Hôm nay hai vợ chồng dắt ba bé con đi dạo trung tâm thương mại, cả gia đình hai vợ chồng nắm tay nhau đi sau nhìn ba bé con đi phía trước.
" Đi cả nhà mình đi ăn kem "
Vân Đường lên tiếng 5 người đi vào một quầy bán kem, ăn kem xong anh dắt vợ con vào một tiệm trang sức, Hoàng Cẩn Đình bế bổng Cam nhỏ lên để bé con dễ dàng nhìn thấy những món đồ trang sức trong tủ kính.
" Cam nhỏ con thích cái nào chọn đi ba mua cho con. "
Cam nhỏ đôi mắt nhìn ngắm sơ qua một lượt rồi dừng lại tại một chiếc lắc tay vàng khảm ngọc màu trắng.
Anh chỉ tay, nhân viên liền lấy ra đưa cho anh xem, Vân Đường đeo vòng tay cho con gái.
Nhân viên nắm bắt thời cơ mà ngọt ngào khen Cam nhỏ rất hợp với chiếc vòng, còn tinh ý lấy ra mấy bộ trang sức cho cô lựa chọn.
Hai cậu nhóc đứng hai bên nhanh nhẹn đưa ra ý kiến của mình, đứa thì chọn bộ này nói mẹ đeo nó lên sẽ rất xinh đẹp, đứa thì chỉ bộ kia xinh hơn.
Hoàng Cẩn Đình thấy vậy không nói gì, chỉ nhẹ nhàng mua hết hai bộ luôn, cả bốn mẹ con nhìn anh mà bật cười, anh đúng là có tiền có khác thật bá đạo.
Nhiệm vụ chính của ngày hôm nay là chọn quà sinh nhật cho cậu bé Đặng Đông An con trai nhà Đặng Tần Nhiên Phạm Tâm Châu.
Nhờ sự trợ giúp nhiệt tình của Minh Lam quà đã mua xong.
Hoàng Cẩn Đình lái xe về tới nhà, anh nhẹ nhàng tắt máy xe, quay đầu nhìn mấy mẹ con đang ngủ say.
Trên xe chỉ có anh và cậu cả Thiên Phong còn tỉnh táo.
Anh bế bé út ra trao vào vòng tay của cô Thanh, rồi bế vợ lên phòng, về phần Mặc Vũ được anh trai gọi dậy.
Buổi tối khi cả hai đang ngủ thì cánh cửa vang lên tiếng gõ, anh mở mắt đặt chân xỏ dép đi tới mở cửa ra, ba bóng dáng nhỏ nhắn ôm gối đứng xếp hàng ngang nhìn anh.
" Ba cho bọn con ngủ cùng ba mẹ nhé. "
Giọng nói như mật của bé út xinh cất lên, lại thêm sáu ánh mắt làm nũng của ba bảo bối anh không chịu nổi, đưa tay lên day trán.
Mục đích thành công, ba tiểu bảo bối nằm ở giữa ba mẹ, một buổi tối như thế lại trôi qua bình thường.
…
Hai bóng dáng xinh đẹp một lớn một trẻ ngồi trước gương, từ sớm Vân Đường đã thức dậy chuẩn bị chăm chút cho ba con nhỏ, lát nữa buổi chiều cả gia đình sẽ sang nhà anh Đặng ăn sinh nhật cậu bé Đặng Đông An.
Đông An sinh ra trước ba bé con mấy tháng, thằng bé như giống y như đúc tính cách của ba, ngoại hình được thừa hưởng từ cái đẹp nhất của cả ba và mẹ.
Đặng Đông An lần đầu tiên qua nhà Hoàng Cẩn Đình chơi thì đã rơi vào tầm ngắm của bé út nhà ta rồi.
Minh Lam rất thích anh Đông An, đặc biệt thích khuôn mặt đẹp trai của cậu bé, Đông An đối với Minh Lam qua nhiều lần tiếp xúc thì càng thấy thích cô bé nhỏ này.
