Chung Cực Truyền Thừa

Chương 88




Sau khi Lâm Dịch xông xuống lầu, đi một khoảng cách rất xa mới xấu hổ phát hiện ra...Mình căn bản còn không biết lớp Giáp năm thứ hai thủy hệ ở chỗ nào...Ngẩng đầu nhìn sắc trời, dĩ nhiên đã sắp hoàn toàn tối sầm lại, Lâm Dịch lập tức gãi gãi đầu.

- Để ngày mai đi tìm vậy?

Lâm Dịch có chút không biết làm sao. Bất quá tâm tình bức thiết muốn nhìn Lâm Yến lại khiến hắn căn bản không cách nào đợi qua buổi tối này được.

Cuối cùng vẫn quyết định hôm nay đi. Tính toán thời gian, hắn và Lâm Yến đã chừng hơn năm năm không gặp mặt...Tiểu nhà đầu béo mũm mĩm trước kia, hôm nay trưởng thành ra bộ dáng gì rồi?

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch liền không nhịn được hưng phấn một hồi.

Lập tức rất nhanh chạy vào trong khu kiến trúc đối diện thao trường, tìm được một người biết được vị trí lớp Giáp năm thứ hai thủy hệ ở chỗ nào.

Cũng may, cách chỗ này cũng không xa lắm.

Từ trong miệng Thủy Linh Lung, Lâm Dịch biết được trường học này phi thường lớn...Nếu như vị trí lớp Giáp năm hai thủy hệ cách đây quá xa thì Lâm Dịch cũng chỉ có thể đợi ngày mai thôi. Dù sao sắc trời hôm nay cũng tối rồi, cũng có lẽ bây giờ đi qua, các nàng cũng đã quay về kí túc xá rồi.

Đi đến vị trí lớp Giáp năm hai thủy hệ, càng đến gần, tim Lâm Dịch đập càng nhanh, cuối cùng, lại nhịn không được lộ ra dáng tươi cười...

- Sau khi Yến nhi thấy mình sẽ có biểu lộ gì đây?

Lâm Dịch chờ mong thầm nghĩ.

Rất nhanh, một lầu dạy học xuất hiện ở trước mắt Lâm Dịch, hít sâu một hơi, Lâm Dịch lên lầu.

- Lầu ba...

Sau khi đến lầu ba, Lâm Dịch quẹo khỏi cầu thang, đi về phía hành lang...

- Căn thứ ba...Căn thứ ba...

Rốt cục, biển số trên cửa gỗ xuất hiện mấy chữ lớp Giáp năm thứ hai, Lâm Dịch minh bạch, đã đến rồi.

Lại lần nữa hít sâu một hơi, trên mặt Lâm Dịch lộ ra một dáng cười chờ mong, đi tới cửa ra vào...

- Ôi...

Lâm Dịch một lòng nghĩ ngợi nhìn thấy Lâm Yến, căn bản không lưu ý đột nhiên có một người đi ra từ phòng học, lập tức lập tức đụng người nọ lộn ra ngoài...Phải biết rằng, thực lực của Lâm Dịch lúc chưa phá môn cũng là tương đương với ngũ cấp Chiến Sĩ! Cũng may lần va chạm này cũng không nặng, nếu không trực trực tiếp đâm chết người này cũng không phải không có khả năng...Phải biết rằng, thân thể Dị Năng Giả lớn đều là phi thường gầy yếu...

- Ngươi làm gì thế? Đi đường không mang theo mắt sao?

Tiếng mắng có chút phẫn nộ vang lên, Lâm Dịch lập tức không có ý tứ xoay người đỡ nữ hài bị đụng lên, xin lỗi nói:

- Thực xin lỗi thực xin lỗi...Ta không chú ý... Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com

Hiển nhiên đụng không nhẹ. Nữ hài từ vẫn còn nhe răng nhếch miệng xoa bờ mông bị đụng đau, sau đó mới ngẩng đầu lên.

Bộ dáng thanh tú và tuấn dật của Lâm Dịch hiển nhiên vượt ngoài dự kiến của nữ hài, sau khi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lập tức bao nhiêu nộ khí cũng tiêu tán hơn phân nửa...Không thể không nói, tướng mạo một người, nhiều khi vẫn rất hữu dụng.

