Chung Tình - Quyết Tuyệt

Chương 148: Thế giới thứ 8 - TỔ SƯ ĂN VẠ ĐỒ TÔN




Thương Lan giới có vô số môn phái tu chân, mỗi người đều theo đuổi trường sinh, hướng tới phi thăng, nhưng từ hai ngàn năm trước phát sinh rung chuyển, thang trời đứt gãy, thế gian này không còn người phi thăng nữa.

Theo thời gian trôi qua, linh lực trên toàn bộ Thương Lan giới còn càng ngày càng ít.

Người tu chân ở Thương Lan giới sau khi dẫn khí nhập thể liền tiến vào Luyện Khí kỳ, sau đó lại là Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kỳ, Phân Thần kỳ, Đại Thừa kỳ.

Cường giả Đại Thừa kỳ càng tiến một bước thì phải độ kiếp, nếu độ kiếp thành công thì có thể phi thăng Tiên giới, vĩnh thế trường sinh.

Hai ngàn năm trước, Thương Lan giới Kim Đan đi khắp nơi, Nguyên Anh nhiều như cẩu, nhưng hai ngàn năm sau hôm nay, môn phái có được cường giả Nguyên Anh kỳ, ở Thương Lan giới đã có thể được xưng là đại môn phái, mà toàn bộ Thương Lan giới, người mạnh nhất cũng chỉ có Phân Thần kỳ.

Người nọ chính là thuộc môn phái cường đại nhất Tu chân giới - Kình Thiên Tông, sư thúc tổ của đương nhiệm tông chủ - Hạo Nhiên chân nhân.

Hạo Nhiên chân nhân cũng là người duy nhất của Tu chân giới đã trải qua hai ngàn năm trước rung chuyển còn tồn tại đến nay.

Nhưng hiện giờ, hắn cũng đã đại nạn buông xuống.

Thế gian này, người tu chân Luyện Khí kỳ chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, cường thân kiện thể, nhưng thọ mệnh cũng không thể quá dài. Cường giả Trúc Cơ kỳ mới có thể đem thọ mệnh kéo dài đến hai trăm tuổi, cường giả Kim Đan kỳ có thể sống đến 400 tuổi, cường giả Nguyên Anh kỳ có thể sống đến 800 tuổi…… Mà cường giả Đại Thừa kỳ cũng chỉ có thể sống hơn hai ngàn tuổi.

Cao thủ Đại Thừa kỳ trải qua hai ngàn năm trước rung chuyển hiện giờ sớm đã tử tuyệt, Hạo Nhiên chân nhân thân là cao thủ Phân Thần kỳ, có thể sống tới ngày nay toàn nhờ vào thời trẻ hắn ăn qua chu quả có thể kéo dài tuổi thọ, ngoài ra, trên người Hạo Nhiên chân nhân thật ra còn có một bí mật —— hắn có được lưu li tịnh thể thế gian hiếm thấy.

Ở Thương Lan giới, người tu chân thường không ăn thức ăn thế tục, bởi vì những thức ăn này chứa đựng tạp chất, sẽ ảnh hưởng bọn họ tu luyện.

Nhưng dù vậy, bọn họ ăn đan dược, ăn thịt linh thú, ăn linh thực,... cũng đồng dạng sẽ tích cóp tạp chất lại trong cơ thể.

Nếu có người lợi dụng đan dược tới tăng lên thực lực, linh lực trong cơ thể còn sẽ pha tạp không thuần.

Mà người sở hữu lưu li tịnh thể…… Bọn họ trời sinh thân thể thuần tịnh, linh lực pha tạp tiến vào thân thể bọn họ sẽ bị tinh lọc thành linh lực thuần tịnh, trong cơ thể bọn họ còn sẽ không có tạp chất, bọn họ thậm chí có thể tinh lọc đi tạp chất trong cơ thể người khác khi song tu cùng người đó!

Hạo Nhiên chân nhân có được lưu li tịnh thể, trong cơ thể thông thấu vô cấu, nên mới có thể sống lâu như vậy.

Nhưng hắn vẫn là đã chết, chết vào lúc đánh sâu vào Đại Thừa kỳ.

Nếu Hạo Nhiên chân nhân có thể thành công tiến giai Đại Thừa kỳ, lấy tình trạng thân thể hắn hoàn toàn có thể sống thêm một ngàn năm, nhưng hắn đã thất bại.

