Chúng Ta Yêu Nhau Đi

Chương 64: Ráng Giúp




Đêm qua phải hơn năm giờ sáng Trầm Cửu Ly mới được đi ngủ, nên hiện tại đã chín giờ mà cô vẫn cứ mê muội trên chiếc giường của Đinh Tẫn Dực, không hay không biết đã có hai vị khách thân thuộc đến.

Lúc này, Đinh Tẫn Dực mở cửa vào phòng, một đường thẳng ngay lại chiếc giường, nhẹ nhàng ngồi xuống và đặt tay lên bả vai của Trầm Cửu Ly xoa xoa, sau đó nhích sát khuôn mặt vào vành tai cô, cất tiếng:

“ Cửu Ly à, dậy đi em, ăn sáng rồi lên phòng ngủ tiếp. ”

Trầm Cửu Ly ưm một hơi thật dài, sau đó khẽ cười xoay người ôm lấy Đinh Tẫn Dực, khó khăn nói:

“ Em mệt lắm! ”

Mấy hôm trước ở bệnh viện chăm bà Trầm, lại thêm ngày hôm qua xảy ra biết bao nhiêu chuyện và còn ngồi máy bay nhiều giờ đồng hồ, đợi anh cả buổi và thức đến sáng nên hiện giờ cảm thấy trong người không còn chút sức lực.

“ Anh đã mua đồ ăn sáng, em vệ sinh cá nhân đi xong rồi xuống ăn! ”

Trầm Cửu Ly nhăn nhó, thản thở nói:

“ Vẫn còn đau! ”

Đinh Tẫn Dực nựng yêu khuôn mặt, sau đó nằm xuống tiếp tục ôm ấp Trầm Cửu Ly, hành động đầy sự trân trọng và yêu thương, dư âm ngọt ngào say đắm tối qua vẫn còn nguyên vẹn.

“ Cảm ơn em, thật lòng cảm ơn em! ”

“ Đừng cảm ơn em miết được không? ”

Từ đêm qua tới nay, chẳng biết Đinh Tẫn Dực anh đã cảm ơn cô bao nhiêu lần, rõ ràng đâu phải lợi ích của một mình anh, cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc…

“ Em đã cho anh những giây phút thật tuyệt vời, còn là lần đầu tiên! ”

Đinh Tẫn Dực anh không phải gia trưởng hay cổ hủ, cũng chẳng quan trọng lần đầu tiên hay không, bởi vì anh thích và yêu chính là tính cách con người của cô, chưa bao giờ nghĩ về điều này.

Thế nhưng, anh là người đàn ông đầu tiên của cô, nó tạo cho anh rất nhiều cảm giác xen lẫn những suy nghĩ, bảo cảm xúc bình thường thì tự anh đang lừa bản thân mình.

“ Không cần anh cảm ơn, chỉ mong anh thực hiện đúng lời hứa mình đã từng hứa với em! ”

“ Tất nhiên rồi! ”

Bỗng dưng, đang dạo dào hạnh phúc như thế, ánh mắt của Trầm Cửu Ly như sực nhớ ra điều gì, lập tức dùng sức đánh Đinh Tẫn Dực một cái rồi xô đẩy anh ra, trừng trừng lên tiếng:

“ Anh nói ai sắp 30 tuổi? ”

Đinh Tẫn Dực ngơ ngác mấy giây, sau đó trả lời:

“ Thì em! ”

Nóng giận như tiếp thêm sức lực, Trầm Cửu Ly bật dậy tức khắc, cầm lấy chiếc gối đánh mạnh vào người của anh túi bụi.

“ Hai tháng nữa em mới đủ 25 tuổi, sao anh dám nói em gần 30. Đinh Tẫn Dực, anh không được chọc em! ”

Đinh Tẫn Dực đưa tay chụp lại, sau đó dứt khoát tung chiếc chăn vướng víu ra khỏi, nhấc bổng cơ thể lõa lồ không một mảnh vải lên trên tay, đi về phía phòng tắm của anh.

