Chung Cực Truyền Thừa

Chương 68




Thân thể Lâm Dịch nhẹ nhàng rơi xuống đất, cũng không thèm nhìn hai gã hộ vệ vừa bị mình giết chết, lẳng lặng lắng nghe trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn lên tường vây quang đại môn cao hơn ba mươi mét, thân thể nhảy lên, hắn đạp vài bước lên khe hỡ trên hàng rào tường vây, lập tức nhảy qua, rơi xuống cửa.

Im ắng rơi xuống đất, Lâm Dịch tiến vào đại môn.

Sau đại môn chính là một cái sân nhỏ, chỉ sợ không dưới ngàn mét, mà lúc này, nơi trú quân mới chân chính lọt vào trong tầm mắt của Lâm Dịch.

Cả nơi trú quân phân thành nhiều phòng ốc, chỉnh tề xếp thành bốn hàng bằng nhau. Tất cả đều từ gỗ tạo thành, trong đó nhiều phòng rách tung tóe, vừa nhìn là biết thời điểm kiến tạo không có dụng tâm, hơn nữa lâu năm thiếu tu sửa cho nên mới tạo thành kết quả này.

Thậm chí Lâm Dịch hoài nghi, phòng ốc như vậy có thể cho người ở hay không? Chỉ sợ nói không chừng ngày nào đó trong đêm mưa gió sập xuống, người bên trong, cũng bị chôn vùi cùng, lắc đầu, Lâm Dịch không hề nghĩ nhiều, ánh mắt tiếp tục dò xét.

Ánh mắt nhìn qua, lúc này mới phát hiện một gốc phía đông của nơi trú quân, có hơn mười đầu Ước Ba Long đang nằm ngủ say ở đó, Lâm Dịch ẩn ẩn nghe được tiếng ngáy ầm ầm lọt vào trong tai của mình.

Trong lòng Lâm Dịch lập tức vui vẻ, xem ra, rời khỏi không thành vấn đề gì.

Mặc dù nói Lâm Dịch đến nơi trú quân của nô lệ với mục đích lớn nhất là cứu những người đáng thương này ra bên ngoài. Nhưng trên thực tế, cảm giác không phải là muốn tìm Ước Ba Long mang mình ra ngoài hay sao? Ở trong rừng rậm này thời gian quá dài, mặc dù là Lâm Dịch, cũng có chút gấp không chịu nổi muốn rời đi.

Sau khi giải quyết được lo lắng lớn nhất, lúc này Lâm Dịch mới đi về phía những căn phòng kia. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Vừa đi vài bước, một mùi vị tanh tưởi xông vào lỗ mũi, làm cho Lâm Dịch nhịn không được nhíu mày lại, nhìn qua hai phía, phát hiện những cửa những căn phòng rách nát hiện ra này, mà mùi vị tanh tưởi này truyền ra từ trong những căn phòng này.

Tò mò, Lâm Dịch đi vào một gian phòng.

Cảm thấy mùi vị tanh tưởi rất nồng, Lâm Dịch có chút che mũi lại, nhíu mày nhìn lại.

Gian phòng cực kỳ âm u mà lộn xộn, giống như một cái lồng sắt cấu thành kết cấu của căn phòng, mà trong một góc hẻo lánh của căn phòng, trong một cái hố to tràn đầy chất bài tiết của nhân loại hiện ra. Trên mặt đất phủ kín màu đen của cỏ dại, vừa nhìn thấy là biết thường xuyên bị người ta đạp lên, hình dáng của nó rất dẹp.

Lâm Dịch cơ hồ lập tức đoán được căn phòng này dùng để làm cái gì, nơi đây, tuyệt đối chính là nơi ở lại của những thợ mỏ.

Đây là nơi người có thể ở lại sao? Trong lòng Lâm Dịch xuất hiện một cổ lửa giận, quay đầu đi ra ngoài, lại tiến vào một căn phòng, cũng là những lồng sắt, đồng dạng cũng có cỏ dại, đồng dạng có vũng hố bài tiết.

Cho dù làm nhân công miễn phí, cũng không cần phải ngược đãi nhân công như vậy chứ? Chỉ đứng ở bên ngoài mà nghe thấy mùi tanh tưởi này đã làm Lâm Dịch nhíu mày, chớ nói chi là đi vào trong phòng.

