Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 263: Đến !




Dịch: Đức Thành



Có thể thông qua từng tầng tuyển chọn mà tới đây, bọn hắn không ai không phải kẻ ưu tú, không chỉ có thực lực cá nhân mạnh mẽ, mà tâm trí cũng thành thục hơn đám bạn đồng lứa rất nhiều.



Nhìn vòng dây an toàn đang xiết trên người mình, bọn hắn liền hiểu rõ, bây giờ có muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi, phi thuyền vũ trụ là sẽ không bay trở về. Dù bọn bắn có không muốn hay khẩn trương sợ hãi thế nào cũng không thể không đối mặt với trận sát hạch sắp đến.



Trên chiến trường đó! Đây là chiến trường thực sự! So với việc biết được bí mật liên bang thì đây mới thực sự là thứ làm bọn hắn run sợ trong lòng. Có thể sống sót trở về hay không, đây đã không còn là vấn đề thực lực.



So với đại đa số người đang rất khẩn trương, lúc này Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đang ngồi bên người Lam Hiên Vũ lại có vẻ nhẹ nhõm, nhất là Tiền Lỗi, lúc này trên mặt hắn thậm chí lộ ra một nụ cười.



Khảo nghiệm sinh tồn, chiến trường, thực chiến. Thông qua mấy từ mấu chốt này, Tiền Lỗi có thể khẳng định một điều, năng lực chỉ huy của Lam Hiên Vũ tuyệt đối có thể phát huy rất tốt trong trận khảo hạch như vậy. Tiền Lỗi nghĩ rất thông thấu, nếu là sát hạch thì cũng sẽ không thể chết tất cả, chỉ cần có người có thể sống sót thì chắc chắn Lam Hiên Vũ sẽ là một trong số đó, hơn nữa hắn còn sẽ còn có thể mang theo mình cùng Lưu Phong. Hắn đã sớm không chỉ là lòng tin đối với Lam Hiên Vũ, mà là hoàn toàn tín nhiệm.



Từ lúc tới học viện Sử Lai Khắc, căn bản Lam Hiên Vũ chưa có chút cơ hội phát huy ra năng lực chỉ huy của mình. Thực lực cá nhân mạnh thì sao chứ? Chẳng phải lúc trước Băng Thiên Lương có tới chín người mà vẫn bị hắn lừa đánh cho một trận thảm hại đấy sao? Cuối cùng vẫn là tổ đội Lam Hiên Vũ giành được tên đứng nhất.



Đám thí sinh này mặc dù thực lực đều rất mạnh, nhưng chắc chắn sẽ không chịu nổi sự giảo hoạt của Lam Hiên Vũ! Không, phải là cơ trí! Do vậy nên tâm tình của Tiền Lỗi hiện tại đang rất tốt. Theo hắn thấy, vô luận như thế nào Lam Hiên Vũ cũng nhất định có thể giúp bọn hắn sống sót.



"Hiên Vũ,, thứ phải đối mặt trong lần khảo hạch này là ngoại địch, ngươi nói chúng ta có nên chỉnh hợp một chút không, làm cho tất cả mọi người đều nghe theo ngươi điều khiển, nếu như vậy thì nhất định mọi người sẽ có thể sinh tồn tốt hơn?" Tiền Lỗi cười híp mắt, thấp giọng nói bên tai Lam Hiên Vũ.



Thanh âm của hắn mặc dù không lớn, nhưng Lưu Phong ở một bên vẫn có thể nghe được, không đợi Lam Hiên Vũ mở miệng, Lưu Phong liền tức giận nói: "Mập mạp, ngươi có bị đần hay không vậy? Người ta có thể nghe chúng ta?"





Tiền Lỗi nói: "Làm sao không thể? Chúng ta có đám Băng Thiên Lương tán thành, còn có Đống Thiên Thu cùng Lam Mộng Cầm, này đã là tám người rồi."



Lưu Phong khinh thường nói: "Mọi người đều nói tinh thần lực có tỉ lệ thuận với chỉ số thông minh, nhưng ta thấy hình như ngươi đang bị ngược điểm này. Vậy ta hỏi ngươi, bao nhiêu thí sinh có thể thi đậu Sử Lai Khắc? Nếu quả thật tất cả mọi người nghe Hiên Vũ, vậy chúng ta có thể trợ giúp tất cả mọi người sống sót hay không? Trên nửa đường có người đâm sau lưng ngươi thì làm sao? Ngươi nghĩ tới không vậy? Đầu óc của ngươi..?"



