Chúng Ta Thử Bên Nhau Nhé

Chương 65: Kết Thúc




Mẹ của Kỳ Lưu Hỏa đương nhiên là đồng ý.

Năm nay, thời gian diễn ra Tết Trung Thu và lễ Quốc Khánh rất gần nhau. Vậy nên kỳ nghỉ của bọn họ tương đối dài. Trong lúc hai người ở lại đây còn kịp tham gia một buổi tụ họp với đám bạn học cấp ba.

Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành xa cách suốt một năm lại vẫn có thể cùng thi đậu một trường đại học để tiếp tục ở bên nhau. Điều này thực sự khiến mọi người đều phải hâm mộ.

Sau khi nghỉ Tết Trung Thu, bọn họ phải quay lại trường học, đối mặt với lịch học dày đặc và công việc chồng chất.

Nhưng cũng may cuộc sống đại học rất thú vị. Diệp Thành thường xuyên cùng Kỳ Lưu Hỏa tham gia hoạt động của câu lạc bộ. Bản thân anh cũng lập ra một câu lạc bộ của riêng mình về nhiếp ảnh.

Anh biết, Kỳ Lưu Hỏa rất thích nhiếp ảnh, cô không chỉ thích tự chụp ảnh cho chính mình, mà còn thích chụp những đồ vật xinh đẹp. Kỳ Lưu Hỏa thường xuyên có thể chỉ vì chụp một bức ảnh cô muốn chụp mà ngồi xổm suốt nửa ngày tìm góc độ, buổi tối chỉnh ảnh đến nửa đêm. Diệp Thành cũng không biết cô lấy sức lực ở đâu ra để làm những việc này.

Nhưng sở thích của vợ yêu vẫn là quan trọng nhất. Diệp Thành đang muốn cố hết sức giúp Kỳ Lưu Hỏa được làm những việc mà cô thích làm.

Những năm tháng đại học trôi qua quá nhanh. Hai người vốn muốn tổ chức đính hôn vào lúc này, nhưng lại bởi vì việc học bận rộn, hơn nữa vừa được nghỉ liền cùng nhau đi du lịch khắp nơi trên thế giới để chụp ảnh. Cuối cùng bọn họ chỉ làm một nghi thức đính hôn đơn giản ở nước ngoài mà không có sự chứng kiến của cha mẹ hai bên.

Nhưng cũng may hai nhà đều đã ngầm thừa nhận là thông gia từ lâu. Đọc Full Tại Đọc Truyện

Lúc trước, mẹ của Kỳ Lưu Hỏa ở trong nhà không có chỗ dựa, thường phải nhẫn nhịn cam chịu. Hiện giờ có một cậu con rể như Diệp Thành, sống lưng cũng thẳng tắp.

Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành cùng nhau đi ra ngoài nhiều lần như vậy, đi du lịch ở các nước trên thế giới. Thế nhưng hai người vẫn chưa từng chân chính làm chuyện đó một lần nào.

Trong lòng Diệp Thành gấp gáp muốn hai người mau chóng thuộc về nhau nhưng lại sợ sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của Kỳ Lưu Hỏa. Dù sao những người khác bằng tuổi cô vẫn còn là cẩu độc thân. Nếu bắt cô phải kết hôn sớm thì chỉ e sẽ không hòa nhập được với bạn bè.

Nhà họ Diệp của anh cũng không quan trọng việc kế thừa gia nghiệp, đương nhiên sẽ nghe theo ý của Kỳ Lưu Hỏa khi nào vui vẻ muốn kết hôn thì kết hôn.

Khi Kỳ Lưu Hỏa học đến năm tư đại học, giữa cô và Diệp Thành vẫn rất thuần khiết. Cô từng nói với anh vài lần, nếu nhẫn nhịn vất vả quá thì không cần nhịn, hơn nữa cũng không phải cô không thèm muốn vẻ đẹp quyến rũ của Diệp Thành. Người nhà hai bên đều đã đồng ý, hiện giờ bọn họ đâu có khác sớm kết hôn là bao?

