“Em chơi với anh thì không chán à?” “Nếu hai người cùng chán thì không coi là chán nữa “Thế thì là gì?” “Là không thú vị... chung quy có người ở bên mà còn thấy chán thì chẳng phải không thú vị hay sao?”
Kỷ Vân Như cũng thường nói anh ta không thú vị, giống như khúc gỗ. Nhiếp Hạo nhướng mày: “Người thế nào mới coi là thú vị?”.
Minh Dao chỉ vào Tô Noãn Tâm nói: “Người như sư tỷ, chị ấy đi tới đâu cũng là tiêu điểm, có thể mau chóng hòa mình với người khác.
Nhiếp Hạo khẽ mím môi, không nói gì.
Bên cạnh Tô Noãn Tâm, Dương Tiêu Nam cười khổ: “Cô dẫn theo một ông Phật tới đây, tôi không biết nên chung sống như thế nào ấy chứ. “Ông lớn đứng đầu showbiz, không có cá tính sao được. Không sao đâu, lát nữa uống rượu, các anh cứ chuốc rượu anh ấy là được. “Thế được không?” “Sao không được? Tới quán bar chơi mà không chuẩn bị tâm lý à? Uống say tôi phụ trách đưa về khách sạn là được. “Được rồi, để tôi giới thiệu cô với người khác." "OK."
Hai ảnh hậu, ba nữ diễn viên, ban đầu còn chưa nhận ra Tô Noãn Tâm, sau này được Dương Tiêu Nam và Tiêu Bảo Vỹ giới thiệu, họ đều kinh hô: “Đây chính là Tô Noãn Tâm gần đây rất nổi tiếng trên mạng à? Phu nhân tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh? Người được Lê Minh Viễn chính miệng thừa nhận?”
Dương Tiêu Nam dở khóc dở cười: “Được rồi, không cần tôi giới thiệu nữa, các cô đều biết hết rồi. “Sao lại không biết chứ. Lúc trước chính ông Ngô còn ra mặt tuyên truyền bộ phim đầu tay cho cô ấy cơ mà. Hơn nữa cáo chín đuôi diễn cũng rất ổn, thân là người mới mà diễn đến trình độ này đã rất đặc biệt. “Woa! Cảm ơn ảnh hậu Lâm khen ngợi.
Lâm Thư Vũ cười nói: “Cô cũng biết tôi à?” “Ảnh hậu Lâm nổi tiếng như thế, sao tôi không biết? Tôi còn từng xem phim của chị cơ. “Vậy còn tôi?” Lương Thị Diễm nhướng mày hỏi. “Tôi cũng biết ảnh hậu Lương nhé!” “Cô giỏi ăn nói ghế đấy. Tổng giám đốc Lệ nhà cô đã bị cô cưa đổ bằng cách này đúng không?”
Dứt lời, bầu không khí lập tức trở nên xấu hổ. Mới nghe câu này giống như nói đùa, nhưng lại tràn đầy trào phúng. Tô Noãn Tâm thản nhiên đáp: “Sai rồi, chỉ có chú cua tôi chứ tôi không cần cưa chú ấy.”
Lâm Thư Vũ nhanh chóng bỏ qua đề tài này: “Cô Tô, người mới tới đây với cô thật sự là ảnh để Nhiếp à?” “Đúng vậy. Chúng tôi đang đóng chung một bộ phim, là hợp tác với nhau, tôi thấy anh ấy sau khi kết thúc công việc nhàm chán nên dẫn anh ấy tới đây chơi một lát.”
Đôi mắt Lâm Thư Vũ sáng ngời: “Vậy... tôi có thể qua chụp ảnh với anh ấy được không?” Dương Tiêu Nam vội nói: “Cô chưa nghe tin gì à? Nhiếp Hạo chưa bao giờ chụp ảnh chung với nữ diễn viên.”
Lương Thị Diễm cười lạnh: “Vậy à? Nhưng lúc trước chẳng phải anh ta có ảnh trên giường với nữ diễn viên nào đó hay sao?”
Tô Noãn Tâm không thể nhịn được nữa. Nếu là trước kia, khi cô còn chưa bị Lệ Minh Viễn chiều hư thì có thể nhịn một vài chuyện, nhưng hôm nay tính cách nóng nảy trong khung đều bị khơi màu. Cô trực tiếp lạnh mặt, cười lạnh bật lại: “Nếu cô Lương cứ muốn nói như vậy thì hôm nay không thể chơi tiếp được đâu.” “Hừ, cô cho rằng mình ghê gớm lắm à? Không có cô thì chúng tôi chơi không được chắc? Hay là các người dám làm ra scandal mà không cho người khác bàn luận sau lung?" “Đây là bàn luận sau lưng hả? Cô đang nói thẳng trước mặt thì có! Nếu ảnh hậu Lương không sợ làm to chuyện thì có thể tiếp tục lồi lõm với tôi, nếu cô có chừng có mực, nể tình hôm nay là sinh nhật đạo diễn Khương, tôi sẽ không chấp nhặt với cô.