- Những người này đều đáng chết.

Lâm Dịch vốn vẫn còn do dự không biết nên xử trí đám giám sát trong doanh địa này như thế nào, trong lòng âm thầm làm ra quyết định.

Tiếp tục đi tới, đếm ngược dãy phòng ốc thứ hai thì thấy nó lớn hơn những dãy khác, cũng rắn chắc hơn nhiều. Lâm Dịch liếc nhìn, cửa của những gian phòng này không khóa lại, đi vào xem xét. Bài trí tuy đơn giản, nhưng so với nơi ở của nhân công thì tốt hơn rất nhiều! Rất hiển nhiên, đây là nơi cho bọn giám sát ở lại.

Từ trong phòng này đi ra, Lâm Dịch âm thầm nghe được âm thanh dày đặc đinh đinh đang đang từ xa truyền tới, Lâm Dịch tập trung tư tưởng lắng nghe, phát hiện âm thanh từ trong chỗ rất sau truyền tới, trực tiếp đi qua phía đó.

Xuyên qua hàng cuối cùng của dãy phòng ốc, đi đến chân núi năng lượng, mà trước mặt Lâm Dịch, xuất hiện cảnh đèn đuốc sáng trưng.

Đầu tiên lọt vào trong tầm mắt là một đám người, bọn chúng ăn mặc giống như đám người đứng gác cổng, chỗ đèn đuốc sáng trưng tập trung lại thành một đám, hoặc là bắt chuyện lẫn nhau, hoặc gác tay mà đứng, nhìn người ở bên trong.

Đây chính vòng vây của những kẻ giám sát, nhìn xuống phía dưới thấy được một cái sơn động lớn, cái sơn động này nằm dưới chân của núi năng lượng. Một đám người ăn mặc cực kỳ rách rưới, tay chân đều mang theo xiềng xích, thần sắc đờ đẫn đang vận chuyển từng cái giỏ lớn chất đầy hòn đá màu đen, mà những âm thanh va đập leng keng, chính là từ trong sơn động truyền ra, bởi vì quan hệ tới góc độ, Lâm Dịch cũng không thấy rõ tình hình ở bên trong.

Mà ở bên cạnh những người đang làm việc, cũng đứng một hàng hơn mười tên giám sát, mà trên tay của những tên giám sát này, đều cầm roi da thật lớn, con mắt đều mang theo vẻ trêu tức nhìn chằm chằm vào đội ngũ đang di chuyển, những thợ mỏ đang mang theo giỏ lớn chất đầy đá đen di chuyển, sau đó chất lên hơn mười cái xe đẩy nhỏ, mà những thợ mỏ đang chất lên xe dưới sự giám thị của đám giám sát, mà phương vị vận chuyể chính là ngay tầm nhìn của Lâm Dịch.

Tràng diện lộ ra tiếng trách móc và tiếng động lớn, bọn người giám sát lớn tiếng bắt chuyện với nhau, hoặc là quát tháo đám thợ mở, lại thỉnh thoảng nghe tiếng roi da quất lên da thịt của thợ mỏ kèm theo tiếng chửi mắng.

- Đáng chết, động tác nhanh lên cho lão tử!

Một gã giám sát rít lên một giọng nói bén nhọn, ánh mắt của Lâm Dịch cũng bị hắn hấp dẫn qua, chỉ thấy một trung niên thợ mỏ cực kỳ gầy yếu bởi vì mệt mỏi do gánh nặng nên đi lại khó khăn, cho nên bước chân có chút chậm lại, gã giám sát bên cạnh hắn lập tức lên tiếng kêu la.

Thợ mỏ trung niên lập tức sợ hãi, khúm núm không dám lên tiếng, sau đó cố sức ôm cái giỏ đầy đá đen kia đi lên thêm hai bước, ai biết bởi vì mặt đất nhấp nhô, thể lực đã không thể chống đỡ nổi mà mất thăng bằng, té ngã trên đất, cái giỏ lớn đầy đá đen trên tay cũng văng tá lả trên mặt đất.