Tiệc sinh nhật được tổ chức tại nhà, người đến tham dự đều là người thân thiết của vợ chồng Đặng Tần Nhiên.
Tiệc hôm nay được dựng ngoài trời, ngay sân vườn sau nhà.
Xe dừng lại Vân Đường cùng chồng dắt tay các con bước vào.
Hoàng Cẩn Đình nhìn thấy người anh thân thiết liền đi tới chào hỏi thăm vài câu.
" Cô chú đến rồi à "
Đặng Tần Nhiên bắt tay với Hoàng Cẩn Đình nhẹ cười rồi lên tiếng, Vân Đường cũng vui vẻ chào anh ta.
" Vâng, chào anh, mà chị Châu đâu rồi anh? "
Vân Đường không nhìn thấy Phạm Tâm Châu nên cất giọng hỏi.
" Vợ anh đang bận chút việc ở trong nhà đó "
" Vậy em vào trong tìm chị nhé "
Cô cúi nhìn ba con nhỏ rồi nói tiếp: " Các con đi chơi đi nhé "
" Vâng ạ! "
Ba đứa nhỏ rất đồng đều mà đáp lời.
Tầm mắt của Minh Lam đã tìm được người cần tìm, cô bé đã thấy anh trai Đông An rồi vui vẻ mà chạy tới bên cạnh cậu nhóc.
" Anh trai Đông An, em tới tìm anh rồi đây nè, anh có nhớ em không? "
Đặng Đông An đưa tay vỗ vỗ lên chỗ trống của chiếc ghế mình đang ngồi, Minh Lam thông minh hiểu ý cô bé cười rạng rỡ ngồi xuống.
" Em ăn bánh ngọt tráng miệng nhé "
Cậu đẩy nhẹ đĩa bánh ngọt về chỗ cô, Minh Lam nhỏ nhắn cười tới hai con mắt cong thành hình ánh trăng ngược, cô bé xúc một thìa bánh bỏ vào miệng ăn ngon lành.
Bánh này ngọt mềm, lại thêm còn có nhân vị dâu tây, cô bé ảnh mắt lấp lánh nhìn cậu nhóc, trong lòng đang rất là vui vẻ vì được anh trai Đông An quan tâm cho bánh ngọt ăn.
" Ngon đúng chứ, vậy ăn tiếp đi nếu không đủ thì anh sẽ lấy thêm cho. "
" Anh muốn bánh ăn cùng em không, bánh ngon lắm đó. "
" Cam nhỏ ăn đi lúc em chưa tới anh đã ăn rồi"
Ăn gần hết cái bánh Minh Lam mới nhớ ra điều gì đó, cô bé đặt muỗng xuống kéo chiếc túi xách đeo trên người về phía trước, cô bé lấy từ trong túi ra một chiếc gói nhỏ được bọc kĩ càng, bên trong là loại kẹo chocolate mà cô bé thích ăn nhất.
Túi kẹo nằm gọn trong tay của Đông An, Minh Lam cười tươi miệng nhanh nhảu nói.
" Quà sinh nhật của anh, đây là kẹo mà em thích ăn nhất đó, ăn rất ngon đó. "
Đông An mỉm cười đưa bàn tay lịch thiệp lên xoa lấy mái tóc mềm mại của bé con.
" Anh rất thích cảm ơn em nhé Cam nhỏ. "
" Anh thích là được rồi, anh vui em cũng vui "
" Đây cho em cái này. "
Đông An không biết đã chuẩn bị từ lúc nào cầm ra một chiếc kẹp nơ đeo lên tóc cho cô bé.
Minh Lam đưa tay chạm vào chiếc kẹp tóc rối lấy cái gương nhỏ trong túi ra soi.
Một chiếc kẹp tóc hoa nơ màu tím, Minh Lam thích thú vui đến cười tít mắt, cô bé thật sự thích chiếc kẹp tóc này.