- Ách...Không có việc gì...

Thấy Lâm Dịch vẫn còn tràn đầy áy náy xin lỗi, nộ khí trong lòng nữ hài cũng tiêu tán đi không ít. Nữ hài tử đều có một chứng bệnh, chính là ở trước mặt người đẹp trai đều thích biểu lộ ra một bộ dạng ôn nhu...Nữ hài tử trước mắt này hiển nhiên cũng không thể ngoại lệ.

- Thật sự thực xin lỗi...

Lâm Dịch lại nói một tiếng xin lỗi, sau đó mới nhìn vào phòng học, phát hiện bên trong đã không có một bóng người, lập tức trên mặt liền lộ ra vẻ thất vọng.

Nữ hài tử một mực quan sát thần sắc Lâm Dịch không khỏi hỏi:

- Đồng học, ngươi có chuyện gì không?

Lâm Dịch lúc này mới nghĩ đến nữ hài tử này là từ trong phòng học đi ra, nói không chừng chính là đồng học của Lâm Yến! Lập tức con mắt sáng ngời, hỏi:

- Xin hỏi...Lâm Yến học ở lớp này sao?

Biểu lộ có chút chờ mong nhìn cô bé kia.

Vấn đề của Lâm Dịch khiến nữ hài tử sững sờ.

- Chẳng lẽ...Lại là một người sao?

Trong nội tâm nữ hài tử nghi hoặc.

Lập tức có chút đau đầu, nhưng vẫn gật đầu

- Đúng vậy, Lâm Yến ở lớp này, bất quá hôm nay đã đi thí luyện rồi.

- Thí luyện?

Lâm Dịch lập tức mơ hồ.

Nữ hài tử gật đầu nói:

- Đúng vậy, là lão sử chúng ta yêu cầu, xế chiều hôm nay vừa rời đi.

Lâm Dịch lập tức sửng sốt...Chợt lộ ra biểu lộ thất vọng, nhưng sau đó lập tức lại hỏi:

- Đại khái phải mất bao lâu mới về?

- Ách...

Nữ hài ngẩn người. Sau đó nói:

- n...Thí luyện bình thường đều mất chừng hai ba tháng...Bất quá đôi khi cũng sẽ lâu hơn một chút...

Lâm Dịch nhất thời há hốc mồm. Hai ba tháng? Vốn nghĩ hôm nay có thể nhìn thấy Lâm Yến...Không nghĩ tới nàng rõ ràng lại đi lịch lãm rèn luyện rồi? Còn phải mất ba tháng thậm chí còn lâu hơn? Thất vọng lập tức từ trong mắt Lâm Dịch lộ ra ngoài, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi:

- Thí luyện ở chỗ nào vậy?

Nữ hài tử nghe xong lập tức cảm thấy sững sờ, thầm nghĩ: Tên này ngược lại có chút nghị lực, mấy con ruồi khác sau khi nghe tin này về cơ bản đều thất vọng rời đi...Không nghĩ tới tên này lại muốn đến chỗ thí luyện để tìm?

Nhưng trên mặt lại lắc đầu nói:

- Mỗi lần thí luyện đều ở một nơi khác nhau, cho nên ta cũng không rõ lắm.

Lâm Dịch lúc này mới lộ ra vẻ thất lạc, sau khi sửng sốt thật lâu, lúc này mới nhiệt tình nói với cô bé kia:

- Cảm ơn ngươi.

Chứng kiến biểu lộ thất lạc trên mặt Lâm Dịch, nữ hài tử kia trong nháy mắt rõ ràng sinh ra một loại xúc động muốn nói cho hắn biết sự thật...Bất quá vừa nghĩ tới hảo tỷ muội của mình, lập tức nhẹ gật đầu, nhưng không nói thêm gì nữa. Lâm Dịch cứ như vậy mang theo biểu lộ thất vọng quay người rời đi...

Nữ hài tử kia ngẩn người nguyên tại chỗ, sau đó đột nhiên quay người bước nhanh về phía phòng ngủ...