Thế nhưng, Diệp Thành làm gì cũng phải có cảm giác nghi thức. Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy là bởi vì bệnh công chúa của anh lại tái phát.

Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu chuẩn bị đi thực tập. Còn Diệp Thành đã sớm đi làm ở công ty của ba anh từ năm hai đại học rồi. Anh hỏi Kỳ Lưu Hỏa muốn chọn công ty nào, cô chỉ nói là lên group tuyển dụng chọn.

Diệp Thành nhìn qua tư liệu của công ty, dường như có chỗ khó hiểu, quay sang hỏi cô, “Có nhiều công ty lợi hại như vậy, sao lại chọn công ty đó?”

Nội tâm kỳ thật đang nhảy nhót kích động không thôi.

“Em thích.” Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy hoàn cảnh làm việc ở đây rất thoải mái, trong văn phòng còn cho phép nuôi mèo, vừa hay phù hợp với sở thích của cô.

Kỳ thật nơi Kỳ Lưu Hỏa nhìn trúng chính là một văn phòng nhỏ thuộc sở hữu của công ty nhà Diệp Thành.

Diệp Thành cảm thấy có lẽ Kỳ Lưu Hỏa sẽ thích nơi đó nên đã sớm xin ba cho mình đến đây phụ trách quản lý công việc kinh doanh.

Quả nhiên Kỳ Lưu Hỏa đã chọn nơi đó. Lúc này, Diệp Thành cảm nhận được, thân là một kẻ có tiền có quyền phú nhị đại tốt đẹp đến mức nào.

Anh nói, “Hay là anh cũng đến đó thực tập?”

Kỳ Lưu Hỏa trừng mắt nhìn anh, “Đừng có náo loạn. Bình thường anh giống như con khỉ mông không thể ngồi yên một chỗ, anh đi theo làm gì?”

“……” Diệp Thành ủy khuất nhìn cô, “Anh đến đó làm hậu thuẫn kiên cố cho em.”

“Em không cần hậu thuẫn.”

“Nhưng anh chính là hậu thuẫn của em, cho dù là ở bất kỳ nơi nào.”

Kỳ Lưu Hỏa không hiểu, “Có ý tứ gì?”

“Anh là…… Người lãnh đạo trực tiếp…… ở chỗ đó.”

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

“Có giận không? Nhưng không phải là anh cố ý đâu. Anh đã làm ở đó từ trước khi em chọn rồi. Không phải anh cố tình muốn quản em……” Diệp Thành không có đủ tự tin. Anh thật sự không muốn chọc giận Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa nhảy dựng lên ôm lấy bả vai anh, “Anh làm gì thế, em cảm thấy rất tốt mà. Nếu có người bắt nạt em, nhớ phải chống lưng cho em đó! Em còn muốn được tăng lương thăng chức nữa!”

Diệp Thành: “……”

“Anh làm sao vậy?”

“Phản ứng của em không giống như trong tưởng tượng của anh,” Diệp Thành vò đầu, “Anh còn tưởng em sẽ cãi nhau với anh một trận rồi tức giận rời đi, sợ em cảm thấy anh đang giam cầm em, không cho em không gian riêng……”

“Em đã nói rồi, anh ít xem mấy tiểu thuyết bá đạo tổng tài đó đi,” Kỳ Lưu Hỏa lại trừng anh, “Anh là bá đạo tổng tài chắc, anh chỉ là bị thiểu năng trí tuệ thôi. Chỉ những nam chính hoàn mỹ ấy mới có thể hưởng thụ đãi ngộ đó, anh không xứng.”

“…… Đúng đúng đúng, anh chỉ là một cô công chúa.” Diệp Thành gật đầu nhận sai.

Kỳ thật, Kỳ Lưu Hỏa không có cảm giác dữ dội gì về chuyện Diệp Thành là người lãnh đạo trực tiếp của cô. Mặc dù Diệp Thành ăn nói tùy tiện, nhưng anh thật sự có bản lĩnh. Có người bạn trai ưu tú như vậy, ai mà không vui cho được.

Ngày đầu tiên Kỳ Lưu Hỏa đến công ty làm việc, Diệp Thành rất bận, không thể qua xem.

