Chú Ơi, Bố Em Về Rồi

Chương 36




Hứa Tri Ý lợi dụng đêm nay Khương Từ Diễn phải ra ngoài xử lí công việc mà giấu anh đi chơi, cô vẫn luôn muốn đến công viên nơi có phố đi bộ, đông đúc người qua lại, có vô vàng hàng quán bán đồ ăn vặt, ban đêm còn được trang trí đèn khắp mọi nơi, Hứa Tri Ý lần này không dám để tài xế trong nhà chở đi mà cô đã tự mình lái xe đi, vấn đề ở chỗ lại chính là xe riêng của Khương Từ Diễn, cô không hề biết chiếc xe này của anh một khi có dấu hiệu rời khỏi biệt phủ quá mười ki lô mét thì sẽ phát tín hiệu vào điện thoại của anh.

Phố đi bộ mà cô đến cách biệt phủ hơn mười lăm ki lô mét, trong lúc Hứa Tri Ý hớn hở đỗ xe ở bên ngoài rồi tự mình đi vào bên trong tham thú thì tín hiệu đã được truyền đến điện thoại của Khương Từ Diễn.

Phố đi bộ hôm nay đông ngặt người đến mức cô còn phải chen chen lấn lấn mới có thể tiến về phía trước, Hứa Tri Ý lúc ban đầu còn thấy khó chịu vì quá đông người nhưng sau khi đi vào thêm một đoạn thì dòng người cũng đỡ hơn bởi vì càng vào trong thì không gian càng rộng hơn, những hàng quán ăn vặt cũng đã dần dần hiện ra trải dài hai bên vỉa hè, ở phía trước còn có ca hát, nhảy múa, xiếc lửa,…rất nhiều trò thú vị, Hứa Tri Ý đã lâu không được ra ngoài chơi như vậy rồi nên cô đã lập tức tấp vào một hàng đậu phụ thối mua thử một hộp nhưng chỉ có thể ăn được một miếng nhỏ rồi vứt đi vì mùi của nó quá nặng, rồi lại ghé vào một hàng bán xiên thịt nướng mua liền mười xiên đủ loại sau đó ghé qua một hàng nước mua một ly trà bưởi mát lạnh.
Hứa Tri Ý vừa đi vừa ăn, hai tay đã không còn chỗ trống, đảo mắt xung quanh nhìn ngắm mọi thứ, người người một ngày một đông hơn, đi đến thêm một đoạn Hứa Tri Ý hớn hở tấp vào chỗ ở đằng trước đang có rất nhiều người tập trung, thì ra là một quán cà phê nhạc, cô gái ngồi ở trên kia đang hát một bài hát tiếng Anh, nghe rất bác tai, Hứa Tri Ý vô thức bị cuốn vào cô mơ màng theo từng câu hát của cô gái đó đến mức ở phía xa có chuyện xảy ra cô cũng không hề phát giác được.

Ở phía xa xa, cách quán cà phê này tầm năm mét dường như đang có đánh nhau, một đám người hung hăng cầm vũ khi trên tay ngạo nghễ vừa đi vừa dọa người khiến bọn họ sợ hãi mà bỏ chạy hết đi, bọn họ đã đi gần đến quán cà phê bây giờ khi đã nghe tiếng thét vang vọng bên tai Hứa Tri Ý mới giật mình cô mở trừng mắt nhìn về phía đó, bọn người đó đã đi gần đến chỗ của cô mấy người từ nãy cũng đang phiêu hồn nghe nhạc cũng bắt đầu chạy toáng loạn, có người còn chạy đến rơi cả điện thoại, ví tiền, bay cả giày dép,…Hứa Tri Ý không ngờ ở nơi này còn có bạo loạn như thế, cô có hơi run sợ nhưng đến khi muốn chạy thì đã bị đám người đó bao vây, không chỉ có cô mà còn có vài người khác cũng bị đám người kia chắn ngay trước mặt không cho bọn họ cơ hội chạy thoát.
Hứa Tri Ý nép mình vào đám người, đồ ăn trên tay cô cũng bất giác rơi xuống, cô cố gắng hết sức giữ cho bản thân bình tĩnh vì cô biết đám người này chính là dựa vào sự sợ hãi của người khác mà làm càn. Cô chỉ dám để lộ mắt ra để theo dõi hành động của bọn họ, trong đầu cũng nhanh nhẹn nghĩ đến Khương Từ Diễn, cô lặng lẽ lấy điện thoại từ trong túi ra đang hối hả bấm vào danh bạ số đầu tiên hiện ra vẫn luôn là Khương Từ Diễn còn chưa kịp bấm nút gọi một tên gian hồ đã gào lên.