Nguyên nhân thất bại là do thế gian này không đủ linh lực.

Nếu hắn vào hơn hai ngàn năm trước đánh vào Đại Thừa kỳ, tất nhiên có thể thành công tiến giai, đáng tiếc hiện tại đã là hai ngàn năm sau.

Tu chân là nghịch thiên mà đi, người tu chân một khi tử vong thì sẽ hồn phi phách tán, không vào luân hồi…… Hạo Nhiên chân nhân vừa chết, hồn phách của hắn liền nháy mắt tiêu tán.

Mà thân thể hắn có một linh hồn khác tiến vào.

Ngôn Cảnh Tắc vừa tỉnh lại, liền phát hiện mình đang ngồi trong một trong sơn động, bên người chất đầy cục đá.

Hắn không biết mình là ai, nhớ không dậy nổi tất cả chuyện đã qua, cũng may thân thể này ký ức còn ở, làm hắn có thể hiểu biết tình huống hiện giờ của mình.

Mấy cục đá bên người hắn này cũng không phải cục đá bình thường, mà là linh thạch đã bị hút sạch sẽ linh lực bên trong.

Nguyên chủ thân thể này là Hạo Nhiên chân nhân lấy ra toàn bộ gia sản của mình, tìm một nơi đánh sâu vào Đại Thừa kỳ, lại vô ý thất bại, hiện tại, hắn trở thành Hạo Nhiên chân nhân.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn lại nhân sinh của Hạo Nhiên chân nhân, phát hiện vị này sống qua thật sự rất nhàm chán.

Hạo Nhiên chân nhân có được lưu li tịnh thể, người có được thể chất như vậy không những có thể tinh lọc tạp chất trong thân thể mình, còn có thể tinh lọc tạp chất trong thân thể bạn lữ song tu của mình, thậm chí có thể làm người sinh tâm ma ít đi, bởi vậy thường có rất nhiều người theo đuổi bọn họ, muốn theo chân bọn họ kết làm bạn lữ.

Khi Hạo Nhiên chân nhân còn trẻ, người theo đuổi rất đông đảo.

Nhưng hắn không dao động, tĩnh tâm tu luyện.

Cha mẹ hắn đều là người tu chân thực lực rất mạnh, hắn còn có một sư phụ thương yêu hắn, hắn không muốn tìm bạn lữ, nên cũng không ai có thể quấy rầy đến hắn.

Hắn tĩnh tâm tu luyện, càng ngày càng cường, trong lúc đó, nhóm sư huynh sư đệ của hắn sôi nổi thu đồ đệ, nhưng chỉ có hắn vẫn một mình tu luyện như cũ.

Bản thân có được thiên phú tuyệt hảo, lại tĩnh tâm tu luyện…… Hắn rốt cuộc thành người mạnh nhất Thương Lan giới.

Sau khi người bên cạnh hắn sôi nổi qua đời…. Hiện giờ, hắn vẫn là người có bối phận cao nhất Thương Lan giới!

Tuy rằng hắn không hay đi ra ngoài, nhưng hiện giờ, người tu chân ở Thương Lan giới đều coi hắn như lão tổ tông, vô cùng sùng kính.

Ngôn Cảnh Tắc đối với thân phận này của mình rất vừa lòng.

Thiên hạ vô địch cử thế vô song, đồ tử đồ tôn trải rộng thiên hạ…… Quá tốt luôn!

Chỉ là…… Hắn hiện tại gặp một chút vấn đề.

Nguyên chủ thăng cấp thất bại, linh lực toàn dùng để bảo hộ thân thể, tan đi sạch sẽ, cả người chính là một cái thùng rỗng.

Ngoài ra, hắn rốt cuộc không phải nguyên chủ, nguyên chủ sẽ dùng được pháp thuật linh tinh, hắn cần phải quen thuộc vài lần mới có thể sử dụng.

Ngôn Cảnh Tắc ngồi xuống, cẩn thận nghiên cứu tình huống hiện tại của mình.

Vừa nghiên cứu, hắn phát hiện hắn vẫn là có ưu điểm —— cường độ linh hồn của hắn, cũng chính là nguyên thần, thắng hơn nguyên chủ nhiều, đã đạt tới Đại Thừa kỳ, cho nên hiện tại nếu muốn thật sự nói về thực lực, hắn đã đạt tới Đại Thừa kỳ, thọ mệnh cũng tăng thêm ngàn năm.

