Chương 80: Năm Quả Lựu Đạn
Vô Địa 'chậc' một tiếng trong miệng rồi thầm nghĩ.
"Trong khoảnh khắc đó... khi mình đấm bay hắn ra ngoài thì hắn cũng đã kịp thời rạch hai đường lên tay phải của mình à? Khó chịu thật đấy."
Nói rồi cậu liền bước ra bên ngoài. Ở bên ngoài vẫn là như vậy. Vẫn là một trời rực ánh đỏ như có một tấm màn khổng lồ che lấp lên khiến ta không thể phân biêt được bây giờ là ngày hay đêm và một con quái vật đang nhảy xuống khỏi bức tường cao hai mét sau khi bị đấm chi dính người vào bên trong đấy.
Bổng dưng, không rõ tại sao mà cánh tay trái của Len lại tự dưng rơi xuống. Nhưng cũng sẽ không mấy quá nhiều thời gian sau hắn liền có thể khôi phục trở lại như cũ mà thôi.
"Là con nhỏ nhân loại cầm kiếm à... ban nãy khi tên to xác kia đấm bay ta ra, nó đã nhân cơ hội đấy để chặt đứt cánh tay trái của ta..."
Nhưng không kịp để cho cánh tay này của Len kịp hồi phục lại, Vô Địa đã lần nữa lao lên t·ấn c·ông hắn.
Vô Địa vung nắm đấm, Len nghiêng người về phía trước để né rồi tubg ra một chém từ dưới lên nhắm vào ngay cánh tay trái của Vô Địa.
Nhưng bổng dưng, Anh Thư từ sau lưng Vô Địa lao lên chặn lại phát chém này của Len. Cánh tay trái của Len đang nhanh dùng dùng tốc độ mà mắt thường cũng thấy được nhanh chóng hồi phục lại.
Vô Địa lại lần nữa vung ra một cú đá, đập nát xương lẫn cơ bắp của cánh tay đang hồi phục đấy của Len rồi đá bay hắn ra ngoài.
Anh Thư ngắm chuẩn ngay lúc hắn bay ra ngoài, liền vung kiếm chém thẳng vào đầu của hắn ta. Len liền vội dùng kiếm đánh bật phát chém của Anh Thư đi.
Bổng dưng, vị trí của Vô Địa và Len bị thay đổi, Len giật mình một hồi, dù vị trí có bị thay đổi thì việc hắn vẫn đang bị đá bay bởi cú đá của Vô Địa vẫn đang tiếp diễn. Thế là liền lần nữa bay đi.
Nhưng Vô Đại bị thay đổi vị trí với hắn lại vừa hay đang chặn ngay đầu hướng bay của hắn. Thế là hắn vội vàng dùng kiếm đâm xuống mặt đất để dưng lại.
Bạt Vũ!
Xoạch!! Anh Thư lao ra, vung kiếm, chém bay cánh tay phải này của Len khiến hắn không thể dừng lại mà tiếp tục bay đi.
"Khốn nạn!"
Vô Địa lao về phía trước, nhảy lên rồi dồn toàn bộ trọng lượng của mình mà đạp mạnh lên người hắn ta.
Rầm! Mặt đật bị Vô Địa đập nát! Chấn động cực kỳ kinh khủng hiện ra, t·iếng n·ổ vang lên như tiếng pháo hoa, khói bù mờ mịt làm hoa mắt.
Một cái hố rộng tới bảy met xuất hiện, vô số vết nứt lan tràn ra khắp nơi leo lên cả những bức tường cao dày và cả những căn nhà bên cạnh trông như thể chúng nó có thể đổ sập bất cứ lúc nào vậy.
Khòi bụi tan đi, chỉ thấy hai chân Vô Địa đã đập nát lồng ngực Len, phá vỡ toàn bổ sượng sườn của hắn đồng thời còn dặm nát cả quả tim của tên Tử Giả này thành một đống máu thanh.
Thịt xương vỡ nát, nhưng cánh tay phải của Len lại hòa thành hình thủ kỳ lạ. Trông như cánh tay của hắn đang dính liền với một lưỡi kiếm được làm từ máu vậy.
Xoẹt... phụt!!
Bỗng dưng, chân của Vô Địa xuất hiện vô số đường rạch ngọt vô cùng, thâmp chí còn có cả vết cắt bay ngang qua cả chân trái của cậu nữa khiến máu cứ như suối phun mà ra.
Để tả cho nó kỹ hơn, thì cứ tưởng tượng như một cái vòi nước đang phun nước thì có một đoạn nào đó trên ống nước bị vỡ ra vậy, cực kỳ giống nhau.
Len định vụng tay chém một phát nữa thì Vô Địa liện vội vàng nhảy ra đằng sau, thoát khỏi cái hố dưới mặt đấy.
Len cũng đi theo nhảy lên, nhưng ngay khi vừa nhảy lên lập tức đã bị Anh Thư kiếm mà t·ấn c·ông.
Len vung mạnh cánh tay nối liền với lưỡi kiếm, Anh Thư cũng vung kiếm ra mà đối chiếu. Thế nhưng lực chém của Len vậy mà quá mạnh, thậm chí còn đánh bay cả cô ra ngoài.
