Chủ Tịch Hà Tôi Hận Anh

Chương 21: Quá khứ 15 năm trước 2




Khi quay lại tìm con trai, thì nghe tin ông Hà qua đời. Mạc Y đã khóc rất nhiều, người đàn ông bà yêu đã không còn yêu bà nữa, ông ấy đã được chết cùng với người vợ mới của mình, được chôn cất cạnh nhau, một đời không chia lìa.

Bà cảm thấy mình thua người phụ nữ kia, có chút ghen tuông nảy sinh trong lòng.

Mạc Y đã điều tra, ba năm qua con trai Hiểu Minh của bà đã chịu không ít khổ cực để nuôi con gái của người phụ nữ ấy.

Tự dưng, bà thấy giận vô cùng. Chồng bà bị người phụ nữ kia chiếm mất, giờ cậu con trai bà yêu quý lại phải bương chải vất vả vì con gái riêng của người ấy. Bà không chấp nhận. Bà phải đưa Hiểu Minh đi, bà phải bù đắp cho con trai, không muốn con mình chịu khổ thêm một ngày nào nữa.

Mạc Y nhào đến ôm con trai vào lòng, cậu bé đã cao hơn bà, cả người rắn rỏi, mùi mồ hôi ẩm ướt lan vào mũi bà. Đứa con này đã quá khổ rồi|!

“ Mẹ sẽ đưa con đi!”

Hiểu Minh vẫn thái độ bình tĩnh hỏi lại mẹ

“ Còn Tĩnh Hy thì sao? Em gái con còn nhỏ, con muốn đưa em đi cùng.”

“ Không được, theo chế độ bảo lãnh mẹ chỉ có thể đưa theo con thôi!”

“ Vậy con không đi!”

Hiểu Minh quả quyết, cậu có thể chịu khổ, nhưng nhất định không bao giờ bỏ em gái lại.

“ Mẹ về đi, con vẫn sống rất tốt! Không cần đi theo mẹ, con vẫn có thể tự lập được, con sẽ vẫn tồn tại. Nhưng nếu không có con, Tĩnh Hy không thể sống, nó còn quá nhỏ.”

Bà Mạc Y tức giận nhưng vẫn cố kiềm lòng lại, bà biết Hiểu Minh đã trưởng thành, đã có suy nghĩ riêng, bà không thể ép nó một cách ngang ngược được.

“ Mẹ sẽ lo chu toàn cho Tĩnh Hy, con yên tâm!”

“ Anh em con không thể chia lìa, mẹ có làm gì đi nữa con cũng không đi theo mẹ!”

Bà Mạc Y cố dằn lòng lại, bà phải tìm cách uy hiếp Hiểu Minh. Bà không tin bà không có cách gì khống chế cậu con trai ương bướng này.

....

Đêm hôm đó, Tĩnh Hy lo lắng Hiểu Minh sẽ bỏ cô đi, nên cô bé bám riết theo anh trai, đêm ngủ thì ôm chặt Hiểu Minh, cô chỉ sợ một giây phút mình rời tay, anh trai sẽ đi mất.

“ Anh đừng bỏ em lại.”

“ Không đâu, em ngủ đi!”

“ Cha mẹ mất rồi, anh bỏ Tiểu Hy đi, ai sẽ lo cho Tiểu Hy.”

Hiểu Minh ôm chặt Tiểu Hy nhỏ bé trong lòng



“ Yên tâm, anh sẽ ở cạnh em mãi mãi không rời! Ngoan ngủ đi!”

Cậu biết em gái đang lo lắng, lúc buổi chiều lúc gặp mẹ Mạc Y cô bé đã nghe hiểu hết mọi chuyện, con bé vẫn nắm chặt tay Hiểu Minh từ lúc đó.

“ Anh ơi, chúng ta kết hôn như cha mẹ đi, sẽ mãi mãi ở bên nhau như họ!”

Hiểu Minh phì cười gõ đầu cô bé, Tiểu Hy của anh còn quá nhỏ, cô bé chỉ nghĩ đơn thuần là vợ chồng thì cùng đồng hành nhau suốt đời không rời.

“ Ngốc ạ, chúng ta là anh em.”

Tiểu Hy vẫn cố chấp không chịu

“ Anh đừng từ chối, anh từ chối em là có ý định bỏ đi đúng không?”

Hiểu Minh nhẹ nhàng cười với Tiểu Hy

“ Ừ, chúng ta sẽ kết hôn, nhưng em còn bé như cái kẹo thế này... đợi em lớn đã!”

“ Nhưng mẹ anh sẽ mang anh đi mất.”

“ Em phải tin anh. Sau này dù anh ở đâu cũng sẽ quay về với em, không bỏ rơi em đâu.”

Lời Hà Hiểu Minh nói ra, nhưng cậu cũng không thể ngờ, cậu không phải đi rồi sẽ về ngay, mà đi luôn 15 năm đằng đẵng.

Tĩnh Hy dường như nhớ việc gì đó, cô bé vội nhảy xuống giường đến chỗ bàn học

“ Anh ngủ trước đi, em phải viết nhật ký đã!”

Từ ngày bố mẹ mất, Hiểu Minh đã tặng cho cô bé một cuốn sổ nhật ký màu hồng có một con mèo hello kitty bên ngoài, cô bé rất thích.

