Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?

Chương 34:




Cô đang ngồi chống cầm cắn cắn vào ngón tay trỏ ngửa mặt lên trời suy ngẫm cuộc đời đang ngẩn ngẩn ngơ ngơ thì chuông điện thoại bàn reo,cô nhanh tay nhấc máy.

\-Vy xin nghe ạ.

"Cô vào phòng tôi mau."

Cô gác máy thở dài không cần đoán cũng biết là ông sếp đẹp trai gọi rồi.Cô chỉnh trang y phục rồi đi đến gõ cửa phòng.

\-Vào đi.

Giọng nói lạnh lùng cương nghị vang lên,cô mở cửa đi vào cúi chào xong thì mở miệng nói.

\-Tổng giám đốc gọi tôi !

Anh nhìn cô xong đứng lên lấy tay phết lên măht bàn rồi đi đến giơ lên trước mặt cô.

\-Thấy gì không?

\-Dạ ngón tay tổng giám đốc bị bẩn rồi ạ.

Câu trả lời của cô ngây thơ đến mức anh muốn chửi vào mặt cô,chẳng lẽ đến bẩn mà anh không biết hay sao mà hỏi đến cô.

\-Cô tưởng tôi mù hay sao mà không biết nó bẩn.Động não đi,phòng làm việc tôi bụi bẩn như vậy cô không biết đi quét dọn à.Tôi tuyển thư kí như cô để làm gì,để cô ngồi chơi thôi à.

A thì ra là anh kêu cô đi dọn dẹp vậy mà cô ngốc đến nỗi không hiểu ý anh,để bị chửi nữa rồi.Cô gật gật đầu.

\-Dạ tôi hiểu rồi thôi tổng giám đốc,tôi sẽ đi lau dọn sạch sẽ phòng làm việc của anh ngay ạ.

\-Tốt.Sáng mỗi ngày phải lau dọn chỗ này xho sạch sẽ trước khi tôi vào,được không cô thư kí?

\-Dạ..dạ được.

\-Tốt vậy làm đi.

Dứt lời anh quay lại bàn làm việc ngồi tiếp tục công việc còn cô thì lấy khăn chổi lau dọn từng chút một,cô sợ làm qua loa sau khi bị Vương Bá Hy kiểm lại thấy bẩn thì phải dọn lại thì đầu càng chết.Dọn xong cũng đến giữa trưa,cô mệt mỏi đầu tóc rũ rượi,mặt mũi nhem nhuốc đầy mồ hôi đi về phòng làm việc của mình ngồi thở ra.11h45 phút cũng đã đến giờ nghỉ trưa cô nhanh chân chạy vào nhà vệ sinh rửa ráy rồi vui vẻ nhảy nhót đi đến chỗ các chị trong công ty rủ đi ăn cơm,những hành động này của cô anh đều thấy thông qua camera,anh đang tự suy nghĩ "Cô bé này không thấy mệt hay sao mà còn tăng động đến vậy.Haiz,chắc phải cho làm thêm việc rồi."

Ăn trưa no nê cô nằm ngả lưng trên chiếc sofa ở văn phòng,vì ăn nhiều mà bụng cô căng cứng lên cô nhìn nó mắc cười rồi xoa cái bụng nói

\-Nhìn như mấy bà có bầu vậy haha.

Đôi mắt líu ríu không mở nổi đưa cô vào giấc ngủ.Trong mơ cô thấy mình đang có bầu,có vòng tay ấm áp ôm cô cùng bùng bầu nói "Vợ yêu phải sinh cho anh một cô công chúa xinh như vợ vậy nha?",rồi người đó xoay người cô lại cô nhìn thấy mặt lại là Vương Bá Hy.Cô bừng tỉnh,nghĩ chán bản thân nghĩ gì là mơ thấy liền mà giấc mơ lúc nào cũng là cảnh ngọt ngào của cô và Vương Bá Hy.Có phải cô nghĩ về anh nhiều quá nên cứ mơ về anh mãi không.?Cô đi đi lại lại trong phòng vừa lắc đầu vừa lẩm bẩm như đọc thần chú.