Trước tiên, Kỳ Lưu Hỏa phải đi tham gia một khóa tập huấn. Bầu không khí trong công ty nhỏ này rất tốt. Thế nhưng nơi đây lại có một quy định vô cùng không có nhân tính. Bọn họ không cho phép nhân viên trong công ty yêu đương với nhau.

Cấm tình yêu văn phòng. Đọc Full Tại Đọc Truyện

Kỳ Lưu Hỏa có chút khó xử, cho dù hiện tại cô chỉ là một thực tập sinh.

Nhưng cô thích nơi này, ít nhất trong lúc thực tập cô muốn được sống yên ổn chờ đợi.

Nghĩ đến Diệp Thành rất có thể sẽ hấp tấp chạy tới gặp cô. Anh vẫn là tấm gương của cả công ty đó……

Tình yêu văn phòng gì đó……

Kỳ Lưu Hỏa lập tức nhắn tin cho Diệp Thành.

【 Kỳ Lưu Hỏa: Trước tiên cứ làm bộ chúng ta không có quan hệ gì đi. 】

Diệp Thành đã vào đến cửa, đang cúi đầu trả lời tin nhắn của cô.

【 Diệp Thành: Không có quan hệ? Quan hệ thân xác? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Không phải…… Ở đây cấm nhân viên yêu đương……】

【 Diệp Thành: Hả? Anh là ông chủ, không phải nhân viên. 】

【 Kỳ Lưu Hỏa:…… Nghe lời không? 】

【 Diệp Thành: Nghe lời. 】

Tổ trưởng mở cuộc họp nói ông chủ mới vừa tới nhậm chức. Mọi người đều lập tức đề cao tinh thần, nhưng trong tối ngoài sáng lại lén lút châm chọc Diệp Thành chỉ là tên nhị thế tổ đến đây chơi đùa, tỏ vẻ xem thường anh.

Kỳ Lưu Hỏa âm thầm quan sát tổ trưởng, đưa ra đánh giá ban đầu. Tính cách cao ngạo, tự phụ, cảm thấy người khác có năng lực đều là nhờ ba mình. Nếu anh ta cũng có xuất thân cao như vậy thì hiện tại chắc chắn sẽ lợi hại hơn Diệp Thành nhiều.

Tổ trưởng là đàn ông, những nhân viên khác lại chủ yếu đều là phụ nữ. Chẳng ai trong số họ có vẻ tập trung nghe tổ trưởng đang nói cái gì. Nhưng giây phút Diệp Thành bước vào, Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy trong mắt của bọn họ đều phát sáng lấp lánh.

Diệp Thành đơn giản nói vài câu không khác gì trong dự liệu của tổ trưởng. Trông anh giống một nhân vật chỉ biết làm ra vẻ trên sân khấu chứ không hề có ý nghĩa thực tế.

Kỳ thật hôm nay Diệp Thành chỉ đến để đón Kỳ Lưu Hỏa tan làm, cảm thấy nếu đã tới thì nên đi vào cho cô một cái chống lưng. Kết quả Kỳ Lưu Hỏa lại làm bộ không quen biết mình. Lần ra vẻ này thật không thú vị chút nào.

Chờ sau khi Kỳ Lưu Hỏa tan làm, đi ra ngoài quảng trường tìm được xe của Diệp Thành, hai người liền cùng nhau quay về trường học.

Kỳ Lưu Hỏa vừa thắt dây an toàn vừa nói, “Em muốn bắt đầu thuê nhà ở bên ngoài. Hiện giờ ở xa công ty quá, cũng không thể bắt anh đưa đón em mỗi ngày được, dù sao cũng không cần phải đi học nữa.”

Diệp Thành nhướng mày nhìn cô, “Rốt cuộc cũng từ bỏ được ký túc xá dọn ra ngoài ở rồi?”

Mặt Kỳ Lưu Hỏa ửng hồng, “Ừ……”

“Anh đã tìm được nhà rồi, có thể thuê chung với anh không. Anh chỉ có một mình, buổi tối có chút…… Hơi sợ.”

Kỳ Lưu Hỏa: “…… Được.”