"Ta..." Tiền Lỗi bị Lưu Phong nói đến mức mím miệng không trả lời được.




Lam Hiên Vũ cười nói: "Số lượng thì đúng là không thể quá nhiều, càng nhiều người thì khả năng biến thành mục tiêu lại càng lớn. Phong Tử nói đúng, không phải mỗi người đều đồng ý nghe chúng ta, chúng ta cũng không giúp được quá nhiều người."



"Được a." Tiền Lỗi có chút buồn bực, hắn cũng ý thức được vấn đề này, không khỏi nghĩ: chẳng lẽ dạo này mình tu luyện tinh thần lực quá khắc khổ nên đã làm chỉ số thông minh giảm xuống sao?



"Lập tức sẽ tiến vào bước nhảy thời không, tất cả mọi người chuẩn bị tiến vào trạng thái ngủ say." Thanh âm nhắc nhở vang lên. Sau một khắc, từng vòng bảo hộ trong suốt chậm rãi bay lên, bao phủ chỗ nhồi của mỗi người vào bên trong.



Bước nhảy thời không? Đó là cái gì?



Chúng người đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều không hiểu rõ là chuyện gì xảy ra. Nháy mắt sau đó, một đoàn sương mù bay lên trong vòng bảo hộ, bọn hắn lập tức cảm thấy mí mắt chợt nặng trĩu, rất nhanh liền ngủ thiếp đi. Trước lúc chìm vào giấc ngủ, Lam Hiên Vũ lại cố ý cảm thụ biến hóa thân thể mình một chút, một khắc sau hắn liền tiến vào mộng đẹp...



Không biết bao lâu trôi qua, Lam Hiên Vũ dần tỉnh táo lại trong sự chấn động tung lắc của phi thuyền, vòng bảo hộ đã được giải trừ, sương mù cũng đã biến mất. Hắn dụi dụi hai mắt, phát hiện chung quanh rất nhiều người đều còn đan ngủ, nhưng cũng có một số người đã tỉnh táo lại.




Phi thuyền vũ trụ chấn động rất kịch liệt, thanh âm nhắc nhở vang lên lần nữa: "Sắp hạ xuống, mọi người chuẩn bị tốt cho sự trùng kích."



Trong vài phút sau đó, tất cả mọi người lần lượt tỉnh táo lại, đại đa số đều mang vẻ mặt mờ mịt. Lại qua hai mươi phút, phi thuyền vũ trụ bỗng nhiên giảm tốc độ, cảm giác nhẹ nhàng mất trọng lượng truyền đến. Nương theo một tiếng nổ vang trầm thấp, phi thuyền vũ trụ hạ xuống. Tốc độ hạ cánh của thứ này thực sự “hung hãn” hơn phi thuyền vũ trụ dân dụng không biết bao nhiều lần. Mãi đến lúc này dây an toàn mới cởi ra.



"Xuống!" Thanh âm Tiếu Khải truyền đến.



Lam Hiên Vũ đi theo đoàn thí sinh cùng đi xuống phi thuyền vũ trụ. Hắn hít sâu một hơi, ổn định một thoáng tâm tình của mình, cảm thụ trạng thái thân thể, lại nhìn những đồng bạn một chút, tim của hắn dần trầm tĩnh lại.



"A!" Những người xuống phi thuyền vũ trụ phía trước truyền đến tiếng kinh hô, khiến đoàn thí sinh phía sau không khỏi thấy thêm mấy phần khẩn trương.



Cuối cùng xuống phi thuyền vũ trụ, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi cũng không nhịn được biến sắc. Nơi phi thuyền vũ trụ hạ xuống là một mảnh bình nguyên bằng phẳng, nhưng đây cũng không phải cái trung tâm du hành vũ trụ gì. Chung quanh là một mảnh hoang vu, phía trước cách đó không xa là một sa mạc. Nhưng phía quanh phụ cận bọn hắn lại có vài chiến hạm vũ trụ khổng lồ hạ cánh, chung quanh còn có từng đại đội cơ giáp đang đi tuần.




