Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 147: được không?




Hắn ngửi thấy mùi sữa thoang thoảng trên cơ thể non mềm của người trước mặt liền mặt dày nói với cô

Tiểu An nói đúng, em thật thơm

Lạc Y Y nghe xong súyt nữa nhảy cẩn lên mà gào thét, hắn không ngượng miệng còn nói thêm

Đúng là tôi nên thử … sử dụng thử sữa tắm em dùng xem như thế nào

Nói xong, không khách khí đoạt bình sữa trong tay cô rồi đem đến chỗ Lạc An đang vui vẻ xem hoạt hình trên tivi

Bảo bối ngoan, mau uống sữa. Baba đi tắm sau đó kể chuyện cho con nghe, chịu không?

Dạ!!!

Lạc An ngoan ngoãn nhận lấy đồ hắn đưa sau đó nằm xuống chuyên tâm xử lý

Y Y đứng như trời trồng, đến khi cửa phòng tắm đóng lại mới phấn chấn trở lại

Tên biến thái!!!

Hắn tắm xong đi ra ngoài đã thấy cô cùng con trai nằm trên giường

Trên tay cô cầm cuốn truyện cổ tích có hình minh hoạ lưu loát đọc. Lạc An nằm bên cạnh chăm chú lắng nghe, hình như rất thích nghe những câu chuyện kỳ ảo

Chủ tịch mặt dày leo lên giường nằm bên cạnh con trai ra vẻ tò mò hỏi

Tiểu An đang nghe gì mà chăm chú thế?

Vùng đất linh hồn!!!

Lạc An vui vẻ nói, hắn lại hỏi thêm

Cho baba xem cùng được không?

Vưn ạ!!! (Vâng ạ)

Con trai mỗi tối đều chỉ nghe câu chuyện này trước khi đi ngủ. Đôi mắt long lanh to tròn khi cô đọc đến những đoạn mà bé thích



Lạc Y Y gấp cuốn truyện lại, xoa xoa đầu cưng chiều nói

Chúng ta ngủ thôi

Nhóc con nghịch cả ngày vẫn còn hiếu kỳ chẳng muốn ngủ, bĩu môi lắc đầu

Cô nhéo nhéo cái mũi nhỏ giả vờ uy hiếp

Nếu còn không ngủ … thì từ nay trở đi không thèm kể chuyện cho con nghe nữa

Bảo bảo yểu xìu chui vào chăn, ánh mắt to tròn ngấn nước. Cô nằm 1 bên buồn cười nhưng cố nén lại, sợ con tự ái

Bạch Dạ Phi Ưng vỗ vỗ mông bé cố gắng an ủi

Tiểu bảo ngoan, ngày mai dậy sớm chúng ta cùng nhau đi chơi

Nhóc con tinh nghịch nhanh chóng nhắm mắt, không lâu sau liền ngủ mất

Lúc nãy dự tiệc mệt mỏi vô cùng, cô cũng nhanh chóng thiếp đi

Bấy giờ, hắn nhẹ nhàng ngồi dậy ngắm nhìn cô gái đang thở đều. Chẳng biết trong lòng lại đang ủ mưu gì nữa mà cười không ngớt

Giữa đêm, nhận thấy con trai đang khó chịu vì đói bụng. Cô nhanh chóng tỉnh lại đứng lên đi pha sữa

Cũng may Y Y không để ý lắm, cho nên mới không nhìn thấy hắn đang ngồi đó nhìn chằm chằm khi cô đang ngủ

Bạch Dạ Phi Ưng nhân lúc cô pha sữa, nhanh chóng nằm xuống nhắm chặt mắt

Lạc Y Y ngồi bên cạnh, đợi bé uống xong để lấy cái bình đi. Cơn buồn ngủ ập tới khiến cô gật gù

Bất thình lình, hắn bật dậy chạm nhẹ vào tay cô rồi nói

Em ngủ đi, đêm nay anh giúp em cho con uống sữa

Cô buồn ngủ lắm rồi, dây thần kinh sợ hãi cũng ngưng hoạt động. Có chút khinh thường nhìn hắn rồi hỏi



Anh?

Tổng tài tự tin cười

Anh đã biết được cách pha rồi, em cứ yên tâm ngủ đi

Được không đó? Hôm qua hắn loay hoay, tay chân vụng về thấy rõ. Bây giờ xung phong đi pha sữa … còn phải trông chừng kẻo tiểu bảo lại đói

Hắn có trông trẻ bao giờ đâu, nếu cục cưng đói mà không có sữa, tỉnh dậy giữa đêm thì làm sao

Cô vẫn ngồi đó gật gù

Bạch Dạ Phi Ưng thấy cô gái nhỏ này chẳng có lòng tin ở nơi hắn chút nào, có chút không vui

Bước xuống giường vòng sang bên cạnh ấn cô nằm xuống rồi kéo chăn

Em mau ngủ đi

Lạc Y Y định ngồi dậy nhưng giây phút lưng cô chạm phải cái giường mềm mại, đầu va phải cái gối êm ái thì đầu hàng tức khắc

Nhắm mắt lại, trước khi chìm vào giấc mơ đẹp còn không quên cảnh cáo

Lạc An uống xong sữa liền giơ cái bình lên, đây là thói quen của bé. Có người nhận lấy bé liền thả tay xuống nệm an yên ngủ tiếp

Bạch Dạ Phi Ưng cầm lấy cái bình, để lên tủ rồi tiếp tục ngắm nghía người con gái đang ngủ say

Nếu lúc bình thường, cô cũng gan dạ mà khinh bạc hắn như lúc đang mơ ngủ thì tốt biết mấy