Khi thấy Lâm Dịch vẻ mặt thất lạc tiến vào từ ngoài cử, Thủy Linh Lung lập tức kỳ quái hỏi:

- Làm sao vậy? Không tìm được muội muội của ngươi?

Lâm Dịch thất lạc nhẹ gật đầu. Sau đó đột nhiên nghĩ đến gì đó, ngẩng đầu hỏi:

- Lão sư, trường học có thí luyện gì sao?

Thủy Linh Lung bị vấn đề đột nhiên của Lâm Dịch khiến hơi sững sờ, chợt kịp phản ứng nói:

- Nàng đi thí luyện rồi?

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:

- Là một nữ hài tử lớp các nàng nói cho đệ tử biết, lão sư, cái gì gọi là thí luyện? Thí luyện ở chỗ nào thế?

Lâm Dịch nghi hoặc hỏi.

Thủy Linh Lung gật đầu nói:

- Nguyên lai là nàng đi thí luyện, dưới tình huống bình thường, thí luyện là Dị Năng Giả đã ngoài năm hai mới phải làm, cũng giống một loại huấn luyện thực chiến vậy, để những học viên hoàn toàn quen thuộc các kĩ năng học được ở năm nhất, mà địa điểm thí luyện, bình thường đều ở thí luyện sâm lâm sau học viện.

Lại ở sau học viện! Lâm Dịch lập tức nghĩ đến dã ngoại tu hành ở học viện Tông Phạm lúc trước, loại thí luyện này hoàn toàn giống với dã ngoại tu hành! Cái này...

Lâm Dịch lập tức cấp thiết hỏi:

- Có thể gặp nguy hiểm không?

Thủy Linh Lung bị biểu lộ đột nhiên gấp gáp của Lâm Dịch làm cho hoảng sợ, sau đó cười nói:

- Yên tâm đi, kỳ thật lại nói tiếp, thí luyện sâm lâm cũng là một bộ phận của học viện chúng ta. Đại đa số ma thú thuật thú bên trong đều là từ cấp hai đến cấp ba, là học viện phái người chuyên môn đến bên ngoài bắt về, không có gì nguy hiểm cả.

Lâm Dịch lúc này mới thở dài một hơi...

Thủy Linh Lung đón lấy cười nói:

- Không nên lo lắng, nếu muội muội của ngươi đang thí luyện ngươi cũng không nên đi quấy rầy nàng. Dù sao, thí luyện đối với một Dị Năng Giả mà nói là một bước phi thường trọng yếu, dù sao chỉ chừng hơn ba tháng, ngươi có thể đã gặp nàng rồi.

Nghe Thủy Linh Lung nói, Lâm Dịch tuy rằng cảm thấy vẫn còn chút thất vọng, nhưng vẫn gật đầu, sửa sang lại suy nghĩ...Hơn năm năm cũng qua đi, quả thật cũng không nên gấp nhất thời.

Lộ Ti vừa trở lại ký túc xá, liền lớn tiếng hô lên, đi đến ký túc xá bên cạnh.

Đám nữ hài tử tại bình thường đều lộ ra ngoài an tĩnh, nhưng kỳ thật đó chính là một loại ngụy trang của các nàng thôi, khi chính thức tất cả đều là nữ sinh, đám nữ hài tử điên cuồng nhiệt tình kém nam sinh chút nào, thậm chí còn hơn nữa...

Ký túc xá nữ sinh lúc này chính là như vậy, tươi sáng, toàn bộ một tòa lầu ký túc xá đều cực kỳ ồn ào, tiếng cười chói tai của các nữ sinh khiến màng tai người run lên, các nữ sinh mặc quần áo lót chạy qua chạy lại trên hành lang...Bất kỳ một nam nhân nào nhìn thấy, tuyệt đối đều nhịn không được máu mũi phun trào...

Lộ Ti đối với tràng cảnh trước mắt đã sớm quen thuộc, trên thực tế, nhiều khi, nàng là người điên cuồng nhất trong đám này. Dù sao ký túc xá nữ sinh là một khu kiến trúc độc lập. Ở chỗ này bốn phía tất cả đều là nữ sinh, cho dù chạy loạn, cũng không cần lo lắng bị lộ.

