Chú Già Em Yêu

Chương 73





Từng ngày, từng ngày cứ thế trôi đi, tình cảm của Lục Thế Minh và Thẩm Nhược Giai ngày một tốt.

Ngoài việc đi làm hắn còn chuẩn bị kế hoạch sớm nhất để cầu hôn cô.

Hắn chẳng muốn chờ, chờ nữa hắn sẽ già mất.

Lúc đó khi thấy hắn già lỡ cô tìm được mối ngon hơn thì hắn mất vợ như chơi.
- Này, anh đang nghĩ gì mà trầm tư thế?
Bị cô hỏi bất ngờ, hắn vội ôm lấy người vào lòng khẽ đáp.
- Đang nghĩ về em.
Cô bị câu nói của anh chọc cười.
- Em còn dám cười anh? Thẩm Nhược Giai, có ai tin anh sẽ thịt em không.?
Vừa dứt câu, bàn tay ai kia lại cố ý chui rút vào trong áo ra sức nhào nặng khối mềm non mịn.
- Nè....ư.m.
- Lục Thế Minh anh mau trưởng thành lại cho em.
Thấy cô quay mặt đi hướng khác.

Biết cô bị mình chọc không vui hắn nhanh chóng biết điều không chọc nữa.

Lúc này, hắn mới nghiêm túc nói.
- Em đã có bằng tốt nghiệp, cũng đang định tìm công ty thử việc...!em có suy nghĩ cho công ty anh một cơ hội không.

Hiện tại anh có hai trợ lí, vị trí thư kí thì chưa có ai.
Quay ngoắc lại nhìn hắn, bị vòng tay lớn đấy ôm chặt cô cứ thế chui rút vào bờ ngực rộng săn chắc ấy.

- Như vậy có tính là em đi cửa sau không?
Bị câu nói của cô chọc cho phì cười, hắn vui vẻ vuốt mái tóc mềm ấy.
- Anh chỉ hận không thể mang em đi cửa chính vào.

Đề bạc kiểu như thế, anh chỉ sợ em thiệc thòi mà thôi.
- Vậy...!để mai em nộp đơn xin việc.
.....
Sáng ngày hôm sau.

Tiếng xe vừa đỗ lại, Cố Tâm liền bóp còi xe báo cho người phía trong nhà.
- Bác gái, bác trai nhờ cháu về lấy tài liệu ạ.
Thấy người bước vào là Cố Tâm, bà Lục đang ngồi nhâm nhi trà xem ra vẫn điềm nhiên bình thản.

Cũng phải thôi, từ khi vào làm cô gái này ngoài cùng lúc xuất hiện cùng con trai bà ta thì cũng có lúc ghé lấy văn kiện cho chồng bà nên bà chẳng còn lạ lẫm.
- Ừm, cháu xem...!lão già ấy lại quên nữa rồi.
Nghe bà ta nói cô chỉ cười nhẹ.
- Phiền cháu lên phòng lấy hộ ta đi.

Lầu hai phòng ba ấy.
- Vâng ạ.
Bước chân đều đều theo nhịp tiến lên tầng hai theo chỉ dẫn của bà Lục.

Mở cửa đảo mắt quanh phòng cô ta đoán đây là thư phòng của Lục Quang.

Nhìn về phía tập hồ sơ trên bàn làm việc, cô ta bước lại rồi cầm lấy định bước ra ngoài nhưng ánh mắt vô tình lại rơi vào chiếc giường nhỏ như sopha ở gần đó.

Trên ghế là gối và mền ngủ đã được gấp gọn.
Ba Lục ngủ ở đây?
Câu hỏi vừa xuất hiện trong đầu cô ta lại thấy sọt rác ở gần góc phòng ngay đó.

Bên trong vậy mà toàn là giấy đã qua sử dụng.???
Nhìn một cái cô ta liền đoán ngay được những mẩu giấy đó đã từng được sử dụng thế nào nên chỉ cười nhẹ bước ra khỏi phòng.
Cũng phải thôi, ba Lục nhìn trẻ trung như thế chỉ tầm tầm cỡ ba Cố mà ba Cố còn hùng hục như thế thì ba Lục có dùng giấy cũng không có gì lạ.

Đã vậy ông ấy còn ngủ riêng thì việc đó quá bình thường.
....
Giữa giờ nghĩ trưa, Lục Hải mới đi công việc về.