Bổng dưng, vị trị của Anh Thư và Chí Duy bị thay đổi. Chí Duy xuất hiện ngay tại vị trí của Anh Thư hướng nòng sug về phía Len rồi bắt đầu điên tục nã đạn.
Tạch Tạch Tạch Tạch!
Tiếng súng liên tiếp vang lên, Len vội vàng dùng hai thanh kiếm để che lại mặt của, còn lại thì mặc kệ để cho đạn bắn vào người mình.
Khi viên đạn vừa chạm đến kiếm của Len liền b·ị b·ắn cho nảy ra ngoài, thậm chí còn không đủ để gây sát thương cho hắn nữa.
Len đạp vào mặt đất, lao về phía Chí Duy thì lập tức con mắt co lại. Trên tay Chí Duy là năm quả lựu đạn đã mất chốt khác nhau.
Cậu lấy điện thoại ra nhìn cái gì đó rồi biến mất tại chỗ. Lin với vẻ mặt ngạc nhiên xuất hiện ngay tại vị trí của Chí Duy ban nãy
Con ngươi cô ngay lập tức co lại khi nhìn thấy năm quả lựa đạn mất chốt trước mặt mình. Len cũng hoảng hồn mà kêu lên.
"LIN?!"
ĐÙNG!!!!! Năm quả lựu đạn cùng lúc bị kích nổ, t·iếng n·ổ ầm trời vang lên, khói bụi không ngất mà dâng, vô số mảnh vỡ của đạn bắn ra khắp nơi.
Ánh lửa hiện ra. Mặt đất kế bên Vô Địa bổng dưng bị nứt ra. Vô Hải dùng Đinh ba đập nát nó, tạo ra một ca hố nhỏ rồi lao lên.
Vị trí của cậu bị thay đổi bởi Chí Duy khiền cậu phải lao lên một lần nữa. Vô Hải bực bội nhìn Chí Duy mà nói
"Con mẹ mày! Không tay không chân à mà không tự đi lên được à?"
Chí Duy chỉ nhún vai rồi chỉ đơn giản mà đáp lại rằng. "Tao nhảy không tới."
"Này!"
"Hả?"
Đúng lúc này, Vô Địa bổng dưng kêu Chí Duy, đợi Chí Duy phản ứng lại rồi hõi.
"Sao ban nãy tự dưng mày lại đổi được chỗ với con kia thế? Năng lực của mày cần phải xác định vị trí của người khác thì mới có thể chuyển đổi vị trí được mà đúng không?"
Thay vì trả lời câu hỏi của Vô Địa, Chí Duy có chút bất ngờ mà hỏi ngược lại cậu.
"Khoan đã! Sao mày biết năng lực của tao cần phải hoạt động ra sao được cơ chứ?"
"Quan sát thôi, mỗi khi mày muốn dich chuyôn hoặc chuyển đổi vị trí của ai đấy, mày luôn nhìn vào một hoặc hai mục tiêu mà mày sẽ chuyển đổi vị trí mà phải không? Hơn nữa mày không hề dùng năng lực đấy lúc bọn tao trèo lên trên này nê nó đã quá rõ ràng rồi còn gì." Vô Địa nhướng mày, cậu như thể đang nói ra điều hiển nhiên mà nói.
Chí Duy vô cùng bất ngờ về việc này. Trong lúc đang chiến đấu mà cậu ta còn có thể quan sát nhiều tới mức đấy sao? Kinh khủng thật...
Nghĩ rồi, Chí Duy liền đáp lại. "Ờ, đúng như những gì mày nói, năng lực của tao cần phải xác định vị trí mới có thể chuyển đổi được. Vậy nên tao chỉ cần nhờ Vô Hải giúp là được thôi."
Vừa nói, cậu vừa chỉ chỉ vào Vô Hải giúp. Vô Địa nhướng mày không hiểu mà hỏi lại.
"Nhớ nó giúp? Ý mày là sao cơ?" Vì một lý do nào đó, Vô Hải cảm thấy thằng này rất hứng thú với chủ đề này thì phải.
"Ừ, đầu tiên, tao nhờ nó quay trực tiếp một đoạn phim có hình của ả Tử Giả trong đất, đồng thời đâm cây đinh ba của nó lên mặt đất để tao có thể xác định là vị trí của nó nằm ở đâu."
"Thông qua cây Đinh Ba trồi lên mặt đật, tao có thể biết được vị trí của Vô Hải, mà thông qua đoạn video trưc tiếp nó gửi tao, tao cũng biết được vị trí của con ả Tử Giả kia, sau đấy chỉ việc chuyển đổi vị trí của nó, thế thôi."
Nghe Chí Duy giải thích, Vô Địa liền ồ lên tỏ vẻ kinh ngạc cùng gật đầu tỏ rõ đã hiểu. Cả hai không rõ tại sao, họ cảm thấy Vô Địa rất có hứng thú với chuyện này, cảm giác như thế... cậu ta đang học tập ấy.