Kỳ Lưu Hỏa thu dọn đồ đạc rất nhanh chóng, đồ của cô cũng không có quá nhiều. Diệp Thành nói đã sớm tìm được nhà, bảo cô mau dọn đồ xuống.

Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy anh thật sự rất lợi hại. Anh đã tính toán được mình sẽ chọn thực tập ở công ty kia, thậm chí còn tìm sẵn nhà thuê từ trước.

Diệp Thành dẫn theo Kỳ Lưu Hỏa chuyển nhà, hai người vội vội vàng vàng chất hết đồ đạc của cô lên xe.

Đến lúc tới nơi, Kỳ Lưu Hỏa phát hiện ở đây đã có đầy đủ mọi thứ.

Thậm chí còn giống như…… Diệp Thành đã ở được một thời gian.

Ngoại trừ ngày thường ra ngoài đi du lịch, buổi tối hai người đều không bao giờ ở ngoài với nhau. Vậy nên cô cũng không biết Diệp Thành ở bên này.

Dường như cô không xứng lắm với chức vụ bạn gái này……

“Anh ở đây được bao lâu rồi?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Diệp Thành đi vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, “Không được bao lâu. Vốn định chờ em hoàn toàn tốt nghiệp mới nói cho em biết. Dù sao trước giờ em cũng không quan tâm buổi tối anh sẽ đi nơi nào, ở đâu. Không ngờ thực tập và tốt nghiệp cũng không sai biệt lắm.”

Kỳ Lưu Hỏa nhìn xung quanh, “Đây là do anh tự mình thiết kế phải không?”

Diệp Thành dọn đồ ăn ra rồi ôm chặt cô vào lòng, “Đã nhìn ra? Về sau kết hôn ở luôn nơi này được không?”

“Hả…… Nghĩ xa vậy sao?”

Diệp Thành: “Không thích nơi này, thì ở trong ngôi nhà ba tầng của anh lúc trước cũng được. Đến tết trở về chúng ta sẽ tới đó, em không thích sao?”

“Thích…… Nhưng mà em…… cảm thấy thật áy náy. Trước giờ vẫn luôn bận rộn chuyện của riêng mình, chưa từng cùng anh lo đến những việc này. Một mình anh lo toan mọi thứ có mệt không?”

Diệp Thành lắc đầu, “Không mệt, chỉ cần là tính toán cho cuộc sống sau này của chúng ta, anh sẽ vô cùng hưng phấn, nhiệt tình mười phần.”

Kỳ Lưu Hỏa nhón mũi chân ôm lấy cổ anh, hé môi hôn anh một cái.

Hai người ăn cơm xong, Kỳ Lưu Hỏa phát hiện Diệp Thành đã chuẩn bị phòng ngủ riêng cho cô.

Diệp Thành lúng túng nói, “Không được…… Càng ngày càng nhịn không nổi, để em ngủ một phòng riêng sẽ an toàn hơn……”

Tính toán đâu ra đấy, cô đã ở bên Diệp Thành ít nhất 5 năm rồi. 5 năm.

Anh đã nhịn suốt 5 năm.

Bản thân Kỳ Lưu Hỏa còn cảm thấy mình quá đáng.

“Em ngủ riêng một phòng?”

“Đúng.” Diệp Thành ngoan ngoãn gật đầu, trong ánh mắt lại mang theo hi vọng.

Kỳ Lưu Hỏa mỉm cười đi tắm rửa. Đọc Full Tại Đọc Truyện

Diệp Thành thu dọn bàn ăn, chợt nhìn thấy di động của Kỳ Lưu Hỏa ở trên bàn cơm phát sáng.

Liếc mắt nhìn qua thì thấy có người nhắn tin cho cô.

Trước giờ cả Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành đều không đặt mật mã cho điện thoại. Diệp Thành cảm thấy tin nhắn cô nhận được kia rất kỳ quái, vì thế mở ra xem thử.

