Chúng Ta Đều Là Thế Thân

Chương 21: Ngay trước mặt




Minh Vũ và chị Hạ được xếp vào hai phòng và hai khu riêng biệt, phía trên là biệt thự nguy nga tráng lệ nhưng đằng sau cứ như một mê cung không lối thoát.

Nếu như những cây leo thân gỗ này là cây hoa thì khi tới mùa hè nó sẽ nở rộ rất đẹp. Một mê cung hoa không có lối thoát, người ta cứ đắm mình vào sự thơ mộng này sẽ làm họ lạc mất phương hướng. Suy cho cùng sẽ chết trong mê cung.

Chị Hạ về phòng, ngâm mình trong bồn nước ấm thì còn gì bằng. Khi gặp Clitus chị Hạ có rất nhiều điều không thể giải thích được.

“Clitus không phải một doanh nhân bình thường. Ông ta khó đoán hơn mình nghĩ nhiều”.

…----------------…

Minh Vũ đang đi lang thang ngoài sân, gió mùa hè đang thổi vào làm con người ta cảm nhân được sự ấm áp, cùng với nó là đang cuốn theo cơn gió lạnh đi mất.

Mỗi người mỗi dòng suy nghĩ, chỉ là không biết Minh Vũ đang nghĩ gì? Chị Hạ đang có toan tính gì? Liah và Kiều Oanh đang có suy nghĩ thế nào? Chẳng ai hiểu được nhau khi bước vào chốn mê cung không lối thoát này. Suy cho cùng, đây chỉ mới là khởi đầu cho chuỗi ngày đen tối sắp tới.

Kiều Oanh đang chập chờn cảm thấy khó ngủ. Điện thoại vang lên tin nhắn.

7:30 PM:

“Tiểu thư Perona, cậu Vũ đến đây vào khoảng 6 giờ rồi”

Cô nhìn lại đồng hồ, chắc giờ cũng là lúc nên sửa soạn để gặp lại người chồng quốc dân.

Tương tự như Kiều Oanh, Liah cũng nhận được dòng tin nhắn:

“Cô sửa soạn đi nhé, tý tôi sẽ qua đưa cô đi ăn tối cùng Clitus”.

Liah liền bật dậy: "Được ".

Trong lòng cô chỉ cảm thấy vui, vì hôm nay sẽ được ăn tối cũng Clitus. Đây cứ như giấc mơ vậy, Liah cũng băn khoăn không biết có cô gái Kiều Oanh ở đó hay không.

“Nếu có thì cứ như một gia đình thật sự, phải không?”

Nhưng Liah không biết điều gì sẽ chờ đón mình phía trước.

…----------------…

Bên đây Minh Vũ đã chuẩn bị xong xuôi. Giờ thì chỉ cần chờ đợi, chờ một người mà hắn không bao giờ muốn gặp lại thêm một lần nào nữa.

Hắn nhắn tin cho chị Hạ.

“Chị đi chưa?”

“Mới ra khỏi cửa một phút đây! Công nhận cứ như đi dự lễ trao giải vậy”.

Chuông cửa phía bên Minh Vũ kêu lên. Là một trong những vệ sĩ của Clitus, họ đến để dẫn đường đi.

“Dương Tiên Sinh, tôi đến để dẫn đường cho ngài”.

Killian mặc một bộ suit đen, đứng trước cửa đợi sẵn Liah. Khi cô bước ra đã khiến hắn ngây người giây lát.

“Em sẵn sàng chưa?”

“Vâng”.

Cuộc hội ngộ sắp bắt đầu.

Khoảng 10 phút sau, chị Hạ và Minh Vũ có mặt tại bàn ăn, nếu nói về độ xa hoa ở những bữa tiệc thượng lưu họ từng đi đến thì nơi đó thua xa bàn tiệc nơi đây.

“Dương Tiên Sinh cùng Hạ Phu Nhân đến rồi sao?”

Clitus đang ngồi phía trên đầu của bàn ăn. Xung quanh toàn các món xa xỉ người giàu cũng ít khi được nếm mùi vị này.

“Ngài không cần dùng kính ngữ với chúng tooi đâu”.



Minh Vũ khẽ liếc nhìn xung quanh. Phía đối diện Clitus là hai người đeo mặt nạ, mang trên mình bộ váy xa hoa. Nhưng dường như hai hình bóng này đều rất quen thuộc.

“Chị Hạ, một trong hai là Nguyệt San?”

“Có thể là vậy, tức là…một màn cuợc sao?”

Tiếng nói của Clitus đã phá tan sự dò xét của Minh Vũ.

"Đây là hai cô con gái mà tôi yêu quý nhất. Một trong hai là cô gái cậu tìm. Giới thiệu với cậu, đây là tiểu thư Liah, đây là Perona. Lên chào hỏi Dương Tiên Sinh và Hạ Phu Nhân đi hai đứa ".

Cô gái đeo mặt nạ bên trái tiến lên. Chào hỏi bằng giọng Nga.

“Rất vui được gặp hai vị”.

Cô gái bên phải cũng dần tiến lên.

“Hạ Phu Nhân, Dương Tiên Sinh. Hân hạnh được gặp gỡ”.

Hắn nhìn thật kỹ thật lâu, sao ông ta có thể tìm được hai người giống nhau đến vậy cơ chứ.

Màn chào hỏi cũng kết thúc, trên bữa tiệc hai cô gái sẽ trùm một chiếc khăn và ăn uống. Quy tắc là sẽ không được nói chuyện với ai, cả hai cũng không trả lời các câu hỏi của bất kỳ ai.

