Xả được hết uất ức trong lòng, Linh mệt mỏi thở dốc, nước mắt đã rơm rớm sắp oà khóc
Cô quay người bỏ đi, đi được một đoạn thì bị chú kéo lại, tưởng rằng chú đã hiểu và thông cảm cho cô ai ngờ lời nói của chú lại làm cô không tin nổi
\- Nếu đã như vậy tại sao cô em lại không đi yêu nó luôn đi! Hai người đâu cần gì phải bày ra cái trò mèo này để gạt người, phim giả tình thật chứ!
\- Nói thử xem, em và em trai tôi đã qua lại bao nhiêu lần rồi?
\-Thì ra là em thích người trẻ tuổi hợp với em chứ không phải là ông chú già này!
Cô không tin nổi vào tai mình nữa, cô đã hạ mình xin lỗi, đã lớn tiếng giải thích vậy mà chú lại có thể nghĩ cô như vậy
Linh thẳng tay tát cho chú một cái rồi đẩy người chú ra xa, nước mắt không kìm được nữa cô vừa khóc vừa nói
\- Anh cần gì phải sỉ nhục tôi như thế chứ!
\- Đúng vậy đấy, tôi và anh Quân đã qua lại rất nhiều lần sau lưng chú rồi đấy!
\- Không chịu được thì chia tay đi!
\- Được, chia tay thì chia tay!!!
Vốn cô chỉ giận quá mất khôn mà nói năng lộn xộn vậy mà chú lại thẳng thừng đồng ý ngay lập tức chẳng cần suy nghĩ
Chắc có lẽ chính bản thân chú đã quá mệt mỏi khi chơi cái trò yêu đương với một đứa trẻ con như cô rồi
Người ta nói tình yêu là một bộ phim nhưng cô không ngờ là bộ phim của cô lại kết thúc nhanh đến vậy, thật chóng vánh. Cô còn chưa tận hưởng được tất cả niềm hạnh phúc của tình yêu thế mà....
Linh không biết là mình đã về nhà bằng cách nào, chắc có lẽ chú đã rủ lòng thương mà cho cô đi nhờ. Đứng trước cửa nhà gió lạnh buổi đêm thổi rất lớn, đến khi Linh cảm thấy da mặt mình lạnh cóng cô mới biết là đã về tới nhà
\- Linh...sao thế này?
\- Con không sao mẹ ạ! con hơi mệt, con muốn nghỉ ngơi!
Cô bỏ lại một câu rồi hờ hững bước vào phòng, cánh cửa đóng lại là lúc tâm trạng cô không che giấu được nữa
Oà khóc như một đứa trẻ, lúc chú đi công tác cô cũng khóc như thế này, nhưng lúc đó có người yêu thương dỗ dành. Sau này chắc cô phải tập quên đi mọi thứ về chú
\*\*\*9 tháng sau\*\*\*
\- Alo mẹ ạ!
\- Ừ, mẹ đây, mày dạo này thế nào rồi con?
\- Con vẫn khoẻ? công việc thực tập cũng tốt lắm ạ! Ba tháng nữa là con được về nước làm việc chính thức rồi đấy!
\- Thế thì tốt quá...mẹ nhớ hai mẹ con mày lắm! Thằng Sóc dạo này có ngoan không?
\- Thằng bé đi học mẫu giáo rồi mẹ, ở đây có các anh chị giúp đỡ hai mẹ con con nhiều lắm...
Đang nói chuyện thì nhóc con chạy lại giật giật ống quần cô, ý nó muốn nói chuyện với bà ngoại
\- Cháu chào bà ạ!
Giọng trẻ con non nớt vang lên ngọt như đường
\- Á à, Sóc con đi học có ngoan không? Có quấy mẹ không đấy?
\- Cháu ngoan lắm bà ạ! Cháu còn giúp mẹ quét nhà nữa đấy!
Hai bà cháu cứ tám chuyện mãi đến khi máy cô hết pin thằng nhóc mới hết huyên thuyên mà mang điện thoai đi trả lại chỗ cũ
\- Mẹ ơi...con nhớ bà ngoại lắm!
\- Ừ...tết hai mẹ con mình về với bà...Sóc chịu không?
\- Có ạ!!
Thằng bé vỗ tay cười hớn ha hớn hở, chạy xung quanh nhà hát ngêu ngao thật dễ thương
\- Mẹ ơi con sắp được về nước chơi với bạn Tấm rồi! A! vui quá!!!
Thằng bé háo hức về nước thì ra là để gặp bé Tấm con gái của chi họ My
Nói mới nhớ, My đã lấy chồng được nửa năm rồi vậy mà cô lại phải vướng chuyện học hành nên không thể xin về được
Lần tới về chắc là nó sẽ mừng lắm đây, không, chắc nó lại mắng cho cô một trận lên bờ xuống ruộng mất