Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 571: Tiến vào bí cảnh.




Dùng từ 'Tinh' đề diễn tả!

Đám người nghe thấy vậy thì nhìn nhau rồi cảm thấy có chút khó hiểu vì từ 'Tinh' đó bao hàm quá rộng nên bọn họ không hiểu rõ dụng ý của Cổ Ẩm trưởng lão. Tuy không hiểu nhưng họ cũng không hỏi lại vì biết trưởng lão có lý do nào đó mới nói như thể.

Đợi hai người rời đi, đám người Dược Vương Cốc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn nhau nở một nụ cười vui mừng.

Tuy không biết thân phận thật sự và cấp bậc luyện đan sư của Đế Nguyên Quân nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vui vì đã có mối quan hệ đối với hắn.

Nhất là đối với Viên Thế, hắn lúc này đang cảm thấy cực kỳ phấn và tự hào khi nhận sự giúp đỡ từ Đế Nguyên Quân. Hẳn cũng tin chắc rằng, bản thân chỉ cần tu luyện thật tốt và kết hợp với bí pháp thì tương lai hẳn chắc chẳn sẽ trở thành cự đầu trong giới luyện đan sư.

Qua ngày hôm sau!

Tại quảng trường tụ tập hơn một trăm người, trong đó có mười người đã vượt qua thịnh hội, hơn hai mươi vị trưởng lão Đan Tông và còn lại là những cường giả đến từ những gia tộc, thế lực lớn có mối quan hệ tốt đẹp.

Trên mặt bọn họ đều tỏ ra rất háo hức và mong chờ để được tiến vào bên trong với mưu cầu tìm kiếm cơ duyên và truyền thừa từ nhữn bậc thấy luyện đan thời xưa để lại.

Nhớ lại những lần trước đi vào đã có không ít người tìm kiểm được cơ duyên dành riêng cho bản thân và một bước đi lên đỉnh cao. Thậm chí có người không có thiên phú, nhiều năm kẹt tại cảnh giới không thể đột phá tiền vào, đoạt được cơ duyên liền trở thành cự đầu một phương.

Biết ở trong bí cảnh có rất nhiều cạm bẫy và nguy cơ tiềm tàng nhưng vì những cơ duyên to lớn ở trong đó nên họ sẵn sàng để đánh đổi.

Nói về lai lịch của bí cảnh này, từ hàng vạn năm trước. Nơi này chỉ còn là một vùng bình địa cho đến một ngày, một bí cảnh mở ra và chỉ có một vài người tiền vào. Sau một thời gian ở bên trong, những người đó đã đoạt được rất nhiều cơ duyên và trở thành những cường giả hàng đầu thời điểm đó.

Trong số những người tiến vào có một người đoạt được cơ duyên liên quan dến luyện đan nên từ khi rời khỏi bí cảnh thì chuyên tâm luyện đan rồi dần dần có danh tiếng. Về sau được nhiều thế lực lớn hỗ trợ và lập nên Đan Tông đồ sộ cho đến hiện tại.

Nhưng, thời điểm huy hoàng của Đan Tông không còn được như trước và đang bị những thế lực luyện đan lớn khác bỏ xa một đoạn nên mỗi lần vào bí cảnh đều một lần hy vọng của bọn họ.

Quay lại với hiện tại, đám đông đứng đợi trước bí cảnh đang cười nói vui vẻ thì bỗng từ đằng xa có một nhóm năm người bước đến.

"Đan Tông lúc nào cũng mang nhiều người tiến vào nhỉ? Nhưng chỉ dựa vào những người này liệu có làm nên trò trống gì hay vẫn thất bại giống như những năm trước?"

Nghe thanh âm khàn đặc và châm biểm đó khiến nhiều người phải nhíu mày và lộ vẻ chán ghét. Sở dĩ họ có biểu cảm như vậy là vì bọn họ là người của ma tông, mỗi lần chúng tham gia đều gây chuyện và giở mọi thủ đoạn để tranh đoạt nên khiến hị cảm thấy chán ghét.

Lúc này, một vị trung niên nhân khoảng chừng bốn mươi tuổi trên vai vác một thanh dao trông cực kỳ bá đạo. Khí tức trên người hắn toát ra khiến người khác cảm thấy áp bức, ngay cá hít thở cũng khó khăn vô cùng.

"Ngươi tốt nhất nên thu liễm một chút, nếu không đừng trách thanh đao trong tay ta nặng?"

"Đao tông, Trương Phàn."



Tên dẫn đầu đám ma tông vẻ mặt trầm xuống, trong mắt hiện lên sát ý, hắn nghiễn chặt răng rồi thốt ra.

"Ngươi nghĩ ta sợ ngươi sao? Nếu không sợ chết thì tới đây? Ta xem ngươi có dám không?"

Hắn ta vừa nói vừa bộc phát ra khí tức hùng hổ và đáng sợ cùng với Trương Phàn đối chiến.

Ngay lập tức, toàn bộ khu vực xung quanh giấy lên một mùi căng thẳng và áp lực nặng nề đè xuống khiến ai ai cũng phải run lền.

"Quả không hổ là khí tức giao phong của cường giả Hóá Cảnh đỉnh phong, khí tức thật mãnh liệt."