“Minh Vũ, cậu thấy trò chơi này thú vị chứ?”

Cầm con dao cắt miếng thịt ra làm tư, vừa đưa cho hai cô con gái vừa ngấu nghiến nói.

“Ha, thật là”.

Chị Hạ chỉ ngồi ăn, vừa tập trung quan sát hai cô gái phía trước. Linh cảm của cô mách bảo người ngồi bên phải rất quen thuộc, tuy cô đã từng gặp Nguyệt San vài lần, nhưng chỉ thoáng qua. Cô không thể nhớ nổi hình dáng đó, nhưng nếu Kiều Oanh và cô gái đó giống nhau, thì…

“Chị đang suy nghĩ gì vậy?”

“Bên phải, rất quen thuộc…”

“Ừm!”

Clitus uống một ngụm rượu.

"Cậu đã đoán được rồi sao? Thú vị nhỉ, cho dù đã có vợ nhưng hình bóng của cô gái kia vừa nhìn cậu đã nhận ra sao… Haha, rất hay, rất thú vị ".

Liah sợ hãi, cô nghe thì đã biết Dương Tiên Sinh chính là…chính là người cô ấy yêu trước khi mất trí. Tức là Clitus đang tính rời bỏ cô… đang tính để cô đi sao?

“Sau khi bữa tiệc này kết thúc, tiết mục chính sẽ bắt đầu. Dương Tiên Sinh đừng quá nóng vội”.

Chỉ riêng Killian ngồi cạnh Liah, chẳng nói lấy một câu…

Sau khi ăn tối xong xuôi, bữa tiệc chính cũng bắt đầu.

“Hết thời gian rồi nhỉ, cậu có quyền lựa chọn, một trong hai”.

Hai cô gái cứ như món đồ đấu giá đang sắp bị người khác mua lại.

“Minh Vũ, dứt khoát lên”. Chị Hạ vỗ vai an ủi hắn.

"Tôi chọn… Cô gái bên … Bên phải ".

Clitus cười nhếch mép. Trò chơi thú vị cũng sắp bắt đầu rồi.

“Qua đây, tháo mặt nạ cô gái đó ra”.

Hắn tiến lại, từ từ tháo chiếc mặt nạ, cũng như từ từ cảm thấy bản thân như sắp bị đè bẹp.



Mặt nạ dần tháo ra. Gương mặt mà hắn đang vừa mong muốn gặp lại vừa không mong muốn lại xuất hiện. Nhưng có gì đó lạ lắm…

Trong chiếc mặt nạ là… Là Nguyệt San?

“Nguyệt San sao? Không đúng…”

Hắn ôm cô gái trước mặt để tìm lại cảm giác đó. Nhưng mà… Nó khó tả quá. Cô gái đó thì thầm vào tai Minh Vũ khiến hắn giật mình.

“Dương Tiên Sinh, chẳng lẽ ngay trước mặt là vợ mình mà ngài cũng không nhận ra sao?”

Hắn đẩy cô gái rất mạnh khiến cô mất đà lùi về sau. Killian đã đỡ kịp cô để cô không bị té.

“Tiểu thư Perona, cô ổn chứ”.

“Ừm”.

Chị Hạ liền nhận ra, khẩu khí này, đôi mắt đó là… Là Kiều Oanh.

“Vũ, cô ấy là Kiều Oanh”.

Hắn hoang mang, tại sao cô lại ở đây.

Clitus ngồi gần đó, âm thầm quan sát tất cả. Liah đang run rẩy lên. Ông liền ra hiệu cô lại ghế ngồi.

“Liah, Kiều Oanh là vợ của Minh Vũ, còn con là người yêu của hắn trước đó. Sở dĩ Kiều Oanh giống con là vì con bé bị coi là vật thay thế”.

Cô không nghe lọt nỗi rồi. Đầu óc như muốn vỡ ra làm trăm mảnh. Ký ức này là sao chứ, nó cứ thoắt ẩn thoắt hiện. Không tài nào biết được, Liah không muốn nhớ lại cũng không muốn chen chân vào câu chuyện của người khác. Không muốn dù chỉ một chút.

“Liah, con cứ tiến tới đó, hành động theo cảm tính của con đi”.

Quay lại phía Kiều Oanh.

"Dương Tiên Sinh có bất ngờ không? Anh đi công chuyện của anh là ở đây sao? "

“Anh…”

Chị Hạ chỉ ngồi phía bên kia.

“Lần này thì hết cứu nổi cưng rồi. Vũ à”.

Cô đeo găng tay vào, Killian đứng cạnh đã đưa cây súng ngắn đến.

“Dương Minh Vũ, tôi đến nhà chú tôi chơi thì ai ngờ lại gặp được cô Nguyệt San ở đây đâu. Không chỉ vậy tôi còn gặp được anh”.

“Anh…”

Cô lại ôm lấy hắn, cây súng đã dí sát đầu hắn. Một nụ cười đầy thỏa mãn của cô vang lên. Một khía mà cả hắn và chị Hạ chưa bao giờ chứng kiến.

“Thật là, anh biết chú tôi là người như thế nào, thì tôi cũng như chú ấy thôi”.

Cây súng bắt đầu được nạp đạn.

“Chị à!”

Liah đứng chắn trước mặt Minh Vũ. Khiến cô cảm thấy bối rối.

“Né ra, thứ đàn ông khiến phụ nữ đau khổ thì phải bị loại bỏ”.

“Anh ấy muốn gặp em. Em và chị đã thỏa thuận rồi không phải sao?”

Cô do dự, rồi cũng quăng cây súng ra xa.

“Dương Tiên Sinh, tôi là Liah”.