Chú Là Của Em

Chương 28: Mở tiệm buôn bán mà dám ngang nhiên đuổi khách!




"Đương nhiên đây là nơi này chỉ dành cho những người cao quý tới xem quần áo mà thôi, bọn họ có sự hiểu biết về vải vóc, thử đồ cũng phải đặc biệt có người đi theo phụ thử, không có khả năng làm hỏng trang phục, nhìn hai người... không giống kiểu có người đi theo phục vụ, nếu đưa bộ đồ này cho hai người tự mình thử, làm hỏng đi có muốn đến cũng không có tiền mà đền nổi đầu. ".

Đúng lúc này có hai mẹ con bước vào cửa tiệm, thật xui xẻo, vậy mà lại gặp bà Cổ ở đây, bên cạnh còn có một cô gái khuôn mặt thanh tú, dáng người thon thả mảnh khảnh, cực kì xinh đẹp. Thoạt nhìn, cô ấy vẫn còn rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi tuổi, trên người mặc một chiếc váy dài được đặt may cực kì lộng lẫy làm tôn lên khí chất tạo nhã của cô. Lại còn đeo không ít trang sức quý, đồng hồ phụ kiện đắt tiền, vừa nhìn đã thấy toát lên vẻ con người có tiền.

Người phục vụ kia vừa nãy còn đang trưng ra bộ mặt khinh thường với hai mẹ con cô, ngay lập tức lộ ra vẻ mặt nịnh nọt vội vàng chạy đến, cực kì ân cần hỏi han: " y da, Bà Cố, cô Cố, là hai người đấy ư, thật vinh dự mà, hôm nay cải tiệm nhỏ này quả thật là được quý nhân ghé thăm rồi!"

| Bà Cố vẫn còn chưa nhìn thấy hai mẹ con Noãn Tâm, cao ngạo gật đầu: “Ta ghé qua xem phong cách chủ đạo cho mùa hè năm nay của tiệm các cô!" "Mời bà Cố và cô Cố đi lối này, tôi sẽ đi lấy tạp chí mới nhất năm nay cho mọi người chọn lựa, bà và cô nhìn trúng cái nào tôi sẽ đích thân giúp hai người thử đồ.

| Bà Cố là khách quen của cửa tiệm này, tất cả nhân viên bán hàng ở đây ai cũng đều quen biết bà ta, trực tiếp đưa bà ta vào khu dành riêng cho khách VIP Sau khi đem lên cho bọn họ hại ly nước ép trái cây tươi, nhân viên cửa tiệm vô cùng vội vàng tranh nhau giới thiệu cho bọn họ kiểu dáng mới của năm nay, thải độ hoàn toàn trái ngược với khi tiếp đón hai mẹ con Noãn Tâm.

Tô Ngọc Mỹ theo bản năng liền rụt cổ lại lùi về sau, kéo tay Noãn Tâm, nhỏ giọng nói: "Noãn Tâm, chúng ta đi thôi" Vừa dứt lời, người phục vụ ban nãy cũng chạy lại đuổi người. "Xin lỗi hai người, tiệm chúng tôi có khách quý ghé tới, không thể tiếp hai người thêm nữa, xin mời đi cho

Tô Noãn Tâm vốn dĩ biết rằng mẹ cô không hề thích gây chuyện thị phi, nghĩ nhiều một chút còn hơn là gây thêm một chuyện, rời đi bây giờ sẽ tránh được việc chạm trán với bà Cổ, hơn nữa bà ta rất độc mồm độc miệng, nếu để bà ta gặp được mẹ cô thì mẹ sẽ không chịu nổi mất.

Nhưng mà người nhân viên này là cải thể loại gì đây? Mở tiệm buôn bán mà dám ngang nhiên đuối khách, khinh thường ai vậy chu?

Tính tình Tô Noãn Tâm vốn dĩ nóng nảy, trong phút chốc bị chọc giận, lạnh lùng nói: "Hôm nay chị đây không muốn đi đấy, tôi muốn để cho mẹ tôi thử cái váy vừa nãy. Sao nào? Gọi bảo an tới bắt tôi đi!"

Một mình cô chấp hết, cô không hề nói chơi! Mặc dù không thích gây sự nhưng Noãn Tâm cô đây tuyệt đối không sợ rắc rối. | Người nhân viên kia liền cau mày: "Hai người đừng có mà không biết điều, quấy rầy khách quỷ không có lợi gì cho hai người đầu. Đi mau! Nơi này không phải chỗ cho lũ người nghèo các ngươi dạo phố..

" yzo, ta có biết người này! Thì ra là Tô Ngọc Mai đấy à, cô khỏi bệnh rồi sao? Lại còn đi dạo phố? Haha, loại cửa hàng đắt đỏ như thế này mà cô cũng dám bước chân vào, tôi cũng thực sự bội phục sự can đảm của cô đấy".

| Vừa nãy khi bà Cố bước vào cửa cũng đã chú ý tới chiếc váy treo trong tủ kính kia rồi, nhưng chỉ mới liếc qua mà thôi. Vừa rồi vừa mới định lại xem kĩ thì ai ngờ lại chạm mặt với hai mẹ con nhà kẻ thứ ba này chứ. Nhưng rốt cuộc, vì sự xuất hiện hôm trước của nam thanh niên kia ở trong bệnh viện, bà ta cũng không dám lớn tiếng mắng mỏ như trước đây, chỉ dám mở miệng chế giễu vài câu.

Bà ta vẫn như cũ không thèm để ý tới Tô Ngọc Mỹ, nhưng nếu như con tiện nhân kia thực sự được gả vào nhà họ Lệ rồi thì trong lòng bà sẽ cực kì khó chịu. Hơn nữa, bà cũng không dám đối đầu với nhà họ Lệ.

Tô Noãn Tâm cười lạnh một tiếng: "Ai không biết lại tưởng cửa tiệm này là do bà Cố làm chủ cơ đấy, bà bước chân vào được còn người khác thì không hay sao?"

- ---------------------------