Đế Nguyên Quân đứng ở đằng xa nhìn lại rồi đánh giá hai người kia rồi nở một nụ cười nhàn nhạt nói.

"Tuy mạnh nhưng đó cũng chỉ là hữu dủng mà thôi, nếu thật sự ra tay ở đây thì trưởng lão Đan Tông sẽ để yên sao? Bộ dáng ra vẻ này khiến người ta cảm thấy thích thú."

Đứng ở trên cao, Cổ Âm trưởng lão phất tay đánh ra một đạo kình khí đề xuống hai người kia. Ngay lập tức liền khiến họ khuy xuống, khí tức đối khác bị đánh tan dễ như bóp nát một quả bóng khí.

"Hai vị chớ có gây chuyện? Ở đây là Đan Tông chứ không phải tông môn của các ngươi mà muốn làm gì thì làm?"

Khí tức của lão toát ra xua tan toàn bộ áp bức và mang đến một mùi lương dược lực thơm nhè nhẹ làm cơ thể như được thanh lọc.

"Lão già này giấu cũng thật thật kỷ?"

Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn lão rồi nở một nụ cười nhẹ nói.

"Có thể xua tay liền hóá giải giao phong của Hóá Cảnh đỉnh phong thì thực lực ít nhất cũng thuộc cao tầng Kết

Đan. Nói không chừng là Ngưng Anh cảnh cũng nên?"

Thấy ở bên dưới đã yên tĩnh trở lại và người đến đã đông đủ thì Cổ Ẩm trưởng lão lên tiếng.

"Thời gian đã đến, nhanh khởi động trận pháp."

Lời nói vừa dứt, năm vị trưởng lão Đan Tông đồng thời phát động lực lượng. Chỉ thấy bề mặt trận pháp bỗng ánh lên một đạo quang mang nhàn nhạt rồi từ từ lan ra một làn sương mờ ảo.

Đợi đến khi trận pháp ổn định thì tại trung tâm trận pháp bỗng có một vòng xoáy không gian hiện lên. Chỉ thấy vòng xoáy từ từ lan rộng rồi mở thành một vòng tròn lớn cao hơn mười trượng.



Cảm nhận khí tức từ bên trong bí cảnh truyền ra, hai con ngươi Đế Nguyên Quân đột nhiên co rút lại. Ánh mắt hắn nhìn vào lộ vẻ không thể tin được. Bất giác, sắc mặt hắn trở nên chùng xuống và hiện rõ sự tức giận trong ánh mắt.

Khí tức đó thật khiến hắn cảm thấy chán ghét và khiến hắn mãi không thể quên!

Thiên Đạo khí tức!

Nhưng hắn cũng không ngờ được rằng, ở một nơi như thế này lại xuất hiện bí cảnh liên quan đến Thiên Đạo. Tuy không biết mục đích thật sự của bí cảnh này nhưng hắn có thể dám chắc rằng điều này không phải ngẫu nhiên.

Trong lúc hắn đang đắm chìm suy nghĩ thì Cổ Ẩm trưởng lão lên tiếng.

"Bí cảnh đã ổn định, những người dưới Kết Đan cảnh có thể tiến vào. Thời gian đi vào không cố định và sẽ bị truyền tống ra ngoài khi bí cảnh kết thúc."

"Trong lúc đó, các ngươi tốt nhất đừng phản kháng nếu không sẽ bị nhốt ở trong đó. Một khi không thể rời đi, có lẽ các ngươi sẽ bỏ mạng ở trong đó."

"Được rồi, tất cả tiền vào đi."

Đặt chần bước bào thông đạo, Đề Nguyền Quân có cảm giác bản thần như bị thứ gì đó hút mạnh vào bên trong.

Mọi thứ xung quanh hắn hóá thành những vệt sáng chạy dọc khắp thông đạo.

Đặt chân vào bí cảnh, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn cảnh sắc xung quanh thì khẽ nhíu mày. Không có thứ gì khác biệt duy chỉ có linh khí ở nơi này dày đặc và khí tức lạ lẩm.

Cảm nhận một lúc, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi. Trên gương mặt hiện rõ sự tiếc nuối.

"Hấp thụ nhưng không thể luyện hóá, có lẽ đây là thứ được ghi chếp trong cổ tự. Là tiên khí sao?"

"Nếu muốn luyện hoá thì phải có công pháp hấp thụ tương ứng. Không biết trong bí cảnh này có nó hay không?"

Tiến vào trong bí cảnh, Đế Nguyên Quân trải dài tinh thần lực bao trùm một vùng rộng lớn nhưng không cảm nhận được khí tức của một ai thì nở một nụ cười nhẹ.

"Tất cả bị truyền tống đến những nơi khác nhau sao? Như thế cũng tốt, có thể tránh được những rắc rối không đáng có."

Cùng lúc này, tại một nơi nào đó trong bí cảnh!

Trong một tòà cung điện tráng lệ và hùng dũng có một bóng người ngồi trên bảo toạ. Ánh mắt người đó nhìn ra xa lộ vẻ xa xăm.

"Bí cảnh mở ra rồi sao? Bị nhốt ở đây mấy trăm vạn năm rồi, nếu lần này không tìm được người phù hợp thì sẽ bị chôn vùi vĩnh viễn. Hy vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng?"