Chú Có Yêu Cháu Không?

Chương 5:Mr/Mrs Dương




Suốt chuyến bay, cô vất hắn một chỗ, giành chỗ bên cạnh và xung quanh cho lũ bạn, hắn đành phải ngồi một góc ở cuối khoang

Cô cùng My trò chuyện rất rôm rả, hết chuyện này đến chuyện nọ, ở trên lớp chỉ cần có hai đứa cô là lớp học dù có là môn gì sẽ không bao giờ buồn ngủ cả

Bỗng nhiên, My nhớ ra gì đó quay sang hỏi cô:

"Này, anh chàng kia là bạn trai mày à? Sao lại đẹp đến chết người như thế chứ!"

Nó vừa nói mắt sáng rực hẳn lên không khỏi quay xuống nhìn lén hắn, cười trộm

Cô nghe vậy liền phản bác

"Mày điên à, bạn trai nào! Ông ấy bằng tuổi chú mày đấy, ở đấy mà anh với chả em!"

"Chú á? Tiếc thật, nhưng mà hàng này mà cho tao là tao nhai tất! Vừa đẹp trai, vừa giàu có. Hay là...mày định dùng chiêu này để đuổi ong bướm cho người yêu, chứ tao thấy anh ấy chắc chỉ 25 tuổi thôi"

My nhìn cô với ánh mắt mờ ám như muốn dò xét

Cô thở dài, hết nói nổi với con bạn mê trai mãn tính của mình. Quay ra ngoài cửa sổ, dần dần chìm vào giấc ngủ

Cho đến khi máy bay hạ cánh, cô bị My đánh thức mới tỉnh dậy

"Khiếp, mày ngủ như lợn ấy, rớt rãi chảy ra rồi kìa!"

Cô hoảng hốt đưa tay lên sờ vào khoé miệng

"Con điên này, mày lại lừa tao, làm gì có gì!"

"Tao nói thế mà mày cũng tin, đúng là con ngáo chúng mày nhỉ....hahah"

Sau đó, cả một nhóm nhìn vào cô mà cười. Cô tức tối, hắng giọng:

"Này, chúng mày được tao mời đó, đây là thái độ với ân nhân sao?"

Cô lên giọng như một bà chủ, thật là, cảm giác có tiền khác thật. Không ngờ chúng nó lại phán một câu làm cô rơi từ thiên đường xuống đất

"Mày mời nhưng chú mày bao....hahaha!"

Chúng nó lại tụm đầu vào cười với nhau trong khi mặt cô thì xám xịt, giậm chân bình bịch bỏ đi ra xe ô tô

Thôi được rồi, ai bảo cô gọi bọn nó đi làm gì, biết bọn nó sớm trở mặt như thế này thì cô đã cho chúng nó ở nhà thèm chết cho rồi

Thấy hắn đứng ở cửa xe, cô liền nhanh chân chạy đến hỏi:

"Chúng ta đi đâu nữa hả chú?"

"À, đi ô tô hơn tiếng nữa là đến Hạ Long rồi, sau đó về khách sạn, nghỉ ngơi qua đêm nay ngày mai bọn em sẽ được đi chơi"

Hắn trả lời máy móc, cô hiểu ý gật gật đầu

Từ khi cô đi đến, hắn để ý cô như đang buồn bực chuyện gì, nhìn ra đằng xa thấy đám bạn của cô cứ nhìn về phía này rồi cười với nhau, hắn liền hiểu ra


"Em bị bạn bắt nạt nên giờ mới nhớ đến người yêu tiêu sái, siêu cấp đáng yêu này chứ gì?"

Ánh mắt hắn đầy mờ ám, chứa đầy tình ý nháy nháy liên tục với cô

"Chú điên rồi, không nói chuyện với chú nữa, đau đầu quá!"aaaa!!!!

Cô bịt tai giả vờ không nghe thấy tiếng hắn cười, một điệu cười vừa cợt nhả vừa xấu xa


Thấy cô như xấu hổ bỏ lên xe, sau đó hắn liền nhanh chóng theo lên, ngồi ngay chỗ kế bên cô, miệng không ngừng trêu chọc cô. Cô như muốn điên lên với cái tên này, chỉ muốn đạp cho hắn một phát bay xuống xe luôn, nể có tài xế mà cô kiềm chế


Bọn bạn cô ngoài xe từ nãy tới giờ cứ nhìn chăm chú về hướng này, không ngừng xôn xao bát quái với nhau

"Này, tao thấy hình như chú kia thích cái Linh nhà mình hay sao ấy, thấy không?"

"Còn hình như cái gì nữa, chắc như đinh đóng cột rồi, chỉ có con Linh ngu vẫn còn ấm ớ thôi!"\_My lên tiếng

"Nhưng tao thấy nó kêu là chú mà!"

"Đấy là nhiều tuổi rồi, hình như 35 hay sao ấy, nó mới gọi như thế!"

"Con này ngu thật, thế mà cứ nhận mình Linh xinh thông minh, là tao á, tao quất luôn, nhỉ!"

"Đúng rồi! Thích nó mới chịu chi tiền ra cho bọn mình đấy, tao thấy ông này cũng được, không giống mấy lão chán cơm thèm phở đâu!"

Cách đó vài mét, một cậu bạn tên Dương trong nhóm đứng tách mình ra, trên tay cậu ta cầm chai nước lọc đã bị bóp méo, ngón tay siết chặt làm hiện rõ những gân xanh. Ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía xe cô và hắn

\[...\]

Sau khi về khách sạn, hắn đặt năm phòng, còn đâu mọi người tự sắp xếp với nhau, cô đang xách vali của mình đi tìm phòng thì hắn đi lại chỗ cô

"Linh, em ở cùng phòng với...

Chưa nói xong đã bị cô đánh gãy, cô vờ như không nghe thấy hắn nói, xoay người lại gọi My đang đi sau

"My ơi, tao với mày cùng phòng nhá!"

Không đợi nó đồng ý, cô đã kéo nó bỏ của chạy lấy người cùng mình. Khi đi qua hắn, nó nhìn hắn với ánh mắt bất đắc dĩ

Hắn đứng sững lại thấy cô bỏ chạy như chối chết sắc mặt liền tối sầm lại nhưng sau đó lại bật cười với cái mưu kế trẻ con này của cô


Bỗng nhiên, hắn thấy Dương đi lên đứng cạnh mình, Dương nhìn hắn chăm chú sau đó mạnh dạn mở lời

"Chú ơi, cháu chưa biết cùng phòng với ai, hay chú cho cháu ở cùng với chú nhá!"

Ánh mắt cậu ta sáng rực đầy vẻ mong chờ nhìn hắn. Hắn chẳng thấy lạ nhưng vẫn bực vì bị cô chơi một vố, cục cằn trả lời:

"Tôi không thích ở với người lạ, cậu đi xuống quầy tiếp tân lấy thêm phòng đi, tôi sẽ trả tiền!"

Nói xong hắn chả buồn nhìn Dương, quay người bỏ đi. Dương vừa buồn vừa tức, tay nắm chặt, nhìn theo bóng lưng hắn rời đi. Cậu ta chỉ muốn gần hắn một chút thôi tại sao lại khó khăn đến vậy, trong khi cô chẳng làm gì lại luôn được hắn chú ý

"Em là người lạ, chẳng lẽ cái Linh không phải sao!?"