Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chúa Tể Bóng Tối

Chương 160: Giữ thái độ khiêm tốn và chờ đợi thời cơ




Chương 160: Giữ thái độ khiêm tốn và chờ đợi thời cơ

Khi nhắc đến Naberius, ấn tượng đầu tiên hiện lên trong đầu Jain là một cô bé luôn mặc váy công chúa màu đen, nắm chặt góc váy của mình, ngước mắt nhìn mình đầy mong đợi và lẽo đẽo theo sau như một cái đuôi nhỏ. Là con gái của Công chúa địa ngục, Naberius không có niềm đam mê đặc biệt của Ma tộc, điều nàng thích nhất là ở trong một góc yên tĩnh, ôm một cuốn sách và đọc sách từ hoàng hôn đến bình minh, rồi từ bình minh đến hoàng hôn. Điều nàng thích nhất là những câu chuyện kỳ lạ mà Jain kể cho nàng nghe. Kể từ khi được sinh ra, Naberius đã luôn bám lấy Jain không rời, mang đến cho Jain cảm giác vừa như em gái, vừa như con gái của hắn ——— Ít nhất thì người cha tiện nghi của mình chưa bao giờ hỏi Naberius, hầu hết mọi việc đều do mình tự tay lo liệu.

Nhìn bề ngoài, Naberius không hung dữ như chị gái Vivian, thậm chí có thể nói chỉ nhìn bề ngoài, nàng thực sự là hiện thân của sự vô hại. Với thân hình gầy gò, nhỏ nhắn, mái tóc đen dài ngang lưng, đôi mắt to mờ sương luôn chớp chớp, nhìn mọi thứ xung quanh với vẻ bất an. Cảm giác như thể nếu người ta nhìn chằm chằm vào nàng thêm một lúc nữa, nàng sẽ đỏ mặt và trốn đi đâu đó. Trên thực tế, Naberius tính cách quả thực là hướng nội điềm đạm, nàng không thích đánh nhau, nói thẳng ra, nàng có thể coi là một người theo chủ nghĩa hòa bình hiếm hoi trong ma tộc ——— Ít nhất Naberius không thích giải quyết vấn đề thông qua chiến đấu. Chỉ riêng từ điểm này, Jain cảm thấy nàng mạnh mẽ hơn chị gái mình rất nhiều.

Nhưng nếu nghĩ Naberius dễ b·ị b·ắt nạt vì điều này thì đã hoàn toàn sai lầm. Nàng là con của Ma Vương, và chỉ điều này thôi cũng có nghĩa là dù tính cách của nàng có ra sao thì nó cũng sẽ không ảnh hưởng đến hành động của nàng.

Ở Ma giới, Naberius có hai biệt danh nổi tiếng ——— "Công chúa ôn dịch" và "Sấm sét của Baator". Và hai biệt danh này cũng minh họa rõ ràng cho đặc điểm của nàng.

Đúng vậy, Naberius không thích giải quyết vấn đề thông qua chiến đấu, vì vậy điều nàng ấy thích nhất là giải quyết vấn đề trước khi chiến đấu xảy ra. Là con gái của Công chúa địa ngục, nàng điều khiển một trong những sức mạnh đáng sợ nhất thế giới ———— "bệnh tật". Đối với Naberius, tạo ra nhiều loại bệnh tật và l·ây l·an chúng đến mọi nơi trên thế giới là sở thích lớn nhất của nàng. Ở một mức độ nào đó, điều này có thể nói cũng giống như một người yêu hoa trồng một chậu hoa đẹp và quý hiếm và muốn để mọi người trên khắp thế giới cảm nhận được vẻ đẹp của nó. Và trong thực tế, quá trình Naberius tốt nghiệp "Học viện" cũng hoàn toàn giống như vậy. Vào ngày nàng bước vào "học viện" Naberius đã phát tán một loại virus cực kỳ ẩn mình trong toàn bộ học viện. Thời gian trôi qua ngày qua ngày, những đứa con của Ma Vương không phòng bị đã lần lượt bị trúng chiêu, nhưng họ không hề có phản ứng. Ba ngày trước lễ tốt nghiệp, loại virus ẩn nấp trong cơ thể mọi người nhanh chóng bùng phát, l·ây l·an với tốc độ cực nhanh và ngày càng trầm trọng hơn. Gần như chỉ qua một đêm, những người con khác của Ma Vương lập tức rơi vào trạng thái "bệnh nặng" bị bệnh tật ăn mòn, thậm chí không thể rời khỏi giường chứ đừng nói đến việc tìm ra h·ung t·hủ thực sự.

Về phần bản thân thủ phạm vẫn lặng lẽ ở trong phòng mình đọc sách, cho đến ngày tốt nghiệp, Naberius thong thả bước ra khỏi “Hoạc viện”. Mà lúc này, một trăm ba mươi lăm người, bao gồm cả giáo sư và các con của Ma Vương, đều “ốm c·hết” không một ai sống sót.