Điều làm cho các thí sinh rung động nhất vẫn là bầu trời, bên trên bầu trời, giữa những đám mây mù là từng chiếc chiến hạm vũ trụ khổng lồ đang lơ lửng. Đại đa số mọi người ở đây đều là lần đầu tiên nhìn thấy hình dáng vũ trụ chiến hạm. Những chiến hạm này hình thể quá lớn, thực sự cho người ta một loại cảm giác che khuất bầu trời. Từ những đồ án phía trên nó là có thể nhìn ra, đây là hạm đội thuộc về liên bang.



"Trời ạ! Thật sự là chiến trường a!"



Cao hơn nữa trên bầu trời là hai vầng mặt trời, một vòng là màu lam, một vòng là màu tím, tản ra hai luồng ánh sáng khác biệt.




Từ lúc xuống khỏi phi thuyền vũ trụ, các thí sinh liền rõ ràng cảm thấy không khí nơi này có chút mỏng manh, ít nhất là kém hơn những tinh cầu bọn hắn sinh hoạt. Tất cả đều không hẹn mà cùng vận chuyển hồn lực trong cơ thể, điều chỉnh thân thể thích ứng hoàn cảnh.



Nếu đổi là một người bình thường ở vào tình thế như vậy thì chỉ sợ sẽ có cảm giác hít thở không thông, nhưng năng lực thích ứng của hồn sư thì mạnh hơn nhiều, sinh tồn vẫn là không có vấn đề.



Tiếu Khải dẫn đầu hơn mười vị lão sư đến từ học viện Sử Lai Khắc, đoàn người tiến đi. Phía trước cũng có một đội quân nhân tiến lên đón.



Người cầm đầu dáng người thẳng tắp, trên bờ vai treo quân hàm sáng long lanh, là một vị sĩ quan cấp thiếu tướng. Hắn mặc một thân nhung trang, nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, làn da ngăm đen, hai con ngươi sáng ngời có thần làm cho người ta một loại cảm giác không giận tự uy.



Hắn chào Tiếu Khải theo kiểu binh gia, Tiếu Khải nắm tay với hắn, hai người thấp giọng nói mấy câu gì đó.



Lúc này Tiếu Khải mới quay người, đi tới trước mặt các thí sinh.



"Chúng ta đã tới đích đến của chuyến này, các ngươi không cần phải để ý đây là hành tinh gì, chỉ cần biết đây là một tinh cầu liên bang đang công chiếm, còn chưa công bố ra ngoài. Hoàn cảnh nơi này khá thích hợp cho nhân loại chúng ta sinh tồn. Tiếp đó, mỗi người các ngươi tới nhận một bộ thiết bị định vị. Các ngươi phải chú ý bảo vệ nó cho tốt, bởi vì nó là thứ ghi lại mọi tình huống khảo hạch của các ngươi. Mỗi người các ngươi còn được cấp một bộ đồ tiếp tế, bên trong có đồ ăn thức uống cho một ngày."



Nói đến đây, ánh mắt Tiếu Khải lướt qua tất cả thí sinh: "Từ giờ trở đi, các ngươi chính là một gã quân nhân tạm thời. Dùng thân phận lính đánh thuê mà vào trong chiến trường. Ta có khả năng nói cho các ngươi biết một điều, chính là thu hoạch của các ngươi trên chiến trường sẽ có thể đổi lấy một lượng Sử Lai Khắc huy chương nhất định, thí dụ như giết địch. Dù cuối cùng không thể thi đậu thì các ngươi cũng vẫn có thể dùng những huy chương này đổi lấy một chút tài nguyên tại học viện Sử Lai Khắc. Mà đối với những người có thể thi đậu Sử Lai Khắc, lần khảo sát này cũng chính là khóa học thực chiến đầu tiên, là nhiệm vụ tác chiến đầu tiên. Nhiệm vụ được ban thưởng bao nhiêu thì phải xem các ngươi cố gắng thế nào.



"Tiếp tới các ngươi sẽ được máy bay vận tải đưa tới chiến trường rồi nhảy dù xuống. Nhiệm vụ của các ngươi là sống sót ba ngày tại đó, hoặc dựa vào thiết bị định vị mà về tới đây. Những ai có thể chạy về nơi này thì sẽ có thêm điểm ngoài định mức. Về phần chế độ ban thưởng huy chương thì tạm thời không tuyên bố, ta tin các ngươi cũng sẽ không nghi vấn về tính công bình của Sử Lai Khắc. Tất cả tới lấy thiết bị định vị và bộ tiếp tế, sau đó lập tức xuất phát!"