Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 182: Tiệc




Ít ra cô cũng đã chủ động nói chuyện với hắn. Dù chỉ là vài câu

Uống thuốc, thay băng gạc …

Nhưng chủ tịch vẫn rất vui, bị trúng vài viên đạn hôn mê mấy ngày rồi tịnh dưỡng mất 4 tháng cũng không uổng công

Ngồi trên bàn ăn, hắn nhìn cô và con trai đang ngồi phía đối diện, liền lên tiếng

Ngày mai là sinh nhật của tiểu An … em muốn tổ chức ở đâu?

Lạc Y Y tất nhiên không có ý kiến gì, chỉ yên lặng ngồi ăn. Lúc trước cô không nói chuyện với hắn vì sợ bản thân phạm lỗi, đắc tội với hắn thì chẳng có lợi lộc gì

Nhưng bây giờ khác rồi, có lẽ khi nghe được câu tỏ tình từ hắn … trong lòng cô có chút đắc ý. Cứ muốn làm vài chuyện trái ý

Bạch Diệp Phi Yến ngồi ăn cũng không nhịn được mà lên tiếng

Anh hai … khi nào anh mới quay trở lại công ty? Anh xem … mấy lão già ở đó ngày nào cũng làm cho em phát cáu

Nhị thiếu nhìn em mình rồi thở dài

Ngày nào em cũng ăn ngủ ở đây, vậy thì cũng phải bỏ chút sức lực ra đi

Cái ông anh này từ cái ngày được Y Y chăm sóc, lần nào gặp mặt cũng có ý đuổi cô về nhà

Hừ, người ta chỉ vừa chủ động nói vài câu mà đã muốn cong đuôi lên rồi. Đúng là không có tiền đồ

______________

Vào sáng sớm hôm sau, dưới sãnh chính mọi thứ đều được chuẩn bị chu đáo

Hắn muốn buổi sinh nhật mừng con trai tròn 2 tuổi phải thật hoành tráng



Lê Phương Kiều đã lên kế hoạch từ 2 tháng trước, cho nên cả gia đình chủ tịch chỉ cần ăn mặc thật đẹp

Tiểu bảo bối rất vui vẻ khi được thổi nến, cái bánh kem to 2 tầng được làm rất công phu. Ngoài ra, những vị khách được mời cũng đem đến những món quà có giá trị

Lạc An được mẹ mình bế lên, hướng về phía 1 người đàn ông, vẫy tay

Chú!!!

Lạc Y Y nhìn theo, chỉ thấy Tô Minh Hạo toàn thân vest xám trên tay cầm ly rượu đang đi về phía họ

Nụ cười trên môi cô tắt dần, chỉ muốn xoay người bỏ đi. Anh ta nhanh chóng ngăn cản

Em dạo này vẫn khoẻ chứ?

Cô có khoẻ hay không cũng chẳng liên quan đến anh nữa rồi, Y Y cười mỉm chứ không đáp lời

Anh ta lại nói thêm

Nghe nói … chủ tịch đối xử với em rất tốt … anh cũng yên tâm

Nếu như Tô tiên sinh đây không có gì quan trọng thì tôi xin phép

Nói xong, cô liền xoay người. Nơi này có nhiều người, cô không muốn có thêm lời bàn tán dị nghị nên mới nhẫn nại đứng yên. Nhưng anh ta lại nghĩ mọi chuyện bản thân đã làm trong quá khứ cô không còn để trong lòng thì thật sự quá sai lầm rồi

Nếu không vì nể tình Ngọc Liên, cô đã mặc kệ thể diện anh ta mà rời đi từ lâu rồi

Yên tâm? Đúng là nực cười, nói nghe như là lúc anh ta bán đứng là muốn tốt cho cô vậy

Vì thấy cô bây giờ sống tốt nên anh ta trong lòng như trút bớt đi cảm giác tội lỗi?

Nếu cô sống ở Bạch gia không vui vẻ thì sao?



Tô Minh Hạo mấy tháng nay luôn tìm cơ hội để gặp cô. Hôm nay em gái mình đến tiệc sinh nhật, anh liền lấy cớ không yên tâm chở Ngọc Liên đến. Rồi dựa vào đó mà quan minh chính đại đi vào trong

Thấy cô có ý không muốn nói chuyện, anh ta vẫn đi theo

Chúng ta có thể nói chuyện riêng …

Thì ra em ở đây, hại anh tìm kiếm thật khổ

Bạch Dạ Phi Ưng đi đến, tự nhiên khoác lấy vai cô dịu dàng cười

Hắn chỉ vừa đi nói chuyện với vài người bạn, lại thấy tên này cứ cố tiếp cận vợ con mình

Mà sao tên này vào đây được?

Lạc Y Y không đẩy ra khiến hắn lại càng đắc ý. Mà người đàn ông mặc vest xám trước mặt trong lòng lại có chút gì đó đau đớn

Nếu anh không gây nên chuyện đó thì bây giờ người đứng bên cạnh cô có phải đã là anh rồi không?

Cũng sẽ không bị cô ghét bỏ

Thấy cả nhà 3 người hạnh phúc, quan khách tất nhiên không ngớt những câu bàn luận sôi nổi

Giờ đây, Tô Minh Hạo cứ như người thừa ra trong bức tranh vô cùng xinh đẹp

Nhưng anh ta vẫn muốn vớt vát đôi chút hình tượng của bản thân

Y Y … chúng ta có thể nói chuyện riêng …

Hình như tôi đã cảnh cáo anh 1 lần đừng có gọi vợ tôi thân mật như vậy

Hắn phát cáu nhíu mày như con thú giận dữ muốn băm vằm người trước mắt ra thành từng nhát