Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 145: Quay về Thiên La tinh




Lam Hiên Vũ vô thức mà muốn hỏi Na Na, lực lượng của người có thể phá hủy chiến hạm hay không? Nhưng mà lời chưa kịp ra tới miệng hắn đã đột nhiên nhớ tới ước định của mình và Đường Nhạc, cuối cùng vẫn là không có nói ra. Không thể làm bại lộ chuyện của Đường Nhạc, đó là việc hắn đã đáp ứng người ta a.



Na Na cho là hắn đang giật mình, mỉm cười nói: "Nếu huyết mạch của ngươi thật sự có thể biến hóa theo tình huống hiện tại thì tương lai ngươi cũng vẫn có thể. Mà việc bây giờ ngươi phải làm chính là khống chế thuần thục những nguyên tố ngươi đang có, chính thức đi cảm ngộ chan lý của chúng. Những việc này đều phải do chính ngươi tự làm, ta cũng không dạy được ngươi, bởi vì cảm ngộ của mỗi chúng ta cũng không hoàn toàn giống nhau. Nếu tất cả mọi thứ ngươi đều luyện tập theo phương pháp ta dạy bảo, như vậy thì vĩnh viễn ngươi cũng chỉ sẽ theo sau cước bộ của ta mà không thể vượt qua ta."



Lam Hiên Vũ nghe câu hiểu câu không mà gật gật đầu, hồn hoàn thứ hai này của hắn là khống chế hỏa nguyên tố khống chế, hiện tại xem ra có lẽ không phải là chuyện gì xấu đây.



"Na Na lão sư, vậy bây giờ người có thể tự do khống chế thất chủng nguyên tố, hơn nữa còn khiến chúng làm bất cứ thứ gì sao?" Lam Hiên Vũ hỏi.



"Hẳn là là cũng được a." Na Na thu hồi lại bảy nguyên tố cầu"Cảm ngộ nguyên tố phải do chính ngươi đi cảm thụ. Thừa dịp hai ngày này ngươi còn ở đây, ta dạy ngươi một ít kỹ xảo về Nguyên Tố Sứ, chúng sẽ có trợ giúp đối với ngươi. Còn có bộ pháp lần trước, trong đó vẫn còn có điểm cần tiến thêm, ta cũng tiện day cho ngươi luôn."



Sau nghi nghe nàng muốn dạy mình thêm, tuy Lam Hiên Vũ vẫn có cao hứng, nhưng trong nội tâm hắn cũng đang tràn đầy không muốn, căn bản hắn cũng không có cách nào ở đây lâu, rất nhanh sẽ phải trở về a.



"Na Na lão sư, lúc nào người mới có thể tới Thiên La tinh tiếp tục dạy ta a? Ta thật là nhớ lúc trước ở cùng một chỗ." Hắn vừa nói vừa dùng ánh mắt sáng ngời mà lắc lắc tay Na Na.



Na Na than nhẹ một tiếng: "Tạm thời ta vẫn không thể rời khỏi đây. Ta đáp ứng chuyện của người khác thì nhất định phải làm được. Có điều, ngươi cùng bạn của ngươi có thể triệu hoán Thiên Thu, lúc cần thiết, có thể thông qua triệu hoán nàng để liên hệ với ta, có vấn đề gì ta sẽ giúp đỡ ngươi giải đáp."



"A. Đúng rồi, Na Na lão sư, Đống Thiên Thu muốn khảo thí Sử Lai Khắc Học Viện có phải rất khó không?"Lam Hiên Vũ hỏi.



Na Na lắc đầu: "Ta cũng không biết, ta không biết về nơi đó lắm, nhưng ta cảm thấy hẳn là nàng có thể thi đậu. Nàng học rất cố gắng, hơn nữa lại vô cùng có thiên phú, nàng cũng đã dần cảm ngộ được chân lý của băng nguyên tố. Nếu thật đúng là động thủ thì dù ngươi sử dụng võ hồn dung hợp kỹ cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng. Cho nên ngươi càng phải cố gắng thêm nữa mới được."



