Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành

Chương 87




Chương 87

Nam Lãnh ngồi thẳng người dậy, anh thở dồn dập giữ lấy đầu cô theo nhịp mút rồi nhả ra, tay anh chuyển động theo, càng lúc càng dùng sức ấn sâu cô vào mình.

Mỗi lần răng cô xẹt vào dương vật, người đàn ông suýt đã phun trào đầu hàng.

Cho đến khi đoán mình chuẩn bị xuất tinh, Nam Lãnh vội kéo Hàm Hi Họa vẫn đang chôn mặt vào nơi đó. Anh ôm cô vào ngực, nhìn dương vật đang phun trào chất lỏng sền sệt tung tóe.

Hàm Hi Họa thở hồng hộc, cô gác đầu trên vai anh nghỉ ngơi.

“Mệt không em?”

Cô lắc đầu. “Không ạ.” Rồi cô ngẩng mặt lên, hai mắt long lanh nhìn anh cong môi. “Anh dễ chịu không?”

Nam Lãnh ngậm lấy môi cô hôn sâu một lúc lâu mới dừng lại, anh khàn giọng ừ. “Vợ anh giỏi lắm.”

Hàm Hi Họa cười tít mắt, hai má đỏ bừng được anh ve vuốt.

“Về sau tới tháng, em sẽ dùng cách này giúp anh nhé?”

Nam Lãnh nâng người cô lên, anh nhếch miệng rồi vùi đầu vào ngực cô hôn. “Anh cầu còn không được.” Tiếng cười khúc khích của cô gái vang lên cùng tiếng mút mát trong căn phòng một lúc lâu mới dừng lại.

“Em thu lại cái tính dễ nổi nóng của mình đi.” Quản lý Lộ Yến Ly vừa chứng kiến Hàm Mộc Tâm chẳng còn giữ được hình tượng dịu dàng, ngoan hiền mà ném thẳng cái ly thủy tinh xuống đất. Một tiếng choang chói tai vang lên cùng với đó là tiếng hét của cô ta. Lộ Yến Ly bị giật mình sau đó chị siết tay tức giận không nhịn được mà nhắc nhở cô ta.

Hàm Mộc Tâm nào còn tỉnh táo mà nghe lời của chị ta. “Nếu không có Nam Lãnh phía sau chống lưng làm sao nó có thể.” Cô ta nghiến răng, cả khuôn mặt vặn vẹo, dữ tợn. “Nó tuyệt đối không thể nổi tiếng.”

Lộ Yến Ly run lên, chị hít sâu cảnh cáo cô ta lần nữa. “Cô nên nhớ địa vị của mình hiện tại trong giới giải trí. Đừng để sự nóng giận nhất thời mà đánh mất tất cả. Tự suy nghĩ đi.” Nói rồi chị ta khó chịu rời đi.

Hàm Mộc Tâm căm giận, cô ta định đập nát nốt cái ly còn lại nhưng kịp kiềm chế con quỷ đói khát thoát khỏi. Thở phập phồng rồi gọi điện cho ai đó.

Ngay lập tức giọng điệu liền thay đổi. “Ngô tổng… vâng… em muốn một vai trong ‘Thiên hạ’… dạ… em chờ.” Tắt máy cô ta cười khẩy một tiếng. “Hàm Hi Họa, đời này cô không thể nào hơn tôi.”

Từ nhỏ cô ta đã không thích Hàm Hi Họa nhưng bề ngoài vẫn chị chị em em ngọt xớt. Mà Hàm Hi Họa cũng ngu ngốc tin tưởng cái gọi là tình cảm chị em họ đó. Cô ta ngu gì không lợi dụng.

Đều là con gái với nhau rất dễ sinh ra những so sánh, đố kỵ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô ta lại không biết từ lúc nào Hàm Hi Họa trở nên xinh đẹp một cách quá mức như vậy, cô ta và Hàm Hi Họa bằng tuổi nhau tuy không học cùng lớp nhưng cùng trường, cùng khóa.

Cô ta cũng không tính là tệ, ngược lại cũng là một người đẹp trong học đường nhưng chỉ cần nơi nào có Hàm Hi Họa thì mọi hào quang của người nổi tiếng đều bị cô cướp lấy.

Sự ghen tị và đố kỵ ngày một dâng lên.

Những gì mà Hàm Hi Họa thích, cô ta đều muốn dành được kể cả người đàn ông mà cô yêu mến.

Cái cảm giác quyến rũ, mê hoặc được Đàm Tu Hiên lên giường khiến cô ta sung sướng và sảng khoái. Mỗi lần hắn ở trong cô ta, hắn say mê thân thể cô ta, cô ta sẽ nghĩ đến khuôn mặt tái xanh của Hàm Hi Họa, sự bất lực và giận dữ của cô. Cô ta không nhịn được mà càng lún sâu vào những suy nghĩ lệch lạc của mình.

Nhưng những gì cô ta mong chờ lại không như mong đợi, khi cô phát hiện bọn họ gian díu với nhau sau lưng cô, cô chỉ cho Đàm Tu Hiên hai cái bạt tai rồi dứt khoát vứt bỏ anh ta.

Cô ta cho rằng Hàm Hi Họa chỉ vì xấu hổ nên che giấu bộ mặt xấu xị của mình.