Chữa Bug Trong Hệ Liệt Văn

Chương 27




Vì thế buổi tối hôm nay, Cảnh Tây nhận được lời mời cuộc gọi video của Đoạn Trì.

Cậu nhấn nút chấp nhận, nhìn thấy vị giám đốc cao cao tại thượng đang mặc trang phục ở nhà ngồi trong thư phòng.

Đoạn Trì nhìn quần áo ngủ trên người cậu hỏi: "Không làm phiền em* chứ?"

*chương trước gọi bảo bối rồi nên đổi xưng hô luôn hehe

Cảnh Tây: "Không có. Có chuyện gì không?"

Đoạn Trì: "Muốn hỏi em một chút. Gần đây em có sắp xếp chuyện gì không?"

Bé ngoan Cảnh Tây mode on, hỏi gì đáp nấy: "Không có, tôi chỉ ở nhà trồng hoa nuôi cá, suy ngẫm chuyện nhân sinh."

Bé Cảnh Tây không chỉ ngoan ngoãn mà còn rất thông minh, hỏi đúng trọng tâm ước nguyện của con sói già ngồi bên kia màn hình: "Anh hẳn là muốn gặp tôi?"

Con sói già ngồi bên kia màn hình nhìn biểu tình của em bé nhỏ nào đó liền biết cậu không muốn gặp mình, có chút tiếc hận nói: "Không, cháu trai tôi cũng là một Dị Lang, mấy ngày nữa sẽ ra ngoài chơi, gọi điện dặn dò em cẩn thận một chút."
Bé ngoan Cảnh Tây nói một hiểu mười: "Tạm thời tôi sẽ không ra khỏi nhà đâu, nói cậu ấy cứ thoải mái chơi."

Đoạn Trì: "Vậy được rồi."

Bé ngoan Cảnh Tây giờ giấc sinh hoạt quy củ có mong muốn được cao lớn hơn: "Xong rồi thì tắt máy nhé, tôi muốn đi ngủ."

Đoạn Trì: "Vẫn còn sớm mà?"

Bé ngoan Cảnh Tây có tính cảnh giác cao không nghe lời dụ dỗ của người lạ: "Đúng vậy, ngủ sớm giúp cao hơn. Tôi khuyên anh nên ít thức đêm lại. Hết rồi, tạm biệt."

Thiên tài tố chất thân thể cấp S cần đi ngủ sớm để cao lớn hơn... Đoạn Trì cười một tiếng trầm thấp, rồi lại cười to đến độ khiến ba con sói con trên ghế sô pha giật mình.

Hắn đóng giao diện di động lại, như có suy tư nhìn bọn họ.

Ba con sói con không rõ nguyên do, đang muốn hỏi một câu bọn họ có thể ra ngoài chơi không lại nghe hắn chậm rãi hỏi: "Mấy đứa thử nghĩ... Nếu chú gửi cho em ấy một chậu hoa, em ấy có chịu nhận không?"
Ba con sói con: "..."

Làm sao chúng con biết được!

Cũng may ở vấn đề này Đoạn Trì không rối rắm lắm, hỏi xong đã phất tay đuổi mấy đứa nhỏ ra ngoài.

Ba con sói con rời khỏi thư phòng, mặt nhăn lại như bị táo bón.

Chú không giống hồi trước nữa!

"Cái vị kia" đáng sợ như vậy sao?! Có thể biến người chú lợi hại của bọn họ thành ra như vậy!

Trong đó một con sói con lúc lắc đuôi hỏi: "Này, chú ấy... có phải hay không đầu óc có vấn đề rồi?"

Hai con sói con còn lại giật mình, ba cái đuôi dựng thẳng đứng, nhanh chóng rời đi, kinh ngạc nói nói: "Đi, đi nhanh, đến chỗ cây thần cầu nguyện, mong bề trên phù hộ cho chúng ta cả đời độc thân..."*

*clm hahahahahahhahahhhahahhhahahaahah chịu không nổi với cái đám sói này

Ở bên kia, Cảnh Tây sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, thần thanh khí sảng biết được ba con sói con đã xuất phát từ sáng sớm.
Cậu kiên nhẫn chờ đến 10 giờ, lại nhận thêm được lời mời đi chơi an ủi của đám ăn chơi trác táng. Cậu nói rằng mình cần thời gian để bình tĩnh hơn, đám ăn chơi trác táng lo lắng cậu ở trong nhà u uất tích tụ dễ sinh bệnh, mỗi ngày đều đặn liên lạc một lần, muốn kêu cậu ra ngoài chơi.

Cậu nhẹ nhàng thở dài một hơi, cuối cùng nói quả thật muốn ra ngoài chơi một chút.

Đám ăn chơi trác táng vừa nghe lời này, nhanh nhảu oang oang đòi đến chơi với cậu. Nhận được địa điểm, cả đoàn người tin tin chạy xe đến chỗ mà nam chính nữ chính đang ở.

Hệ thống nhỏ cấp cho chủ nhân vị trí của nam chính nữ chính xong thì nói: "Nữ chính muốn trước khai giảng một ngày sẽ trở về, ngài còn thời gian là ba ngày, chúng ta có thể cùng nữ chủ "ngẫu nhiên gặp được", sau đó đem cô ấy đến chỗ của nam chính. Sau đó ngài bảo trì khoảng cách với cả hai, miễn cho đám sói ngửi thấy máu của ngài."

Cảnh Tây nhìn hai chấm đỏ đại diện cho nam chính nữ chính trên bản đồ đang ngày càng gần nhau hơn.