Lam Hiên Vũ có chút không phục mà nói: "Đó là vì hồn lực của chúng ta cách xa nhau, nếu đẳng cấp hồn lược bằng nhau nhất định ta sẽ có thể thắng đấy."



Na Na mỉm cười: "Hồn lực cũng không phải tuyệt đối, mỗi người đều có thiên phú của riêng mình. Thiên phú của ngươi rất tốt, nàng cũng không kém. Thực ra khi nàng giao thủ với ngươi nàng đã giữ lại không ít thực lực, chính là sợ thật sự đả thương tới ngươi."



Lam Hiên Vũ thè lưỡi: "Na Na lão sư, chúng ta học thôi."



Na Na bật cười: "Được rồi."



Vài ngày sau đó Lam Hiên Vũ vẫn không có nhìn thấy Đống Thiên Thu, có vẻ như nàng đã giận thật. Mà thực sự là Lam Hiên Vũ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bởi vì mỗi ngày hắn đều theo sát Na Na mà học tập như đói khát vậy.



Chính như Lam Hiên Vũ đã cho rằng như vậy, những thứ Na Na dạy bảo đối với hắn đúng là hữu hiệu nhất. Tuy Quý Hồng Bân tuyệt đối là một vị lão sư tốt, nhưng về phần lý giải nguyên tố thì còn lâu hắn mới có thể so với Na Na, hơn nữa, có vẻ những chỉ điểm của Na Na rất phù hợp với Lam Hiên Vũ. Mới chỉ học tập vài ngày cũng đã cho hắn những ích lợi không nhỏ.



Thời gian đẹp luôn trôi qua rất nhanh, thời gian phải quay về cũng đã đến. Thật sự là hiện tại Lam Hiên Vũ rất muốn ngày nghỉ của mình có thể dài như những học viên khác, có thể cho hắn thêm thời gian được ở một chỗ với Na Na. Lúc sắp chia tay, Na Na tự mình tiễn gia đình hắn tới trung tâm du hành vũ trụ.



Lam Hiên Vũ ôm Na Na, vành mắt hồng hồng: "Na Na lão sư, bao giờ chúng ta mới có thể gặp lại a?"



Na Na mỉm cười: "Ta là không thể rời khỏi đây một cách dễ dàng a. Đợi ngươi có thời gian thì tới xem ta nha! Hoặc là đợi về sau, khi ngươi đã đủ cường đại rồi..." (...lúc đó không ai đánh được ngươi thì ta cũng chả phải ngán bố con thằng nào nữa 😆, chém đấy)



Lam Hiên Vũ vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ ý của Na Na a, hắn vô thức mà nói một cách chắc chắn: " Nhất định ta sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ đấy."




Na Na nói: "Vậy trước tiên ngươi phải cố gắng thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện a, như vậy là ngươi có thể đi học cùng Thiên Thu rồi."



Lam Hiên Vũ đỏ mặt lên: "Ta vẫn còn chưa có gặp nàng, cũng không biết lần sau triệu hoán nàng còn chịu tới nữa hay không. Na Na lão sư, người giúp ta lại nói ‘xin lỗi" với nàng nha, ngày đó là ta không đúng."



Na Na mỉm cười: "Nam tử hán đại trượng phu, dũng cảm gánh chịu là chuyện tốt. Tốt rồi, thời gian của các ngươi sắp đến rồi, đi đi thôi."



"Vâng, lão sư, gặp lại..." Lam Hiên Vũ nhảy dựng lên mà hôn lên má Na Na một cái, lúc này hắn mới quay về mà đi tới hướng trung tâm du hành vũ trụ cùng cha mẹ. Đưa mắt nhìn gia đình hắn rời đi, Na Na vẫn đứng yên ở nơi đó thật lâu, trong nội tâm nàng sao có thể cam lòng để Lam Hiên Vũ rời đi đây?