“ Không chọc em thì anh chọc ai bây giờ? Chẳng lẽ em xúi giục anh trêu đùa với người phụ nữ khác ư? ”

“ Ai… ai xúi giục anh khi nào? ”

Cả hai phải tranh luận với nhau gần một giờ đồng hồ mới xuống nhà ăn sáng, do không có quần áo ở đây nên Đinh Tẫn Dực đã lấy áo sơ mi của mình cho Trầm Cửu Ly mặc tạm, mặc dù váy áo của Đinh Mạn Nhu có đầy trong phòng riêng cô ấy.

Lúc này, cô vừa ăn sáng vừa hỏi:

“ Anh mua thuốc cho em chưa? ”

“ Nhất định phải uống sao? ”

“ Lỡ mang thai thì sao? Chúng ta vẫn chưa sẵn sàng làm ba làm mẹ, sinh con phải có trách nhiệm! ”

Sau đó, Trầm Cửu Ly nhìn thấy sắc mặt thoáng buồn của Đinh Tẫn Dực, lên tiếng nói tiếp:

“ Em hứa sinh ba bảo bối cho anh thì sẽ giữ lời, con người của em cực kỳ uy tín anh không biết sao? ”

Đinh Tẫn Dực nhún vai tỏ vẻ chẳng tin, tiếp tục dùng bữa sáng. Thế nhưng, Trầm Cửu Ly định nói thêm gì đó thì chuông cổng vang lên, sắc mặt đột nhiên hoảng loạn.

Là ai đến?

Người làm hay mẹ anh?

Cô ăn mặc thế này, nhìn vào sao có thể suy nghĩ trong sáng được chứ?

“ Tẫn Dực, để em lên phòng anh hãy ra mở cửa! ”

Thế đó, nhưng Đinh Tẫn Dực vô cùng bình thản, chậm rãi nhai nuốt, uống nước, lấy khăn giấy lau miệng xong xuôi mới đứng dậy, lên tiếng:

“ Em ngồi ở đây đi, là nhân viên vận chuyển mang quần áo và vật dụng của em tới đây, đừng đi ra ngoài! ”

Nói xong, Đinh Tẫn Dực lập tức bước đi, do không có người làm nên anh phải ra ngoài mở cổng. Đột nhiên, Trầm Cửu Ly nhín nhịn cơn đau dưới hạ thân gấp gáp chạy theo, giữ tay anh lại, nói:

“ Anh chuyển đến đây làm gì? ”

“ Anh chịu trách nhiệm! ”

“ Em sợ gia đình anh… đánh giá em. ”

Trầm Cửu Ly ngậm ngùi cúi mặt.

Nếu gia đình anh biết mẹ cô khinh thường anh và có những suy nghĩ như vậy thì chẳng biết họ sẽ thế nào, việc cô dọn đến sống chung càng khiến cho họ hiểu lầm cô yêu anh thực sự vì tiền, địa vị…

Đinh Tẫn Dực choàng tay ôm lấy bả vai của Trầm Cửu Ly âu yếm trong lòng, khẽ nói:

“ Ba mẹ anh rất hiện đại, sẽ không có suy nghĩ gì đâu. Hay là em hỏi lại ý kiến của mẹ, dù mẹ có đồng ý hay không thì ngày mai hai chúng ta cũng về thành phố V một chuyến, mẹ muốn gì anh đáp ứng điều đó. ”

Du học nước ngoài, Đinh Tẫn Dực anh cũng du học ở Anh. Bằng cấp thì mẹ cô muốn có bằng gì anh sẽ có bằng đó. Chắc chỉ một tập đoàn Thiên Đỉnh đã đủ ném bay Tống Nhất Hàn, bít cửa làm rể.

Mẹ cô đã yêu cầu con rể như thế thì anh tiếp nhận, cũng là kết hôn và chung sống với cô chứ chẳng phải bà ấy.

“ Nhưng mà… ”

“ Lúc trước anh chị hai cũng thế, và ba mẹ chồng tương lai của em yêu cầu phải có cháu nội mới chịu đi xin cưới, em ráng giúp dùm để anh có vợ nha~ ”