Hiểu Minh dặn cô, sau này mỗi khi có chuyện gì trọng đại, hay những chuyện vui chuyện buồn gì, hãy ghi vào trong sổ.

Hiểu Minh biết Tĩnh Hy sẽ ghi gì trong cuốn sổ ấy, hôm nay mẹ Mạc Y đến làm Tĩnh Hy lo sợ, nên chắc chắn sẽ ghi lại sự kiện này.

Lòng Hiểu Minh cũng đang dâng lên nỗi sợ mơ hồ, cậu không biết sắp đến có chuyện gì xảy ra không, nhưng lòng cậu đang rất lo lắng.

...

Ngày hôm sau, bà Mạc Y lại đến vào buổi chiều. Bà đã lên một kế hoạch hoàn hảo.

Mạc Y cho trợ lý chuẩn bị tất cả mọi thủ tục xuất cảnh cho Hiểu Minh, đồng thời làm một hợp đồng bảo hiểm cho Tĩnh Hy, con bé sẽ được hưởng một số tiền 1 tỷ đồng khi tròn 18 tuổi, cùng với 20 cây vàng Kim Bảo sẽ đảm bảo cho con bé được sống thoải mái, không lo lắng chuyện cơm áo.

Đồng thời còn tìm được gia đình bà nội của Tĩnh Hy, Mạc Y đã trao lại toàn bộ quyền quản lý và chăm sóc con bé.



Đó là tất cả những gì bà Mạc Y có thể làm, bà đã quá nhân nhượng vì Hiểu Minh rồi, việc bà phải nuôi con gái của Giai Tuệ là điều không thể.

“ Hiểu Minh! Chúng ta đi thôi. Mẹ đã đón Tĩnh Hy rồi, cả nhà chúng ta cùng đi”

“ Mẹ nói thật không?” Hiểu Minh mơ hồ về lời nói của mẹ, cậu không ngờ mẹ lại dễ dàng chấp nhận đề nghị của mình như vậy.

“ Tất nhiên là thật, trợ lý của mẹ đã đón Tĩnh Hy đi trước. Mẹ con chúng ta đi sau, cùng hẹn gặp ở sân bay.”

Quả nhiên, một đứa trẻ mới lớn như Hiểu Minh làm sao có thể qua được người phụ nữ bươn chải ngoài xã hội bao năm như Mạc Y.

Mạc Y giờ đã là chủ một công ty buôn bán chất đốt ở Moscow, người tình hiện tại của bà là Ivan dân gốc ở Moscow, cũng là một tay anh chị có tiếng tại thành phố này, ông ta đã hậu thuẫn rất nhiều và dạy cho bà nhiều mánh khóe trên con đường kinh doanh của bà tại đất khách quê người.

Bao năm lăn lộn nơi xứ người, Mạc Y đã không còn là Mạc Y khi xưa nữa. Bà đi theo Ivan 8 năm học hỏi không ít thủ đoạn tàn nhẫn của hắn, một chút thủ thuật để lừa Hiểu Minh bà có thừa.

Hai mẹ con thuận lợi lên xe ,rời khỏi căn nhà bên bờ sông Tô Châu êm đềm, nơi mà Hiểu Minh đã gắn bó cả tuổi thơ ở đây.

Cậu cũng quá mệt mỏi với cuộc sống ở chợ cá, vì Tĩnh Hy mà Hiểu Minh nghỉ học sớm, giờ đây cậu đã có thể đi học lại, được làm những việc mà một đứa trẻ nên làm rồi.

Mạc Y đã cho một ít thuốc an thần vào nước uống của Hiểu Minh, từ lúc lên xe cậu đã gật gù buồn ngủ, nhưng vẫn còn chút ý thức. Nhưng cậu cũng không phút yên tâm nếu vẫn chưa thấy Tĩnh Hy lên máy bay.

“ Mẹ, sao con cảm thấy choáng đầu thế này.”

“ Ngủ đi con, chắc con mệt quá thôi.”

Hiểu Minh bắt đầu cơn mơ hồ, cậu cảm giác mẹ đã làm gì đó không đúng với chai nước đưa cho cậu.

“ Mẹ, con muốn đến trường Tĩnh Hy, xác nhận lại em ấy đã đi chưa.”

“ Mẹ đừng gạt con đấy.”

“ Mẹ ơi, Tĩnh Hy đến chưa?”

Mạc Y mặt lạnh tanh, hờ hững đáp

“ Mẹ đã thu xếp ổn thỏa cả rồi, có số điện thoại cô giáo Tĩnh Hy lúc con tỉnh dậy có thể gọi để xác nhận.”

Hiểu Minh cứ như thế chìm vào trong giấc ngủ mê man. Ký ức cuối cùng dừng lại trên chiếc xe định mệnh ấy. Sau này khi Hiểu Minh nhận ra mình đã bị lừa thì đã quá muộn.

Anh tuyệt thực, đập phá đồ đạc cũng không thay đổi được quyết định của Mạc Y.

Nhưng chính Ivan đã khuyên nhủ anh, chỉ có thể tự đứng trên đôi chân của mình, thoát khỏi Mạc Y trở thành người có tiền, có địa vị thì tìm lại em gái là chuyện không khó.

Hiểu Minh lăn lộn trong giới Chợ đen nhiều năm, theo Ivan làm ăn với quyết tâm sẽ thành công, sẽ có cơ hội tìm lại Tĩnh Hy, vậy mà tìm hẳn 15 năm đằng đẵng.