Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 163: Quý Tử




Giờ lành đến, cô dâu xinh đẹp tiến vào

Con đường đi vào đến sân khấu đều được thiết kế cao. Quan khách ở bên dưới nhìn lên không khỏi cảm thán sự mỹ miều của nữ chính của buổi tiệc hôm nay

Mẹ cô đứng nhìn không khỏi xúc động mà rơi nước mắt. Dưới khán đài tiếng vỗ tay không ngớt kèm theo những lời khen ngợi

Bạch Dạ Phi Ưng đứng ở trên lễ đường, nhìn thấy cô bước vào

Trong lòng tràn đầy sự kích động, cuối cùng hắn cũng đã đợi được đến ngày hôm nay

Phía bên cạnh cô dâu là 1 cậu nhóc mặc vest đen, caravat được thay thế bằng cái nơ màu xanh biển đang vui vẻ nắm lấy tay mẹ mình

Ai cũng đều nhận ra, đây là tiểu thiếu gia nhà họ Bạch

Bước đến lễ đường, liền được ba mình bế lên

Trên gương mặt hắn hiện lên vẻ tự hào, cầm lấy mic được chuẩn bị sẵn dõng dạc nói

Tôi mong rằng tất cả những tin đồn trong thời gian vừa qua sẽ không tái diễn nữa. Con trai của tôi, tôi mong thằng bé có thể được sống vui vẻ không âu lo

Song, hắn xoay sang nhìn con trai mình

Con hãy giới thiệu cho mọi người tên của mình đi

Tiểu thiếu gia hồn nhiên cười

Bạch Dạ Lạc An ạ

Mọi người có mặt đều bị sự đáng yêu của bé chinh phục, cười nói không ngớt vỗ tay cho màn giới thiệu vô cùng ngắn gọn súc tích

Tiểu An cũng rất thông minh, sau khi đã nói rõ bản thân là ai liền đi xuống khán đài. Để lại sân khấu cho ba mẹ



Cha xứ lúc này liền lên tiếng

Các con có bằng lòng cùng nhau yêu thương trân trọng nhau suốt đời hay không?

Con bằng lòng

Hắn cố nén kích động, ôn nhu nhìn cô gái trước mắt. Mong có thể cùng cô trải qua quãng đời tươi đẹp phía trước

Lạc Y Y cảm thấy bản thân bị hắn nhìn sắp thủng rồi, có chút căng thẳng

Con đồng ý

Cha xứ nghe xong liền tuyên bố

Lễ thành, 2 con từ giây phút này đã trở thành vợ chồng. Chú rể, con có thể hôn cô dâu của mình rồi

Phía bên dưới, mọi người không ngừng reo hò, kích động hô to

Hôn đi, hôn đi, hôn đi …

Cô không muốn đâu nha, hôn gì chứ?

Hắn khéo léo mở mạn che mặt, thấy cô có chút lúng túng bàn tay to khẽ vuốt cái má trắng mịn

Nhận thấy người đàn ông ngày càng tiến đến gần, cô đành nhắm mắt cố chịu đựng sự ngang ngược sắp diễn ra

Lúc hắn in lên trán cô nụ hôn, Lạc Y Y mới bình tĩnh lại

Phía bên dưới lại không ngừng bất mãn

Hôn môi!

Đúng đó, là hôn môi



Hôn kiểu Pháp đi!!!

Bạch Dạ Phi Ưng ôm cô vào lòng, đối mặt với đám người càn rỡ bên dưới bá đạo nói

Vợ tôi hay ngại ngùng, ở nơi đông người sẽ khiến cô ấy không vui. Khi chỉ còn 2 người hãy tính

Nghe thấy lời nói đầy ẩn ý của chú rể, phía bên dưới đều xấu xa cười. Nhưng vẫn chưa ngưng sự bất mãn

Hắn nhún nhún vai, tâm lý đưa cô xuống khán đài

Y Y lúc này, lớp phấn son cũng không che được gương mặt đỏ ửng

Xuyên suốt buổi tiệc, hắn cùng cô đi khắp nơi. Có ai đến mời rượu cũng đều không cho cô động đến

Hôn lễ cuối cùng được bế mạc bằng màn ném hoa của cô dâu

Mặc bộ váy cả ngày, cô cảm thấy cơ thể có chút không trụ được. Vừa về đến nhà liền muốn đi lên phòng để thay đồ

Nhưng cái đuôi váy thật sự làm cô tiêu tốn không ít sức lực. Hắn theo dõi vợ mình suốt đến giờ, chu đáo giúp cô nâng đuôi váy đi vào phòng

Em tắm rửa thay đồ đi, mệt mỏi cả ngày rồi. Anh bảo nhà bếp chuẩn bị thức ăn

Nói xong hắn đi ra ngoài đóng cửa

Ngâm mình trong bồn tắm, muốn để cho tất cả mệt mỏi cuốn trôi theo dòng nước

Cô mặc bộ đồ thoải mái rồi đi ra ngoài. Bàn ăn thịnh soạn đã được bày biện, đều là những món cô thích

Sau khi đã lấp đầy cái bụng, cô lại trở về phòng

Nằm sấp trên giường bất động, tuy tắm xong đã đỡ được phần nào nhưng vẫn cảm thấy xương khớp đều đang biểu tình