Chú Ơi, Kết Hôn Nào!

Chương 40: Quà năm mới




Đương nhiên nhiệm vụ trước khi chuyển giao năm mới của Hứa Dịch chính là cùng Hoắc Ninh Tuyết trải qua một đêm “Giao thừa” nồng cháy rồi.

Ngay lập tức anh và cô liền lao vào nhau như hổ đói, ai nấy đều hôn điên cuồng, đến đây Hoắc Ninh Tuyết còn rất chủ động đè lên cơ thể của anh, dùng tay chạm vào hạ bộ của anh, sau đó nháy mắt tinh nghịch nói:

- Chồng à, hôm nay anh phải cật lực hơn đó nha.

Hứa Dịch cũng đưa tay nâng cằm của cô lên, sau đó lại hôn lên môi nhỏ của cô, đáp:

- Vậy vợ cũng phải chịu khó nhé?

Hoắc Ninh Tuyết bật cười. Tiếp theo sau đó thì cô giống như biến thành yêu tinh nhền nhện quơ tay múa chân trước mặt anh, rồi lại quyến rũ anh, cởi quần áo của anh ra, biến Hứa Dịch thành Đường Tăng.

Nhưng Đường Tăng này không hề ăn chay, anh bị cô kích thích đến mức không thể nhịn được nữa, ngay lập tức đè cô xuống, còn cố ý chậm chạp cởi từ từ quần áo của cô xuống, làm cho Hoắc Ninh Tuyết gấp gáp mà đánh anh một cái, mắng:

- Có nhanh lên không, không nhanh lên thì kéo quần lên!

Hứa Dịch bật cười, anh cũng cởi hết những thứ vướng víu trên cơ thể của cô, rồi lại nhẹ nhàng hôn lấy môi cô, môi lưỡi cứ như thế mà quấn quýt lấy nhau không tách rời, đột nhiên Hoắc Ninh Tuyết cảm thấy bên trong căng trướng khó chịu, không biết từ bao giờ mà Hứa Dịch đã đẩy hạ bộ vào bên trong rồi.

Còn chưa đợi cô nói gì thì anh đã bắt đầu luân động, có vẻ như bây giờ anh đã quá hiểu cơ thể của cô, cho nên mỗi lần luân động đều chạm đến nơi mà cô thích, khiến cho cô phải bấu chặt lấy lưng của anh vì sung sướng. Sau một hồi rong ruổi thì cuối cùng Hoắc Ninh Tuyết cũng đã được Hứa Dịch buông tha cho môi của mình, bây giờ cô mới có thể thở gấp, rên rỉ:

- Ha…ư…a… Chồng ơi… Sâu quá… Chồng ơi…

- Không phải em thích như vậy sao? Vợ à!



- Hư… Chồng hư… Ư…a…ha… Không được… Sâu quá… To quá… Chồng ơi…

- Bà xã… Em rên lớn như vậy là muốn cả nhà đến xem chúng ta làm tình sao?

Nghe đến đây thì Hoắc Ninh Tuyết đột nhiên lại ngậm miệng lại, nói chung thì cách âm ở nơi này đúng thật là không tốt lắm, nếu cô rên lớn thế thì đúng là sẽ thu hút cả nhà đến xem họ làm chuyện không nên làm thật mất.

Trong lúc Hoắc Ninh Tuyết đang cố gắng kiềm nén tiếng rên của mình thì tên xấu xa nào đó lại cố ý đâm sâu hơn, mỗi lần va chạm đều làm cô giật nảy mình vì quá sâu, cô cũng trừng mắt nhìn anh, nhưng hoàn toàn vô dụng, Hứa Dịch hoàn toàn không có ý dừng lại. Đột nhiên lúc này Hoắc Ninh Tuyết lại nhỏ giọng nói:

- Chồng… Chậm thôi…ha…ư…a… Sâu quá rồi…

Nhìn vẻ mặt của Hoắc Ninh Tuyết thì có vẻ như cô hơi đau rồi, đên đây anh cũng tiết chế lại bản thân, nhẹ nhàng hôn lên môi của cô, nụ hôn của anh cũng bắt đầu dây dưa không dứt.

Nhưng lúc này Hoắc Ninh Tuyết và Hứa Dịch lại nghe thấy tiếng pháo hoa ở bên ngoài, anh lại nói:

- Vợ à, chúng ta cũng cố gắng thôi nào. Vì năm mới có em bé nhé!

Hứa Dịch cúi thấp người ôm lấy cô, Hoắc Ninh Tuyết cũng cong người rồi ôm chặt lấy anh, mỗi lần va chạm đều hứng chọn những cú nhấp hông hung hăng kia, sau đó tiếng rên của cô cũng không kiềm được nữa mà hòa cùng với âm thanh của pháo hoa, sau khi pháo hoa kết thúc cũng là lúc anh đưa hạ bộ chôn sâu ở bên trong cô.

Không vội vàng tách nhau ra, Hứa Dịch nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một cái, Hoắc Ninh Tuyết cũng ôm lấy anh, sau đó đáp lại nụ hôn ngọt ngào đó, anh nói:

- Chúc mừng năm mới, bà xã!

- Chúc mừng năm mới, ông xã!

Tuy nhiên, pháo hoa kết thúc nhưng trận chiến giữa sói già và cáo non vẫn chưa dừng lại ở đó, hai cơ thể cuồng nhiệt lại tiếp tục phát hỏa và dây dưa không dứt, mãi cho đến khi màn đêm đã dần rơi vào tĩnh mịch, nhưng ngôi nhà đã tắt hết đèn rồi thì họ mới dừng lại và ôm nhau đi ngủ.



Năm nay là một năm hạnh phúc của hai người họ, như vậy là quá hạnh phúc rồi ấy chứ.

[…]

Buổi sáng tinh mơ, không biết thế lực nào đã thoi thúc nhưng Hoắc Ninh Tuyết đã dậy từ rất sớm và cô chui tọt vào nhà vệ sinh từ sớm, bình thường thì cô là người ngủ nướng, có khi Hứa Dịch gọi mãi mà cô cũng không dậy, hôm nay đúng là mặt trời mọc đằng Tây rồi mới có chuyện Hoắc Ninh Tuyết dậy sớm như thế.

Chim không cần hót thì Hoắc Ninh Tuyết ở trong nhà vệ sinh liền hét lên một tiếng thất thanh, làm cho Hứa Dịch đang ngủ cũng phải giật mình mà bật đầu ngồi dậy, anh nhìn xung quanh không thấy vợ mình đâu liền lo lắng chạy đến trước cửa nhà vệ sinh, gõ cửa liên tục, nói:

- Vợ à, em sao vậy?

Lúc này Hoắc Ninh Tuyết cũng mở cửa, cô đưa ánh mắt có chút ngấn nước nhìn anh, sau đó đưa một cây que xuất hiện hai vạch còn đỏ hơn bao lì xì Tết cho anh, nói:

- Hai… Hai vạch… Là hai vạch đó!

Hứa Dịch vẫn còn có chút mơ màng, nhưng khi anh anh dụi mắt rồi nhìn kĩ thì đã nhận ra, đây là que thử thai mà, vậy có nghĩa là vợ anh mang thai rồi?

Hoắc Ninh Tuyết mang thai rồi?

- Thật… Thật sao?

Hoắc Ninh Tuyết liền gật đầu, sau đó cô còn ôm lấy cổ của anh, hôn lên môi anh một cái, nhỏ giọng nói:

- Quà năm mới của anh đó, chúc mừng anh đã lên chức nha!