Bỗng nhiên sắc mặt trung niên đại biến, trong đôi mắt trống rỗng vô thần xuất hiện áng sáng của sự tuyệt vọng.

Chỉ thấy tên giám sát thấy hắn té ngã, trên mặt xuất hiện bộ dáng tươi cười vài phần quái dị, híp mắt lại hiện ra nụ cười nghiền ngẫm vui vẻ:

- Tiểu tử ngươi a, lá gan rất lớn đấy!

- Ba!

Không để ý tới lời lẽ cầu xin tha thứ của tên thợ mỏ, tên giám sát lấy roi da trên tay ra, hung hăng quất lên thân thể gầy yếu của tên thợ mỏ trung niên kia, lập tức phát ra tiếng gào thét, trên người của thợ mỏ trung niên xuất hiện một vét máu dài.

- Đừng, đừng...

Nụ cười của tên giám sát kia cực kỳ tàn khốc, sau đó híp mắt lại nói ra. Nhưng cũng không để ý tới tên thợ mỏ, một roi lại một roi quất tới tắp, chỉ thấy tên thợ mỏ đang lăn lộn quay cuồng đau đớn trên mặt đất, kêu la thảm thiết.

Những tên giám sát còn lại nhìn thấy vấn đề này, vẫn trò chuyện với người bên cạnh vui vẻ, nhưng những tên giám sát bên ngoài lại nói chuyện với nhau, thậm chí Lâm Dịch còn nghe bọn chúng nói chuyện.

- Hắc hắc...Cũng tại tên tiểu tử này không may, hôm nay tên gia hỏa Cáp Lý này thua ta hai trăm kim tệ, cũng khó trách hắn lại nóng tính như vậy, hắc hắc...

Lâm Dịch nghe được lời này ta hỏa xuất hiện trong lòng, những tên này, thật sự là người hay sao?

Một cổ sát ý cũng từ trong lòng của Lâm Dịch bốc lên, nhìn thấy bộ dạng sợ hãi không dám nhiều lời của thợ mỏ, cố gắng bò dậy khỏi mặt đất, sau đó tranh thủ nhặt số năng lượng thạch rơi trên mặt đất, bởi vì động tác quá chậm cho nên bị quất thêm ba roi, thậm chí trên mặt của tên giám sát đó xuất hiện bộ dáng tươi cười ngạo mạn, loại sát ý này dâng cao lên tới đỉnh phong.

- Một đám cầm thú!

Lâm Dịch nhẹ nhàng nói ra, sau đó, bỗng nhiên thân thể thoát ra.

Căn bản đám giám sát không biết tử thần đã hàng lâm bên cạnh của mình nên không kịp phản ứng, thẳng đến khi nhóm đầu tiên bị Lâm Dịch giết chết và phát ra âm thanh thảm thiết, những tên còn lại mới có phản ứng, tốc độ của Lâm Dịch cực nhanh, nén giận ra tay càng không chút lưu tình! Nếu bị một quyền có thể đánh nát nham thạch cứng rắn đánh lên thân thể thì sẽ thể nào? Hiệu quả chính là như vậy, những nơi Lâm Dịch đi qua, đều có xương thịt nát vụn văng ra, thân thể của đám giám sát bay lên không trung, trên không trung phun ra máu tươi.

Bị lực lượng như vậy đánh trúng, đừng nói bọn chúng là những người bình thường, cho dù là Tam cấp Thương Môn hoặc Tứ cấp Phá Môn, kết cục chính là chết thảm không khác gì nhau! Dù Lâm Dịch không vận dụng Phá Môn, nhưng dưới tình huống không Phá Môn, lực lượng của hắn bức thẳng tới Ngũ cấp Cảnh Môn chiến sĩ Thực lực như thế, làm sao những người nào có thể ngăn cản được chứ.

Mãi cho tới khi năm mươi tên giám sát bị Lâm Dịch đánh chết, những tên giám sát kia lúc này mới có thời gian kịp phản ứng!

- Nhanh, nhanh đi báo cáo cho Hi Nhĩ đại nhân!

