Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 47: Sợ yêu




Sáng hôm sau Bắc Sở thức dậy thì thấy Y Nhi vẫn còn ngủ,anh quay qua hôn lên môi của cô một cái rồi đi vào trong vệ sinh cá nhân ...

Anh đứng trước gương rồi sờ vào cổ của mình,tối qua Y Nhi cũng cắn anh mấy dấu .Trên da của anh cũng đã in hằn lại mấy vết luôn rồi,ở dưới cơ ngực cũng có nữa

Tắm rửa xong thì anh mặc lại quần áo cũ của mình rồi đi ra ngoài. Hình như đêm qua gần sáng thì cả hai mới ngủ thì phải .

"Em thức sớm vậy ,sao không ngủ thêm một chút nữa đi "

"Chú đừng gọi tôi là em nếu không sẽ có người hiểu lầm, chúng ta nên xưng hô như trước đây đi .. Chuyện hôm qua cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra .."

"Y Nhi, anh yêu em, anh muốn ở bên cạnh em ..Dù sao thì chúng ta cũng đâu có quan hệ huyết thống đâu "

"Em cho anh một cơ hội có được không, anh biết là quá khứ là anh đã sai nhưng chắc chắn anh sẽ sửa đổi mà "

" Chú đừng có như vậy nữa, tôi với chú căn bản không có kết quả đâu . Mười năm qua tôi mệt mỏi lắm rồi,và bây giờ tôi không muốn dây dưa gian díu mập mờ với chú nữa đâu ,hãy buông tha cho tôi đi "

" Còn chuyện tối qua thì do tôi bị bỏ thuốc cho nên mới cùng chú phát sinh quan hệ mà thôi "

" Nếu mà em không bị trúng thuốc thì sẽ không quan hệ cùng với anh "

"Đương nhiên rồi, tôi hết thích chú rồi .Năm xưa tôi thích chú nhưng mà bây giờ không còn nữa, tôi không muốn ở cùng với chú nữa "



Nói xong cô liền đi xuống giường nhặt quần áo lên rồi đi vào trong nhà tắm mặc vào ,mọi thứ cứ kết thúc ở đây đi .Cô và anh không nên dây dưa nữa ,nếu mà chuyện này đồn ra ngoài thì sẽ không hay một chút nào và sự nghiệp của anh ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng ...

Thích và yêu cũng chỉ là một loại cảm xúc mà thôi,cô yêu anh ấy nhưng mà trái tim của anh ấy chưa chắc đã dành hoàn toàn cho cô .Cao Bắc Sở,anh ấy có lẽ chỉ đang cảm nắng với thân thể non nớt này của cô mà thôi, qua mấy ngày sau thì cũng trở về với bản chất như ban đầu mà thôi .

Y Nhi thay đồ xong ,cô đi ra thì thấy anh đang hút thuốc, tay thì bỏ vào trong túi quần tây đen .

" Chú , cháu về trước"

" Đề anh đưa em về "

" Đừng cãi anh .."

"Được.."''

" Y Nhi, người hôm qua là ai ,em quen với nó à .."

" Không quen, tôi thật sự không biết anh ta là ai cả .."

"Ừm "

Bắc Sở gật đầu rồi cùng cô đi ra khỏi khách sạn, ngồi ở trên xe thì chỉ có Bắc Sở nói chuyện mà thôi .



"Em nghĩ làm ở nhà hàng đi ,lỡ như buổi tối gặp tình trạng như hôm qua thì sao .."

"Vâng,"

Trải qua chuyện hôm qua đã khiến cho cô sợ dữ lắm rồi, thôi thì đi học rồi thì sẽ về nhà cho an toàn .

Lát sau xe đỗ vào trong biệt thự ,Y Nhi bước xuống xe trước .Bây giờ cô phải nhanh chân lên lầu tắm rửa mới được, và còn phải uống thuốc tránh thai nữa chứ nếu không sẽ có chuyện lớn cho mà xem.

Bước vào phòng thì Y Nhi liền khóa cửa lại ,sau đó thì tìm thuốc uống nhưng tìm mãi cũng không thấy đâu. Thôi thì bây giờ cô đi tắm trước vậy ,một lát thì sẽ đi mua sau vậy .

Bước vào nhà tắm ,Y Nhi đứng trước gương soi cơ thể của mình .Cô không thể tin được nữa ,từ cổ cho đến chân nơi nào cũng có dấu vết của anh để lại cả, không những vậy mà nó còn có vết cắn nữa. Ở dưới chân của cô vẫn cảm thấy được ẩm ướt của tinh dịch ,hai bắp đùi cũng bị anh miết ra đe đến đỏ thẩm .

Cao Bắc Sở anh đúng là vô sỉ mà, người gì mà không có chừng mực gì cả .Mắng chửi xong thì Y Nhi cũng đi vệ sinh cá nhân rồi tắm rửa ..Tắm đề cho sạch sẽ và thoải mái nhưng mà sao ở phía dưới của cô quá là rát đi, thật sự mà nói thì nó rất là đau .

Ai nói làm tình thì sẽ sung sướng đâu ,cô thấy đau muốn chết thì đúng hơn .Sau này cô sẽ tránh xa người đàn ông đó ra ,nhất định phải né tầm 10 mét thì mới được..

Mà đêm qua cô không nghĩ là mình lại bị lừa dễ dàng như vậy nữa ,anh ta nói là hậu cần của tổ chức cuộc thi cái là cô tin xái cổ luôn mà không kiêng dè gì cả. Và cái kết là bị người ta hại một cách thê thảm như vậy, nhưng mà cô không thù không oán,đâu có xích mích với ai đâu .Vậy thì tại sao anh ta lại hại cô như vậy chứ ,hay là nhầm người .

Càng nghĩ thì lại càng rối rắm hơn, nhưng mà cũng may là có Bắc Sở đến cứu chứ nếu không là cô bị người ta cưỡng bức rồi .Đêm qua chẳng hiểu sao cô lại phóng đãng như vậy nữa ,lúc đầu anh ấy đã muốn đưa cô đến bệnh viện nhưng cuối cùng cô lại không muốn đi mà đi cưỡng hôn người ta ,càng nghĩ thì lại càng mất mặt mà .

Khi mà nghe Bắc Sở nói lời yêu thì cô thật sự rất vui và hạnh phúc, cô cũng muốn ở bên cạnh của anh ấy. Nhưng mà cô lại sợ quá khứ tái lại một lần nữa và đây là trò đùa ,kế hoạch mà anh ấy bày ra ..Vậy cho nên cô phải yêu chính mình trước,yêu cảm xúc của cô và cũng không muốn bị anh ấy trêu đùa thêm một lần nào nữa ,đau một lần là đủ lắm rồi .