“ Lấy tất cả tiền bạc, điện thoại của mấy người ra đây “

Nói xong hắn dùng ánh mắt ra lệnh cho mấy tên đàn em đi đến thô bạo móc túi quần túi áo của từng người, Hứa Tri Ý run rẩy tuy cô đứng sau cùng nhưng cũng sẽ rất nhanh mà đến lượt cô bị bọn họ cướp đồ, Hứa Tri Ý cắn chặt răng cúi đầu liều mạng nhấn vào nút gọi ngay bên kia còn chưa bắt máy thì điện thoại cô đã bị một tên đàn ông giật lấy thấy màn hình là giao diện gọi điện hắn giận dữ tát vào bên mặt cô rồi đập nát cái điện thoại.
“ Mày dám gọi điện thoại cầu cứu hả. Con ả này vừa mới gọi điện thoại cầu cứu đó đại ca “

Hứa Tri Ý đau đớn ôm một bên mặt mình, hai mắt cô trừng lên đùng đùng sát khí nhìn hắn, tên cầm đầu thì đang từ trên đi xuống ở đây cô đã vì quá tức giận mà tung một cước vào chỗ hiểm của tên vừa đánh mình khiến hắn gục ra lăn quay, Hứa Tri Ý bị một đám gian hồ bao lấy, trên tay bọn chúng ai cũng có vũ khí mặc dù cô biết võ nhưng cũng không thể tay không mà đấu lại hết mấy tên này, Hứa Tri Ý lại còn đang mặc váy nó sẽ làm ảnh hưởng không ít đến việc đánh đấm của cô.

Tên cầm đầu kiêu ngạo đứng ngay trước mặt Hứa Tri Ý, trên tay hắn là một cây côn cứng thứ đó mà đánh vào cô chắc chắn sẽ mất nửa cái mạng, hắn nhìn qua cô bằng con mắt dâʍ ɖu͙©, từ dưới lên rồi từ trên xuống, Hứa Tri Ý khó chịu gào lên.

“ Còn nhìn nữa bà đây móc mắt mày “

“ Haha,…con ả mày mạnh miệng quá, để tao xem mày móc mắt tao thế nào “

Tên cầm đầu lao đến, hắn vung cây côn trên tay mình vài đường những đều bị Hứa Tri Ý tránh được, cô cũng không chỉ biết tránh mà cũng có chủ động tấn công, Hứa Tri Ý thu tay lại nhiều lần muốn chớp thời cơ cướp lấy cây côn trên tay hắn nhưng đều thất bại, đúng là tên cầm đầu hắn vẫn là khó đôi phó hơn mấy tên đàn em của hắn, tốc độ một chín một mười với nhau. Hứa Tri Ý và hắn không ai thua ai khiến mấy người xung quanh được một phen xem phim hành động đến khi váy cô bị toạt một mảnh vì lỡ vung cú đá cao, Hứa Tri Ý nhất thời sơ ý mà cúi người chỉnh lại váy mình trong lúc đó cô bị tên cầm đầu lợi dụng cơ hội sơ sảy mà ra tay, hắn vung cây côn đó lên một bên vai cô khiến Hứa Tri Ý cô vô thức khụy chân quỳ rạp trên đất, ngay sau đó hắn cũng bị một phát đạn bắn thẳng vào đầu từ đằng sau.