【 Tổ trưởng: Tiểu Hỏa, anh có thể gọi em như vậy không [ tình yêu ]】

【 Tổ trưởng: Tuy rằng trong bộ phận chúng ta không cho phép nhân viên yêu đương, nhưng nếu là lén lút…… Cũng không ai dám nói gì cả. 】

【 Tổ trưởng: Hiện tại tốt xấu gì anh cũng là tổ trưởng, đã lăn lộn không ít năm. Những sinh viên vừa mới tốt nghiệp như em, anh đã gặp rất nhiều. 】

【 Tổ trưởng: Nhưng em lại cực kì đặc biệt. 】

【 Tổ trưởng: Sao Tiểu Hỏa không trả lời lại anh? Đang bận gì sao? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Tôi là chồng của cô ấy, cô ấy đang đi tắm. 】

Diệp Thành trả lời.

Tổ trưởng bên kia không còn động tĩnh gì nữa.

Diệp Thành tức giận bốc hỏa l3n đỉnh đầu, muốn suốt đêm đi phá nhà của tổ trưởng. Ngày đầu tiên vợ của ông chủ đi làm, anh ta đã dám cạy góc tường của lãnh đạo……

Kỳ Lưu Hỏa tắm xong đi ra, thấy Diệp Thành đang ngồi thẫn thờ ở bên bàn ăn, “Làm sao vậy?”

Diệp Thành chỉ vào di động của cô, “Tự mình xem đi, ngày mai có muốn cùng anh đến công ty thay đổi một vài quy định không. Đổi thành ông chủ có thể yêu đương, tất cả nhân viên đều không được thèm muốn tơ tưởng bà chủ.”

“……”

Diệp Thành nói xong liền đi tắm rửa.

Kỳ Lưu Hỏa vừa nhìn được tin nhắn liền xấu hổ vô cùng.

Tổ trưởng này thật không đáng tin cậy, hai mươi mấy tuổi rồi mà giờ này vẫn chưa có được bao nhiêu năng lực. Ban ngày thì khinh thường Diệp Thành, vừa đến buổi tối liền trêu chọc đồng nghiệp nữ, thật là cực phẩm.

Diệp Thành tắm rửa xong đi ra. Kỳ Lưu Hỏa hỏi anh, “Vậy chỗ tổ trưởng phải làm sao bây giờ……”

“Yên tâm đi, anh sẽ không sa thải anh ta. Anh phải cho anh ta biết, muốn tơ tưởng đến người phụ nữ của ông chủ, anh ta còn kém xa mới xứng.”

Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy bờ ngực Diệp Thành đang dồn dập phập phồng.

Anh không mặc áo trên.

Lúc trước là cơ bụng sáu múi, hiện giờ lại thật sự có tám khối cơ bụng ẩn hiện.

Diệp Thành rầu rĩ nói mình phải về phòng ngủ, Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, quay trở về phòng ngủ của mình.

Một lát sau, cửa phòng ngủ của Diệp Thành bị gõ vang.

“Vào đi.” Diệp Thành lười biếng lên tiếng. Anh đang nghĩ về nội dung cần nói trong cuộc họp toàn bộ nhân viên vào ngày mai. Kết quả vừa quay đầu lại liền thiếu chút nữa phụt cả máu mũi.

Không ngờ Kỳ Lưu Hỏa lại…… chủ động mặc đồ ngủ tình thú đi vào……

Diệp Thành lắp bắp nói, “Em…… Em đây là…… Dê vào miệng cọp…… Làm gì vậy……”

“Đi vào miệng cọp.” Kỳ Lưu Hỏa đi chân trần bước vào phòng.

Hiện tại cô đã 22 tuổi. Dáng người đẹp hơn nhiều so với những cô gái cùng tuổi, lại thêm Diệp Thành ngày thường cố ý hoặc vô tình “Bồi dưỡng”, luyện ra một ánh mắt quyến rũ chết người.

Diệp Thành nhìn thấy tấm vải mỏng không thể che nổi thân thể mê người của Kỳ Lưu Hỏa, không thể kìm chế được bản thân nổi lên phản ứng. Khi Kỳ Lưu Hỏa trèo lên người anh, anh còn thể nhẫn nại nổi nữa, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, “Nếu như anh…… Ăn em, thì phải làm sao bây giờ?”