\-Không đươc,không được,không được..không được nghĩ,không được nghĩ tới Vương Bá Hy nữa.Não ơi mầy nghe lời tao không,van xin mầy đấy ahuhu.

Anh ra ngoài dùng cơm trưa xong thì quay vào phòng làm việc nằm nghỉ,vừa chợp mắt thì có tiếng gõ cửa.Anh ngồi dậy lạnh lùng hỏi.

\-Ai?

\-Dạ tôi là thư kí Vy đây ạ!

\-Có chuyện gì?

\-Tổng giám đốc có người đến tìm anh,nói là bạn anh từ nước ngoài về thăm.

"Từ nước ngoài về thăm là ai vậy ta?" Anh cũng đang suy nghĩ về ngoài này vì bạn nước ngoài của anh thực sự hơi nhiều,anh không nghĩ nữa liền nói ra bên ngoài.

\-Được rồi cho vào đi!

Cánh cửa mở ra,người đứng cùng với cô tiến vào bên trong vừa đi vừa nhõng nhẽo gọi tên anh.

\-Hy à!Anh để người ta chờ lâu qua à!Có biết em chờ anh lâu lắm không?

Trước màn ôm nhau thắm thiết,nhõng nha nhõng nhẽo kia của cô gái kia,cô cứ trân mắt nhìn da gà da vịt cũng nổi lên cục cục,trong đầu cô đang suy nghĩ"Sao mà gu anh ta mặn thế,kiểu như vậy anh mới thích à!".

Thích cô cứ đứng nhìn chăm chăm mình,anh hắng giọng rồi nói với cô.

\-Thư kí Vy!

Cô giật mình ngừng suy nghĩ lên tiếng:

\-Dạ!

\-Cô ra ngoài làm ly nước cam đem vào đây?

\-Dạ.

Cô cũng chỉ biết dạ thưa,lui ra ngoài đóng cửa lại để họ làm gì làm.Cô đứng tay thì khoáy ly nước cam con đầu thì đang nghĩ tới cô gái kia.

Lúc nãy đang niệm thần chú thì có điện thoại từ lễ tân gọi lên,người lễ tân nói.

"Thư kí Vy,bên dưới quầy lễ tân có một cô gái tự xưng là bạn của tổng giám đốc nhưng chưa có hẹn trước.Bây giờ đang có khách cô có thể đưa cô ấy lên trên đó giúp tôi được không?"

\-Không được đâu,nếu lỡ như tổng giám đốc không gặp thì sao?

"Không gặp thì đưa xuống thôi!...xin chào quý khách..."

Trong điện thoại chưa kịp ngắt,cô nghe được giọng cô lễ tân đang hướng dẫn khách,thôi vậy cô lặn lội xương đưa người lên cho vị tổng giám đốc kia xem anh có nhận hay không đã.

Cô gái trước mặt cô mái tóc xoăn nhẹ nhuộm vàng trên người mặc bộ đầm ôm body khoe đường cong thật gợi cảm,trang điểm khá kĩ càng trông rất kiêu sa quyến rũ.Cô ta tự giới thiệu cô ta tên là Rose,23 tuổi học cùng với anh tại nước ngoài.Cô cũng gật đầu rồi đưa cô ta đi đến trước phòng làm việc của anh.Thật đúng là anh đã nhận hàng,cô ta nói là bạn bạn gì mà ôm xà nẹo nhau thế cứ nghĩ thì tim cô bất chợt nhói lên.Cố gạt suy nghĩ không liên quan đến mình,cô đã quyết định không nghĩ đến anh nữa nên chuyện gì cô cũng sẽ không để ý nữa.Hít một hơi dài rồi thở ra,cô cố nén cảm xúc bưng ly nước cam vào phòng.