Kể từ đó, Danh hiệu "Công chúa bệnh dịch" đã trở thành đồng nghĩa với Naberius. Dù nàng đi đến đâu, hầu như tất cả yêu quái đều tránh xa. Không ai muốn bị nhiễm một loại virus c·hết người từ đâu đó và đi đời nhà ma.

Tuy nhiên, điều đáng sợ nhất ở Naberius không phải là tài năng "bệnh tật" của nàng, mà là ma thuật của nàng ——— nàng sở hữu tài năng ma thuật mạnh nhất không có đối thủ trong toàn bộ Ma giới. Khả năng sử dụng ma thuật của nàng gần như có thể sánh ngang với Ma vương mạnh nhất. Bởi vì điều này, gần như tất cả mọi người trong Ma giới đều đồng ý rằng Naberius, giống như Krynn, chắc chắn có thể ngồi lên ngai vàng của Ma Vương và trở thành một tồn tại cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ. Không lâu sau khi tốt nghiệp học viện, Naberius đã nắm vững quyền hạn thượng cấp của ma thuật. Một cú đánh toàn lực của nàng ngay cả Ma Vương chính hiệu cũng không dám đỡ, chỉ có thể tránh né. Điều này cho thấy ma thuật của Naberius đáng sợ và mạnh mẽ đến mức nào, hiện tại nàng chỉ là con của Ma Vương, có thể hình dung rằng khi nàng trở thành Ma vương, các thế lực ở toàn bộ Hạ tầng giới sẽ lại bị xáo trộn.

Thậm chí có thể nói, gần như tất cả Ma tộc đều đang chờ đợi sự ra đời của một vị Ma Vương mới ——— điều này gần như chỉ là vấn đề thời gian.

Chỉ là nghe Clarisse nói Naberius sẽ chủ động ra tay, Jain vẫn rất ngạc nhiên. Hắn biết rất rõ tính tình của Naberius, việc nàng thích nhất là làm một chiếc mai rùa đỉnh cấp, sau đó trốn vào bên trong và yên tâm làm việc của mình. Cho dù bên ngoài có náo trời long đất lở, nàng cũng sẽ không phản ứng gì cả. Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Mặt trời mọc từ phía tây?

Chẳng lẽ là Krynn?



Nghĩ đến những linh hồn bất tử ở phương Tây đang vui vẻ như vậy, phản ứng đầu tiên của Jain là liệu Krynn có thuyết phục được Naberius hợp lực với mình hay không. Suy cho cùng, nếu quân đoàn bất tử kết hợp với bệnh dịch, mặc dù không phải là bất khả chiến bại nhưng ít nhất cũng có thể quét ngàng. Nhưng hắn rất nhanh phủ nhận suy đoán của mình, Naberius căm ghét Krynn chỉ đứng sau chị gái Vivian của nàng. Mà Krynn mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng cũng không thể ép buộc Naberius làm chuyện nàng không thích làm. Ngoại trừ Jain, bốn người con của Ma Vương đều là Bán Thần. Ma lực của Naberius đứng đầu trong số mọi người, chọc giận nàng thì một phép thuật của nàng đập tới, ba người như Krynn cũng không đỡ nổi.

Vậy đây chính là điều Naberius muốn làm? Chẳng lẽ chính những nhân loại đó đã xúc phạm nàng ấy? Nếu vậy thì thật là xui xẻo…

Nghĩ đến đây, Jain không khỏi lắc đầu. Nhìn thấy vẻ mặt của hắn ta, Clarisse sửng sốt một lúc.

“Vương tử điện hạ, ngài không định hỏi về tình hình hiện tại của Công chúa Naberius sao?”

"Con bé bình thường cẩn thận như vậy, ta không tin nàng ấy sẽ bị lật thuyền trong mương, nếu nàng muốn lấy tiền của ta thì đừng nói nữa."

"Chậc, chậc, chậc. Không ngờ em gái của ngài trong lòng ngài không quan trọng bằng tiền."

“Em gái của nàng đáng giá bao nhiêu?”

“Nếu ngài muốn, thưa Vương tử điện hạ, tôi có thể cho ngài thuê em gái của tôi. Năm mươi nghìn kim tệ mỗi năm.”

"Không cần nói nữa, ta không đủ tiền thuê."

Nghe câu trả lời của Jain, Clarisse cười khúc khích như những chiếc chuông bạc, sau đó nàng đứng dậy và cúi chào Jain một cách kính trọng.

"Vậy, thưa Vương tử điện hạ, vì giao dịch đã kết thúc nên tôi sẽ rời đi. Thương hội Kulisgain sẽ hết lòng phục vụ ngài như mọi khi. Về “trang viên” của ngài..." Nói đến đây, Clarisse dừng lại một lúc, nhắm mắt lại và dường như đang suy nghĩ điều gì đó. "...Tôi hứa với ngài rằng công việc sẽ hoàn thành trong một tháng rưỡi, ngài nghĩ sao?"



"Đương nhiên không có vấn đề."