“Vậy anh…… Dám muốn em sao……” Kỳ Lưu Hỏa thì thầm ở bên tai anh, thậm chí còn khêu khích khẽ cắn một cái vào vành tai anh.

“Dám, muốn……” Diệp Thành điên rồi, lập tức dùng sức xoay người đè Kỳ Lưu Hỏa ở dưới thân.

Mái tóc dài của Kỳ Lưu Hỏa xõa ra ở trên giường Diệp Thành, mang theo vẻ đẹp khó tả. Khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều lại thêm bộ ng ực phập phồng lên xuống. Một màn này đẹp hơn hết thảy những gì Diệp Thành đã từng nhìn thấy trong suốt hơn hai mươi năm sống trên đời.

Diệp Thành cúi đầu hôn môi cô, “Có thể chứ…… Thật sự có thể chứ……”

Bàn tay to lại không thành thật cách một lớp vải mỏng sờ nắn eo cô. Vòng eo tinh tế đến nỗi dường như chỉ cần dừng thêm một chút sức lực liền có thể bóp nát.

Hô hấp của Kỳ Lưu Hỏa cũng trở nên khó khăn. Cô ngửa đầu đón lấy nụ hôn cuồng nhiệt của anh, môi mỏng khẽ mở, đầu lưỡi hồng nhạt linh hoạt tiến vào trong miệng Diệp Thành khiêu khích, khơi lên một trận dục hỏa trong người anh.

Vải mỏng rơi xuống đất. Hai người lăn lộn quay cuồng trên chiếc giường cực đại, thỉnh thoảng lại truyền ra âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt ngượng ngùng.

Tấm lưng tr@n trụi của Diệp Thành bị móng tay của Kỳ Lưu Hỏa cào thành từng vệt đỏ ửng. Hai người lần đầu tiên thân mật, cùng k1ch thích lên d*c vọng nguyên thủy nhất của nhau, cuồng nhiệt lăn lộn đến tận hừng đông.

Đến cuối cùng Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy eo mình sắp đứt đến nơi, nhưng Diệp Thành vẫn cứ tràn đầy sinh lực như cũ……

“Diệp Thành……”

“Lúc em gọi tên của anh, giọng nói thật dễ nghe.”

“Diệp tiên sinh, anh có thể khắc chế chính mình một chút…… được không?” Kỳ Lưu Hỏa thật sự rất mệt mỏi.

Ai nói sau khi hưởng thụ xong, con gái sẽ dư thừa tinh lực hả? Rõ ràng còn phải xem đối phương là loại hình gì mới được…… Diệp Thành là loại người có thể làm đến khi trời đất sụp đổ, sao cô có thể chịu nổi……

Diệp Thành: “Khắc chế cái gì, em chính là vợ của anh. Chúng ta kết hôn đi, được không.”

“Được……”

Kỳ Lưu Hỏa lại mơ mơ màng màng ngủ mất. Lúc bị anh bế đi tắm cũng không biết gì cả.

Ngày hôm sau Kỳ Lưu Hỏa vừa mở mắt ra đã bị dọa cho linh hồn nhỏ bé sắp sụp đổ, giọng nói khàn đặc lại. Cô lắc lắc cánh tay của Diệp Thành, “Trời ạ, đến muộn rồi! Ngày đầu tiên đi làm của em.”

Diệp Thành ôm chặt cô vào trong ngực, “Anh là ông chủ, em còn đi làm cái gì ……..Ở lại với anh……”

Cô gái nhỏ bé yếu đuối tay trói gà không chặt, vì thế Diệp Thành vào giữa thanh thiên bạch nhật lại cầm thú một phen.

Diệp Thành khuyên cô hôm nay đừng đi làm, nhưng Kỳ Lưu Hỏa khăng khăng muốn đi.

Diệp Thành không còn cách nào khác, chỉ có thể mang cô theo.

Hai người đến công ty cũng không nói gì, nhưng Diệp Thành lại đột nhiên mở họp.

Trong lúc họp, tổ trưởng vẫn luôn không dám nhìn thẳng vào Kỳ Lưu Hỏa.

