Chú Là Của Em

Chương 921: Ngoan, đều là của em




“Có nghĩa là anh vừa làm ăn phát tài kiếm được rất nhiều tiền...con số rất lớn, nhưng là dùng danh nghĩa của cô nhóc, đi gửi khoản tiền này... Tiền kiếm được đều là của cô ấy... Cho nên ông nội, mới tức giận như vậy... “Em hình như hiểu được gì rồi... Nhưng khoản tiền kiếm được lớn như thế nào, mới có thể làm cho ông nội tức như vậy...

Lệ Minh Viễn cười nói: “Rất lớn!” “Thằng nhóc chết tiệt cháu khoe khoang cái rắm! Ông nói cho con biết, đưa giấy nợ của ông đây, ngay lập tức! Còn có nói mua cho ông bảo hiểm giá cao ngất ngưởng Nhanh chóng mua cho ông! Bằng không con xong với ông già này đâu!”

Lệ Minh Viễn gật đầu nói: “Trong vòng ba ngày” “Được! Đây chính là do thằng nhóc cháu nói!” “Anh họ... em, em định đổi một chiếc xe!” “Hỏi chị dâu của tụi em đi!” “Chị dâu..Em biết chị hiểu em nhất! mua cho em đi, mua đi. Anh họ và ông nội đều nói là tiền kiếm được đều về tay chị...Chị cũng không thể keo kiệt nha!” Tô Noãn Tâm vẻ mặt mờ mịt nhìn thoảng qua Lệ Minh

Viễn: “Chú... Được chứ?" “Em cảm thấy được, là được." "Ừừ... Vậy đổi xe cho Minh Nguyệt đ "Vậy thì đồi!” “Wow! Chị dâu em yêu chị chết đi được Lệ Minh Ngọc vội nói: "Chị dâu. Em cũng muốn!” “Hả? Cậu cũng muốn đổi xe sao? Chủ đối cho mỗi người một chiếc xe, tiền kiếm được dùng có đủ không?" “Vậy thì đổi tất cả... Cô Kỷ, cũng đổi đi!"

Kỷ Hoài An vội nói: “Hả? Tôi không cần “Cần chứ, nếu đổi, thì đều đổi đi.” “Wow! Chị dâu thật là thú vị. Chị dâu sau này chị cùng anh họ cãi nhau, bọn em đều đứng về phía chị!"

Lệ Minh Nguyệt vẻ mặt không biết xấu hổ nói.

Lệ Minh Viễn tức giận trừng mắt liếc cô một cái.

Lệ Minh Nguyệt le le lưỡi, tiếp tục bám lấy Tô Noãn Tâm, không ngừng nói những lời tốt đẹp.

Tô Noãn Tâm sau khi hào phóng, vẻ mặt cay đắng nhìn Lệ Minh Viễn nói: “Chú. Số tiền còn lại, vẫn còn đủ chú cũng đổi một chiếc nha?"

Lệ Minh Viễn còn chưa nói, ông cụ Lê tức giận nói: “Cháu cứ đổi cho thằng nhóc này mười chiếc máy bay trực thăng hạng sang, vậy là đủ rồi!”

Tô Noãn Tâm với vẻ mặt có biểu cảm kinh ngạc nói: “Hả? Nhiều như vậy sao.

Lê Minh Viễn mỉm cười nói: “Ừa, đều làm của hồi môn cho em, được không. “Hứ. Nhưng em đã có rất nhiều của hồi môn rồi mà “Của hồi môn càng nhiều, ông nội mới không dám bắt nat em..." Tô Noãn Tâm lặng lẽ nhìn ông cụ Lê một cái, kết quả lại bị trừng mắt nhìn. Cô có chút không tin nói: “Thật... Thật vậy sao! “Vậy... Nhiều tiền quá cũng xài không hết, Chú giúp em bảo quản nha... Cùng nhau xây dựng nhà “Được, đều giúp em giữ. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!*!!

Ông cụ Lê nghe vậy, lúc này mới vừa lòng một chút. Tốt xấu gì tiền vẫn còn giữ trong tay cháu nội mình, không phải không phải tất cả đều vào túi tiền của người khác.

Rất hào phóng nói: “Giúp con nhóc này kiếm tiền, đừng quên mẹ của con nhóc... Cả một đời phụ nữ của người ta, đem con gái nuôi lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Tên nhóc cháu nhớ rõ hiếu kính nhiều một chút, sau này phải nhớ nuôi dưỡng tuổi già."

Lệ Minh Viễn mỉm cười nói: “Dạ, cháu nhớ rõ rồi.”

Tô Noãn Tâm lúc này mới rất ngại ngùng nói: "Cám ơn ông nội...Vừa rồi hiểu lầm ông rồi.” “Hừ, con nhóc này được lợi còn ở đây khoe mẽ. Nói lầm bầm. “Hì hì, ông nội sau này muốn mua cái gì thì nói với con, con mua cho ông!” “Muốn một chiếc máy bay trực thăng. Cũng mua chứ?"

Lệ Minh Viễn vội nói: “Không cho! Đã già như vậy rồi, còn không an phận như vậy! Chạy trên mặt đất không đủ, còn muốn bay lên trời?”

Lê Minh Nguyệt cùng những người khác, trong tức khắc cười ha ha không ngừng.