Nhìn thấy động tác của Lâm Dịch giết người nhanh chóng và dứt khoát như vậy, cho nên đám giám sát cũng kịp phản ứng, phát hiện mình không phải là đối thủ của người trước mặt! Cũng coi như tên giám sát này có chút đầu óc, sau khi hô xong mới phát hiện là mình đi báo cáo mới là an toàn nhất, quay người nhanh chân bỏ chạy, cũng bất chấp những tên giám sát chạy theo phía sau của hắn.

Sau thời gian một phút đồng hồ ngắn ngủi, trên mặt đất đều là thi thể của dám giám sát, mà những người thợ mỏ kia cũng đang thừ người ra, hình như không kịp phản ứng.

- Ở đây trong các ngươi ai có thể thay mặt nói chuyện?

Lâm Dịch lên tiếng hỏi, mặc dù động tĩnh bên ngoài rất lớn, nhưng bên trong sơn động bao trùm âm thanh leng keng vang dội lấn át đi, cho nên người ở bên trong không cách nào biết được tình hình xảy ra ở bên ngoài, bên trong thỉnh thoảng có thợ mỏ đi ra, khi thấy trên mặt đất đều là thi thể của đám giam sát, biểu lộ của tất cả mọi người đều giống nhau, kinh ngạc tới mức năng lượng thạch trong tay rơi xuống mặt đất.

Lâm Dịch đợi cả buổi cũng không thấy có người nào trả lời, chưa phát giác ra, nên có chút nhíu mày, sau đó nhân tiện nói:

- Được rồi, các ngươi tập trung ở đây đi, không nên cử động gì là được.

Nói xong, cũng không quan tâm xem những thợ mỏ này có nghe được lời mình nói hay không, trực tiếp chạy vào bên trong động.

Nhìn bên ngoài sơn động liền biết nó được khai thác rất sâu, uốn lượn giống như rắn bò trên mặt đất, mà chỗ vách tường trên sơn động, cứ cách mấy chục thước sẽ có một cây đèn năng lượng, đem cả sơn động chiếu sáng rực rỡ.

Đi không được trăm mét, cũng xuất hiện đám người giám sát ở phía dưới khu mỏ, ra tay giết chết, Lâm Dịch không có ý định nói thêm cái gì với bọn chúng, chỉ cần nhìn thấy, Lâm Dịch sẽ ra tay giết chết ngay, ở trước lực lượng cường đại của Lâm Dịch, những tên giám sát bình thường này, căn bản không có bất cứ cơ hội chống cự nào.

Về phần những tên thợ mỏ đang ngây ngốc kia Lâm Dịch cũng bảo bọn họ đi lên mặt đất hội hợp với mọi người phía trên, sau đó không để ý đi xuống sâu hơn.

Đi thẳng đến chỗ sâu nhất, Lâm Dịch đã giết trọn vẹn không dưới hai trăm tên giám sát.

- Những người kia xảy ra chuyện gì?

Khi đã không chờ được, trên mặt của một tên giám sát đã xuất hiện thần sắc không kiêng nhẫn, đã đào được một ít khoáng thạch, nhưng những tên thợ mỏ đáng chết kia không có một tên nào quay trở về cả a!

- Ngươi đi ra xem một chút đi!

Một tên giám sát khác không nói gì cả, rời đi.

m thanh leng keng bên trong rất lớn, cho nên khi bọn họ muốn nói chuyện với nhau phải hét lên thật lớn mới có thể nói cho đối phương nghe được.

Tên giám sát nói chuyện lúc đầu hiện ra thần sắc bất đắc dĩ, đáng giá gật gật đầu, nhưng thần sắc vẫn có chút ảo não, nói ra:

- Đợi ta đi ra ngoài, ta nhất định sẽ giáo huấn những tên dừng lại một trận nên thân mới được!

Nói xong liền quay người đi vào đường rẽ.

Trên mặt của một tên giám sát khác hiện ra nụ cười hắc hắc trên mặt, còn không đợi hắn thu hồi ánh mắt, chỉ thấy một đạo thân ảnh dùng tốc độ rất nhanh lao từ trong đường rẽ đi ra ngoài!

Mà tên giám sát này vô ý thức đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy đạo thân ảnh kia hung hăng đánh hắn vào trong vách tường, sau đó rớt xuống mặt đất, miệng mũi đã có máu tươi trào ra.