Diệp Thành ngồi ở đằng trước, nhìn mọi người xung quanh, “Tôi biết công ty chúng ta có  quy định nhân viên không được phép yêu đương với nhau. Thật không dám giấu diếm, tôi đã có vợ, đã đính hôn từ trước khi cô ấy vào làm ở đây. Vốn dĩ cũng không định nói, muốn làm gương cho mọi người. Nhưng tối hôm qua có một nhân viên nam của công ty chúng ta biết luật mà còn cố tình vi phạm, dám nhắn tin cho vợ của tôi, lại còn là nói những chuyện ngoài lề không liên quan đến không việc. Tôi cũng không muốn nhằm vào ai, nhưng hôm nay tôi muốn thay đổi quy định này. Tôi không phản đối tình yêu văn phòng. Ngược lại, nếu cả hai người đều là nhân viên của công ty muốn mua nhà để kết hôn, còn có thể nhận ưu đãi khi mua nhà. Tóm lại, đãi ngộ của công ty không thiếu, nhưng tiền đề là, mọi người phải bảo vệ bà chủ của mình.”

Mọi người mê mang một hồi rồi đồng loạt vỗ tay.

Diệp Thành chỉ vào Kỳ Lưu Hỏa, “Mau, em cũng nói hai câu đi.”

Kỳ Lưu Hỏa: “…… Ông chủ……”

“Chậc chậc,” Diệp Thành nhìn về phía mọi người, “Thật ngượng ngùng, đây chính là vợ của tôi. Chúng tôi định kết hôn vào cuối năm nay. Đến lúc đó mời tất cả mọi người cùng đến uống rượu mừng.”

Mọi người lại kinh ngạc đến ngây người, rồi lại tiếp tục điên cuồng vỗ tay.

Thực tập sinh Kỳ Lưu Hỏa vốn muốn yên lặng mà sống, kết quả lại bị tên thích tỏ vẻ Diệp Thành này cưỡng ép đẩy đến trước mặt mọi người.

Cuối năm khi bọn họ kết hôn, Kỳ Lưu Hỏa đã được làm nhân viên chính thức, thành tích làm việc vẫn luôn dẫn đầu, năng lực đương nhiên cực cao. Diệp Thành bận rộn không thể thường xuyên tới bên này quản lý, cơ bản đều giao hết mọi việc cho Kỳ Lưu Hỏa xử lý.

Ngày kết hôn, Kỳ Lưu Hỏa mặc trên mình chiếc áo cưới xinh đẹp nhất, lộng lẫy nhất. Diệp Thành mặc vest đẹp trai xuất sắc.

Bạn bè thân thích, bạn học đồng nghiệp, tất cả đều đến chung vui. Đọc Full Tại Đọc Truyện

Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa là cặp đôi thường xuyên show ân ái nhân trong vòng bạn bè, mọi người đều biết đến họ.

Trước sự chứng kiến của mọi người, dưới ánh mặt trời ấm áp, hai người tuyên thệ, hôn môi, ôm chầm lấy nhau.

Kỳ Lưu Hỏa nhịn không được rưng rưng nước mắt. Diệp Thành, người đàn ông này, chính là người tốt nhất cô gặp được trong suốt cuộc đời này.

Nguyện đem toàn bộ tình yêu của kiếp này trao cho anh.

Lúc đeo nhẫn cho nhau, Diệp Thành nói, “Đời này của em, đều thuộc về anh.”

“Anh sẽ vĩnh viễn yêu em nhiều như ngày hôm nay.”

Cuộc sống sinh hoạt quá tốt đẹp, tình cảm thuần khiết hồn nhiên thời niên thiếu đã tu thành chính quả. Kỳ Lưu Hỏa vĩnh viễn không bao giờ quên cảnh tượng hai người chạm phải ánh mắt của nhau vào ngày đầu tiên Diệp Thành chuyển tới lớp của mình.

Hình dáng thiếu niên của hai người in ngược trong mắt nhau. Kiếp này bọn họ may mắn có được nhau.

Vô cùng may mắn.

Hoàn.