Nhưng hắn thân thể ở vào giữa Phân Thần kỳ và Đại Thừa kỳ, thậm chí yêu cầu hắn dùng nguyên thần của mình tới duy trì…… thực lực hiện giờ của hắn nhiều nhất cũng chỉ có Nguyên Anh kỳ.

Nhất định phải mau chóng dưỡng thương tốt mới được!

Ngôn Cảnh Tắc đang nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác được cấm chế nguyên chủ bố trí ở ngoài huyệt động bị đụng vào.

Có người đến gần huyệt động của hắn, còn muốn tiến vào!

Ngôn Cảnh Tắc lập tức dùng nguyên thần của mình đi điều tra, kết quả nguyên thần vừa dùng, thân thể liền bắt đầu xảy ra vấn đề…… Nhưng hiện tại cũng không rảnh lo.

Ngôn Cảnh Tắc phát hiện, ngoài động phủ của mình có người đang lén lút định phá hư cấm chế, này còn chưa tính, người này thế mà còn là một ma tu!

Ở Thương Lan giới, ma tu số lượng không nhiều lắm, nhưng nhiều là đồ đệ cùng hung cực ác.

Người tu chân bị tâm ma khống chế, tẩu hỏa nhập ma, bọn họ cũng không thể được xưng là ma tu…… Cái gọi là ma tu, chỉ chính là những kẻ lợi dụng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn để tu luyện.

Công pháp ma tu hiện có phổ biến đều là dẫm lên thi thể người tu chân khác leo lên trên, tăng cường thực lực bản thân, linh lực của chúng thường cực kỳ pha tạp.

Nhưng nếu ma tu có tâm che giấu, những người khác rất khó phát hiện thân phận của chúng, càng đừng nói người trước mắt này còn mang theo pháp khí chuyên môn trên người……

Nếu người ngồi ở chỗ này là nguyên chủ, không nhất định có thể nhìn ra người này là ma tu, cũng chỉ có hắn nguyên thần đã đạt tới Đại Thừa kỳ mới có thể liếc mắt một cái nhìn ra.

Ma tu này thật cẩn thận mà thử một chút, hẳn là tới điều tra tình huống của hắn.

Từ từ, ma tu này thế nhưng xông vào!

Ngôn Cảnh Tắc có điểm ngốc ra.

Huyệt động nguyên chủ dùng để đánh sâu vào Đại Thừa kỳ này cũng không phải là động phủ của nguyên chủ.

Động phủ nguyên chủ ở trong Kình Thiên Tông, nguyên chủ đánh sâu vào Đại Thừa kỳ cần quá nhiều linh lực, có lẽ sẽ hút sạch sẽ linh lực của Kình Thiên Tông…… Vì tông môn của mình suy nghĩ, nguyên chủ tìm một đỉnh núi bố trí trận pháp riêng bên ngoài.

Nguyên chủ biết mình lần này đánh sâu vào Đại Thừa kỳ là cửu tử nhất sinh, dứt khoát liền không thông tri người Kình Thiên Tông, chỉ ngóng trông chuyện mình đã chết có thể giấu lâu thêm một chút.

Nguyên chủ là người mạnh nhất Tu chân giới, mà người đứng thứ hai Tu chân giới là một ma tu…… Nguyên chủ vẫn luôn lo lắng ma tu kia sau khi biết được hắn chết, sẽ giết đến Kình Thiên Tông.

Cho nên, cho dù chết, hắn cũng muốn chết lặng yên không một tiếng động.

Hắn cũng xác thật lặng yên không một tiếng động mà chết đi.

Nhưng lúc hắn chết, rốt cuộc vẫn làm ra một chút động tĩnh, còn đưa tới một ma tu, này còn chưa tính, bởi vì nguyên chủ đánh sâu vào Đại Thừa kỳ, hút sạch sẽ linh lực quanh mình, trận pháp cấm chế do nguyên chủ bố trí gần như không dùng được, giờ này khắc này, ma tu kia thế nhưng tiến quân thần tốc.

Ma tu này thực lực không thấp, chính là Nguyên Anh sơ kỳ nên mới có thể lớn mật như vậy……

Loại thời điểm này, tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.