Nghe câu trả lời của Clarisse, Jain gật đầu. Tất nhiên hắn ta biết Clarisse có ý gì trong khoảnh khắc do dự đó. Rõ ràng là Thương hội Kulisgain chắc chắn phải có một số công việc riêng liên quan đến việc xây dựng trang viên này cho hắn. Nhưng Jain không quan tâm đến điều này. Chỉ cần đợi họ xây dựng xong mọi thứ, Jain cử đám goblin của nhà mình dẫm qua sàn một lần nữa, thì có thể hoàn toàn nắm bắt mọi thứ. Khi đó, dù họ có làm thủ đoạn gì đi chăng nữa thì đó cũng chỉ trở thành một món quà dành cho hắn mà thôi.

“Vậy thì tôi xin phép cáo từ.”

Sau khi nhận được câu trả lời của Jain, Clarisse lại cúi chào Jain một cách kính trọng rồi quay người đi ra cửa. Nàng đưa tay ra ấn vào bóng tối của cánh cửa. Khoảnh khắc tiếp theo, Clarisse "kéo" mở cái bóng che cửa, rồi biến mất trong bóng tối.

Ánh sáng và bóng tối trong toàn bộ căn phòng lại rung chuyển. Khoảnh khắc tiếp theo, nó lại trở lại bình thường.

Và vào lúc này, có tiếng gõ cửa.

"Mời vào."

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Jain nói, và ngay sau đó, cánh cửa mở ra. Sau đó, thiếu nữ mặc đồng phục hầu gái kính cẩn bước vào phòng Jain. Nhìn bề ngoài, nàng ấy dường như không khác gì thường lệ. Chỉ khi nhìn kỹ, mới thấy rằng biểu cảm trong mắt thiếu nữ nhìn Jain đã hoàn toàn thay đổi. Nếu trước đó đó chỉ là tình yêu của một thiếu nữ trẻ dành cho người tình trong mộng của mình thì điều phản ánh trong mắt Lina lúc này là sự ngưỡng mộ và thần phục không thể nghi ngờ.

"Có chuyện gì vậy?"

Nhìn người hầu gái nhỏ trước mặt, Jain nở một nụ cười kỳ quái.

Sự sụp đổ của Lina và Jasmine dễ dàng hơn Jain tưởng tượng rất nhiều, họ chỉ là những thiếu nữ trẻ mới biết yêu và không có nhiều kinh nghiệm đối nhân xử thế. Với sự hỗ trợ của Ligeia, Jain dễ dàng khiến hai người hầu gái đắm chìm trong t·ình d·ục như chủ nhân của họ, sau đó khéo léo xuyên thủng hàng phòng ngự tinh thần của họ thông qua việc truyền ma lực, biến hai người hầu gái nhỏ thành Mị yêu. Trên thực tế, quá trình chinh phục hai thiếu nữ dễ dàng hơn Jain tưởng tượng. Hai chị em sinh đôi vốn là trẻ mồ côi và lớn lên cùng Ligeia. Có thể nói, họ không có chỗ dựa nào khác ngoài Ligeia, ở tình huống như vậy, cho dù Ligeia có đi lên núi đao biển lửa, họ cũng chỉ có thể đi theo con đường này đến cùng. Chính vì vậy mà quá trình biến họ thành Mị yêu không mấy khó khăn, và qua hai thí nghiệm này, Jain đã xác nhận rằng hắn đã chọn đúng con đường. Một thành công có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng thành công liên tục thì là điều tất nhiên. Bây giờ a đã xác định rằng không có vấn đề gì với quy trình và kết quả cơ bản, việc đơn giản hóa quy trình thông qua các thí nghiệm và so sánh lặp đi lặp lại là điều tất yếu.



Về phần vật thí nghiệm......

"Là như vậy, thưa chủ nhân. Phu nhân đã hoàn tất việc mua Tu viện Thánh Ca, mong ngài có thể đi qua xem xem."

"Bây giờ sao?"

Nghe vậy, Jain nhướng mày, mà Lina thì lại gật đầu.

"Vâng thưa chủ nhân."

“Rất tốt."

Đối mặt với câu trả lời của Lina, Jain hài lòng gật đầu, nhưng hắn không đứng dậy và rời đi ngay lập tức. Thay vào đó, hắn nhìn chằm chằm vào Lina và nhướng mày.

"Lina đã làm rất tốt, nàng có muốn khen thưởng không?"

Nghe được lời của Jain, đôi mắt Lina chợt sáng lên.

"Tất nhiên... Chủ nhân."

"Ồ, nàng nên biết cách làm điều đó."

"Vâng!"

Đối mặt với lời nói của Jain, người hầu gái không chút do dự tiến đến chỗ Jain, sau đó dùng hai tay nắm lấy gấu váy nhấc lên cao ——— để lộ làn da trắng nõn không mảnh vải che đậy. Lúc này, ánh mắt thiếu nữ nhìn Jain cũng tràn ngập hơi nước. Sau đó, nàng ấy nói với giọng hơi run run đầy mong đợi.

"Chủ nhân, xin ngài ban thưởng cho em..."