Cụ thể rõ ràng hơn là anh ta đến gặp anh và được anh thông não cho vài vấn đề cơ bản.

Sau khi từ bỏ cuộc chơi chuyên tâm tu chí làm ăn thì ít ra anh ta trông chuẩn chạt hơn rất nhiều.
Vừa vào khỏi sảnh chính, hình ảnh phía trước làm anh ta không khỏi nhíu mày.


Kia chẳng phải là ba anh ta và con gái Cố thị Cố Tâm đang đi phía trước anh ta không xa hay sao?
Cử chỉ thoải mái đó là gì? Từ khi nào bọn họ lại thân nhau như vậy?
Chẳng có câu trả lời thỏa đáng nên hắn chẳng để tâm nhiều, cũng không có ý định nghe trộm hay xen vào.

Chính vì sự lơ đễnh này mà anh ta đã phải trả giá bằng tinh thần cực lớn cho ngày sau.
- Chủ tịch, tối hôm nay có tiệc rượu ở tập đoàn XYX đấy ạ.
Ba Lục nghe vậy thì suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.
- Vậy cháu chuẩn bị một chút đi.

Tối nay đi cùng bác.
Cả hai vừa đi vừa trao đổi thêm chuyện gì đó trông rất hòa hợp.và vui vui vẻ.
Buổi tối trong ngày đến thật nhanh.

Cố Tâm váy áo tươm tất trông cực kì quyến rũ.

Đôi chân thon dài được phô diễn chọn vẹn sao chiếc váy dạ hội trắng ngần xẻ tà cao hai bên.

Phần ngực được phô trọn vẹn sau chiếc áo trễ ngực dây mảnh, đồi núi non mịn to tròn căng đầy viền áo.

Mái tóc uốn nhẹ xõa dài, gương mặt xinh đẹp được trang trí tỉ mỉ quả thật trông cô ta lúc này quả thực đều làm đàn ông điêu đứng ngước nhìn.
Cô ta hiện đang ở căn hộ riêng của mình nên được Lục Quang đích thân lái xe đến đón mà chẳng cần tài xế.

Hôm nay ông vẫn như thường ngày diện vest.

Chỉ là hôm nay tóc vuốt ra sau, vẻ đẹp ma mị của người đàn ông đứng tuổi.
- Hôm nay bác tự đi ạ? Tài xế đâu bác.?
Vừa thắc dây an toàn xong, như cảm thấy thiếu thiếu nên tiện cô ta hỏi luôn.
- Nhà anh ta có việc nên xin nghĩ một tuần.
Chiếc xe lăn bánh đều đều đến buổi tiệc.

Bầu trời mỗi lúc một tối đen, sao giăng giăng lối tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời.

Vừa vào sảnh tiệc, cô ta liền theo chân Lục Quang giao lưu cùng những đối tác khác.

Cô ta phải nói là khôn khéo về mặt ăn nói nên rất được lòng các ông chủ lớn.

Không lâu sau đó khi tiếng ồn lặng thinh, cô ta giương mắt về phía cửa.

Đập vào mắt cô ta là anh cùng cô khoát tay nhau bước vào một cách đầy tình cảm.
Nhìn hình ảnh đầy ngứa mắt kia, cô ta không khỏi cau mày, bàn tay vô thức cuộn chặt làm bộ móng dài tinh xảo cắm sâu vào lòng bàn tay đến đỏ ửng.

Cô ta bây giờ chẳng thấy đau, chỉ cảm thấy bản thân thật ghen tỵ đến khó chịu mà thôi.
Nhìn qua phía ba Lục, cô thấy ông cũng lừ mắt dõi theo họ rồi quay ngoắc đi như chưa có chuyện gì.
Buổi tiệc dần trở nên sôi động.

Không thể tiếp rượu nỗi, cô xin phép ba Lục sang một góc đứng đấy.

Cảm giác cổ họng nóng rát, tim có chút khó chịu quá.

Hình ảnh vừa rồi của họ sao đẹp đôi quá làm cô ta có chút tuổi thân.

Cô ta vốn dĩ rất ngưỡng mộ anh, nhưng dường như anh chẳng cho cô ta cơ hội.

Anh thà chọn một cô gái nhỏ tuổi non nớt còn hơn kẻ có trí như cô ta.
- Sau lại thẩn thờ rồi con gái?.