- Ai nha, phải gió à!

Nhũ phong đột nhiên bị tập kích, Lộ Ti lập tức kêu lên. Nhìn lại, là Đan Lị, một hảo hữu của nàng, khuôn mặt thanh tú tràn đầy ý cười ác ý, lập tức tiến hành đánh trả, trong miệng mắng lên, Đan Lị hì hì cười cười, kéo Lộ Ti vào, hai ngọn núi ngạo nhân lập tức đè lên người Lộ ti, cười hì hì nói:

- Lại có cái gì tin tức à?

- Hôm nay...Ách...Không thể nói cho ngươi biết. Ta đi tìm Yến nhi!

Đột nhiên nhớ tới trước mặt chính là bà tám nổi danh trong lớp, Lộ Ti lập tức ngậm miệng lại, sau đó đi vào ký túc xá của mình.

- Quỷ hẹp hòi!

Đan Lị không khỏi mất hứng mắng theo một tiếng, sau đó cũng đi theo vào.

Ký túc xá cũng không lớn, ước chừng hai ba mươi mét vuông, ký túc xá Học viện Ngũ Hành là mỗi bốn người một gian, phân ra cao thấp. Ngoại trừ hai chỗ nằm cao thấp ra, cũng chỉ còn lại một cái bàn và một cái ghế đặt ở ví trí gần cửa sổ.

Ký túc xa của Lộ Ti các nàng lấy hồng nhạt là sắc điệu chủ, thêm nữa các nàng mua tranh vẽ của các thuật thú đáng yêu dán khắp nơi, màn che bốn góc màu hồng nhạt càng tăng thêm vài phần khí tức đáng yêu.

- Yến nhi.

Lộ Ti kêu một nữ hài tử đang ngồi trên ghế loay hoay gì đó, chỉ lưu cho các nàng một bóng lứng.

- À? Ti nhi, ngươi gọi ta à?

Thanh âm thanh thúy như Hoàng Anh xuất cốc vang lên, đồng thời nữ hài tử ngồi trên mặt ghế quay đầu lại.

Mái tóc đen nhánh như thác nước rối tung phủ xuống phần lưng bằng phẳng mảnh khảnh của nàng, dưới hàng mi như lá liễu là một đôi mắt to tỏa sáng, dưới sống mũi cao thẳng mà thanh tú là đôi môi phấn độ dày phù hợp. Đang khi nói chuyện mơ hồ có thể thấy được hàm răng trắng bóng...Tốt cho một tiểu mỹ nhân thanh tú thoát tục tuyệt sắc vô song!

Nếu như Lâm Dịch lúc này có ở đây, cũng không nhất định có thể liếc mắt nhận ra nữ hài tử hôm nay trổ mã xinh đẹp động lòng người như thế, chính là muội muội của hắn, Lâm Yến.

Vẻ đẹp so với trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lang Sa, so với vẻ đẹp ôn nhu của Thủy Linh Lung...Lâm Yến hẳn là thuộc về loại đẹp cực kỳ thanh thuần uyển lệ, khiến người nhịn không được sinh lòng thương tiếc a.

- Yến nhi, hôm nay lại có một con ruồi...

Lộ Ti đi tới ngồi bên người Lâm Yến, nói thẳng.

- Bất quá con ruồi này lớn lên thật sự rất suất khi a!

Đang khi nói chuyện, lại lộ ra bộ dạng mấy phần mê trai.

Nhưng Lâm Yến ngồi vị trí trên lại chúi đôi mi thanh tú xuống, chán ghét nói:

- Thật sự đáng ghét...Ngươi trả lời hắn thế nào?

Lộ Ti cười hì hì nói:

- Đương nhiên là dựa theo yêu cầu của ngươi mà trả lời a...Bất quá ta nói thật, hắn thật là một đại suất ca khó thấy được nha, Yến nhi thật sự không muốn cân nhắc một chút sao?

Lâm Yến xì mũi coi thường nói:

- Hừ, đẹp trai sao? Ngươi nếu nhìn thấy ca ca ta, ngươi sẽ biết rõ cái gì gọi là suất khí chính thức! Hừ