Ngôn Cảnh Tắc cắn răng, trực tiếp điều động nguyên thần của mình, cho ma tu kia một cú.

Nguyên thần cường đại của hắn trực tiếp tiến vào cơ thể ma tu này, cắn nát linh hồn gã, ma tu này ngã phịch trên mặt đất, không còn tiếng động.

Nhưng tình trạng thân thể của Ngôn Cảnh Tắc cũng càng kém hơn.

Trước đó hắn còn có thể thoáng động một chút nguyên thần của mình, hiện tại…… Nếu hắn lại động nguyên thần, thân thể hắn tuyệt đối sẽ hỏng mất.

Ngoài ra, tất cả linh lực của hắn đều bị thân thể hấp thu, trong cơ thể trống rỗng……

Trong thời gian ngắn, hắn không thể động võ!

Không, cũng không phải không thể động võ, phải nói, trong thời gian ngắn, hắn chỉ có thể làm một tên gà yếu Luyện Khí kỳ…… Nếu đánh đánh với người Luyện Khí kỳ vẫn không thành vấn đề.

Ngôn Cảnh Tắc buồn bực mà kéo kéo râu mình.

Từ từ…… Râu?

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nghĩ tới một chuyện. Nguyên chủ vì khi còn trẻ bị quá nhiều người theo đuổi, thật sự rất phiền, cho nên lúc trước thăng cấp Nguyên Anh, cố tình biến dung mạo của mình thành bộ dáng lão nhân!

Cho nên bây giờ bề ngoài của hắn là một…. Ông cụ râu tóc bạc trắng.

Nguyên chủ có được lưu li tịnh thể, dù biến thành ông cụ cũng là một ông cụ đẹp trai, nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn là có chút buồn bực.

Hắn không muốn biến thành già như vậy.

Nhưng hắn đã “già”…… Thôi, bề ngoài cũng không phải quan trọng đến vậy.

Bộ dáng hắn bây giờ cũng khá tốt, tiên phong đạo cốt làm người tin phục!

Ngôn Cảnh Tắc rất nhanh liền tiếp nhận bộ dáng hiện tại của mình.

Đối người tu chân mà nói, bề ngoài là thứ yếu.

Cái khác không nói, tuy hắn một bộ dáng lão nhân hạc phát đồng nhan, nhưng trên người không có chút nếp nhăn nào, làn da còn rất tinh tế, hoàn toàn khác với mấy cụ ông chân chính.

Duy nhất tương đối phiền toái chính là bộ dáng này của hắn, rất nhiều người đều biết, ra cửa thì cần phải làm chút ngụy trang.

Ngôn Cảnh Tắc tính toán về Kình Thiên Tông.

Tiếp tục ở chỗ này, ai biết liệu có một tên ma tu nào lại đến nữa không? Vậy với hắn mà nói quá nguy hiểm!

Chờ trở về Kình Thiên Tông, trở lại động phủ của chính hắn, hắn an toàn hơn!

Động phủ bên kia còn có rất nhiều di sản hắn để lại!

Ngôn Cảnh Tắc đứng lên, đi ra ngoài, đi chưa được mấy bước thì thấy được thi thể của ma tu kia.

Từ từ, ma tu này…… mặc phục sức đệ tử ngoại môn Kình Thiên Tông?

Ngôn Cảnh Tắc nghĩ tới cái gì đó, trảo một cái lên mặt ma tu này…. Còn bắt được một pháp khí có hình thái mặt nạ.

Ngôn Cảnh Tắc tiếp tục tìm kiếm lên, tại túi trữ vật của gã tìm được thân phận bài đệ tử ngoại môn Kình Thiên Tông, còn có rất nhiều đồ vụn vặt —— ma tu này hẳn là tìm cho bản thân một thân phận, tiềm nhập Kình Thiên Tông.

Nói không chừng chính là hướng về phía nguyên chủ mà tới, cho nên khi nguyên chủ vừa gặp chuyện liền xông ra ngay!

Ngôn Cảnh Tắc nghĩ nghĩ, mang pháp khí mặt nạ kia lên mặt của mình.

Nếu hắn đỉnh bộ dáng vốn có của mình về Kình Thiên Tông, nửa đường bị người nhận ra tới không tốt lắm, nhưng hắn có thể dùng thân phận ma tu ngụy trang này, về Kình Thiên Tông!