Sau khi phát hiện huyết mạch của Lam Hiên Vũ đúng là gần như huyết mạch của nàng, có vẻ như loại cảm giác thân thiết này lại càng thêm mãnh liệt hơn. Thế nhưng nàng vẫn không thể đến bên cạnh hắn.



Trên thực tế, nếu không phải vì nàng muốn để cho hắn có một cuộc sống yên tĩnh thì ai có thể hạn chế được nàng đây? một đạo thân ảnh chậm rãi đi đến bên người Na Na, nói khẽ: "Đi thôi?"




"Ừm." Na Na nhẹ gật đầu.



Đi tới bên người nàng đấy, chính là Vân Diễm. Bây giờ Vân Diễm cũng đã kết hôn rồi, giờ đây nàng đã càng nhiều thêm vài phần bộ dạng thuỳ mị. Nhìn tử tử với mãi tóc bạc xóa sóng bên cạnh này, trong nội tâm Vân Diễm không khỏi có chút ghen ghét. Nàng quen biết Na Na đã mười năm rồi, mười năm, chính mình từ một cô gái trẻ trung mới ra đời dần lớn lên, đi vào cung điện của hôn nhân, giờ đây đã có thể thấy rõ dấu vết thời gian lưu lại trên người mình.



Thế nhưng mười năm qua đi, nhưng vị trước mắt này thì sao, dường như thời gian cũng không hề để lại chút dấu vết nào trên người nàng. Nàng thật sự sẽ không già sao? Chẳng lẽ hơn một nghìn năm đóng băng kia cũng đã đóng băng tuổi của nàng luôn rồi hay sao?



Chính vì những tình huống này mà không biết bao nhiêu nhà khoa học của viện nghiên cứu đã muốn xâm nhập nghiên cứu nàng. Thế nhưng căn bản là không ai làm được.



Từng người Chiến Thần Điện tới bức bách nàng rồi lại từng người không công mà về. Một cường giả sâu không lường được lại nguyện ý tuân thủ quy củ như vậy thì còn ai dám bức bách quá nặng? Ai cũng không biết, lực phá hoại của nàng có thể đạt đến trình độ như thế nào.



Trong hệ thống đánh giá nội bộ nàng đã bị coi là một tồn tại cực độ nguy hiểm. Nếu không phải mười năm vừa rồi nàng luôn không chủ động ra tay, cũng một mực bình tĩnh an ổn thì chỉ sợ phía trên đã sớm mời cường giả đỉnh cấp đến xử trí nàng.



"Phía trên lại tới hỏi, có thể kiểm tra thể trắc ngươi một lần nữa hay không" Vân Diễm mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn Na Na.



Na Na lạnh nhạt nói: "Không phải đã đã làm rất nhiều lần rồi sao? Có kết quả gì đâu chứ?"



Vân Diễn nói: "Lần này không giống vậy. Lần này bọn hắn muốn mời ngươi tới Đấu La Tinh, đi khảo thí vào Sử Lai Khắc Học Viện. Chỉ nơi đó mới có khoa học kĩ thuật tiên tiến nhất liên bang. Tình huống của ngươi rất đặc thù nên phía liên bang đã tiến hành liên thông với Sử Lai Khắc Học Viện, bên phía học viện cũng đã đáp ứng."



Nghe được mấy chữ "Sử Lai Khắc Học Viện", Na Na không khỏi mà nhíu nhíu mày, nàng lắc đầu nói: "Ta không đi. Ta chỉ muốn cuộc sống yên tĩnh, không nên quấy rầy ta." Nói xong câu đó, sắc mặt của nàng đã chuyển sang lạnh lẽo, quay người mà đi.



Nhìn bóng lưng Na Na rời đi, Vân Diễm không khỏi thầm than một tiếng. Thực ra liên bang đã rất buông lỏng đối với Na Na kỳ, coi nàng ở một dẳng cấp nguy hiểm thì quả thực phải tiến thêm một bước trông giữ cùng hạn chế mới đúng.



Nhưng liên bang không có làm vậy, chỉ đơn giảm là để tùy nàng ở chỗ này làm một gã lão sư.