Tiếng súng đó vang lên thu hút tất cả sự chú ý của những người có mặt ở đây, bọn họ lập tức quay đầu nhìn đến người đàn ông hừng hực thú tính bước những bước chân thật nhanh về phía Hứa Tri Ý. Khi cô nhìn thấy người đàn ông cũng bất giác mà rơi lệ, cũng một phần vì vai phải mình quá đầu phần khác vì đã đợi được anh đến.

“ Chú ơi…”

“ Bị thương thế nào rồi? “

Khương Từ Diễn đỡ lấy cô nhóc của mình vào lòng bọn người Á Khanh cũng không đứng không mà nhanh chóng xử lí hết đám gian hồ đó.

Khương Từ Diễn nheo mắt nhìn đến cánh vai phải của Hứa Tri Ý tuy không chảy máu nhưng anh có thể nhìn ra được xương vai của cô đã bị tổn thương nặng đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến cô đau đến hét lên, bờ vai cũng khó mà nâng lên được nữa, một bên mặt thì hơi sưng đỏ. Từng vết thương của cô đều khiến Khương Từ Diễn nổi lên cơn thịnh nộ, anh nghiến răng ken két, vừa quay đầu đã bị một thứ gì đó bay vào hai mắt, Khương TỪ Diễn cúi đầu nhắm nghiền hai ămts mình lại càng lúc càng đau còn chảy cả máu.

“ Khương gia…”

“ Chú ơi…”

Hứa Tri Ý nhảy lên phía trước cô kinh sợ khi thấy hai mắt anh chảy vệt máu dài, tuy Khương Từ Diễn không tỏ rỏ thái độ nhưng cô biết anh chắc chắn đang rất đâu nhưng là thứ gì đã khiến hai mắt anh trở nên như thế. HỨa Tri Ý đảo mắt nhìn xung quanh cô cuối cùng cũng phát hiện ra chính là tên cầm đầu hắn đang cầm một thứ như cung tên ở trong tay nhưng cung tên đó rất nhỏ chẳng khác nào là một món đồ chơi của con nít, Hứa Tri Ý nhìn xuống chỗ chân mình hai cây kim dài tầm hai mươi xen ti mét, có đầu nhọn trên đó còn dính chút máu của Khương Từ Diễn, cô không tưởng tượng được chỉ thứ đồ chơi này cũng khiến người đàn ông của cô bị thương.

Hứa Tri Ý sợ hãi đỡ lấy Khương Từ Diễn rời đi để lại bọn người Á Khanh giải quyết đống hỗn độn này. Cô phóng xe như bay về phía bệnh viện trên đường cũng không ngừng an ủi Khương Từ Diễn, khó hiểu ở chỗ là từ lúc bị thương đến giờ người đàn ông này không mở miệng nói lấy một lời nào, thần khí anh lạnh như một tảng băng.

…----------------…

Bệnh Viện

Sau khi đèn phòng cấp cứu tắt đi, bác sĩ vừa bước ra đã bị Hứa Tri Ý chặn lại, cô khẩn trương hai tay run lên cầm cập hỏi về tình hình của anh.

“ Anh ấy thế nào rồi? “

Bác sĩ trông hơi căng thẳng đáp lại.

“ Vì giác mạc bị tổn thương nặng nên hai mắt của anh ấy đã không thể nhìn thấy được nữa “

Hứa Tri Ý bất giác lùi về sau một bước, cơ thể cô cứng ngắt lại khi nghe thấy ông ấy nói rằng mắt của Khương Từ Diễn không còn nhìn thấy được, đến cả cô còn nhất thời không chấp nhận được vậy Khương Từ Diễn thì sao,…anh sẽ thế nào đây.

“ Mắt của tôi? “



Vote! Vote! Vote