình thịch của Phong, Quyên vu vơ dùng ngón trỏ vẽ vòng tròn trên bờ ngực Phong ….. Bỗng nhiên …..
Phong chụp vội lại bàn tay không an phận của Quyên trên ngực mình, gục đầu lên bờ vai Quyên và xoay gương mặt mình vào hõm cổ Quyên mà hít hà hương bạc hà từ mái tóc của cô bạn. Cắn nhẹ vành tai Quyên, người con trai này thì thầm
-Quậy thế đủ rồi nhóc con, Long và Phương họ không có tâm trí mà sờ mà chạm nhau kiểu đó, em sai rồi
Sự tiếp xúc giữa đôi môi ướt át của Phong với vành tai của Quyên khiến cô bạn một cơn chấn động khiến cả cơ thể hơi run lên, Quyên biết tới đây dừng lại được rồi
Chống nhẹ hai bàn tay bé nhỏ lên trên bờ ngực Phong, Quyên cố gắng dùng lực đẩy nhẹ thân hình Phong ra, nhưng dường như là vô tác dụng, cơ thể Phong vẫn không nhúc nhích, thậm chí còn tiến lại cần hơn.
-Anh sẽ chỉ cho em hai người đó hôn nhau ra sao, chạm vào nhau thế nào, chịu không?

-Hihi, em nghĩ là mình không cần biết đâu. Chắc họ đã ân ân ái ái xong rồi, chúng ta ra ngoài đi…
-Không nhanh thế đâu………..
Phong vừa cười, vừa thở hơi nặng nề vào hõm cổ của Quyên khiến vùng da chỗ đó ửng hồng với một tốc độ cực nhanh.
Vuốt nhẹ bàn tay từ vành tai tới gò má mịn màng, cái cổ xinh xinh, xương quai xanh đi xuống dần dần…….
-A, anh Phong………. em thua rồi……..
-Hửm…. – Phong cười nhẹ, hôn nhẹ lên chóp mũi cáu kỉnh của Quyên
-Anh………….
“Um….”
Phong nuốt vào những thứ mà Phong muốn nuốt ^^