Chú, Anh Là Cầm Thú Sao!

Chương 24: Bất ngờ dành cho em




Háo hức mong chờ sự bất ngờ anh dành cho cô, Ngọc Khuê nhanh chóng thay 1 bộ đồ thoải mái hơn để cùng anh đi ngâm mình.
Xỏ đôi dép bông vào rồi đột nhiên cô đứng lên chiếc ghế cao cạnh đó, dang rộng hai tay
" Làm gì đấy?" anh tính mở cửa đi ra thì thấy cô đứng đó nên quay lại hỏi. Nhìn động tác này anh đương cũng đoán được là cô có ý gì.
" Bế em đi"
" Em học được thói nhõng nhẽo này từ bao giờ thế?"
" Làm không để bảo!"
" Được được, bế thù bế"
Anh tiến lại gần ôm lấy thắt lưng cô nhấc lên, Ngọc Khuê thuận theo vòng hai chân chặt lấy hông của anh, tay ôm lấy cổ anh, hôn anh một cái.
" Đi thôi"
" Này, em có phải là mập lên rồi không? Nằng quá này" vừa đi trên hành lang anh vừa trêu chọc cô.
Ngọc Khuê đang tựa đầu trên bờ vai rắn chắc của anh nghe được liền thẳng người lườm anh một cái.
" Anh nói ai mập lên cơ? Cho nói lại" cô đưa tay véo tai anh nói.
"A..."
Anh khẽ cười rồi đột nhiên tung nhẹ cô lên một cái để cô cao hơn anh một chút. Làm cho cô giật mình.
" Anh nói anh mập lên cho nên bế em cảm giác có chút nhẹ"
" hahaha.... ưm"
Cô đang cười sảng khoái liền bị anh bất ngờ hôn môi.
" Đến rồi" anh từ từ thả cô xuống.
Phòng nước nóng này có chút khác so với các phòng bên cạnh. Đứng bên ngoài đã ngửi thấy mùi hương quyến rũ của hoa hồng, ánh đèn bên trong thấy tối hơn một chút.
" Có chút đặc biệt nha"
" Anh nói cho em một bất ngờ mà, mau vào thôi"
Cô vén tấm rèm sang một bên bước vào, cả hai cùng thay đồ quấn tạm 1 chiếc khắn tắm rồi đẩy cửa kính ra.
" Woaaaa, đẹp quá đi"
Đập ngay trước mắt cô là có rất nhiều cánh hoa hồng được rải trên nền nhà, dưới nước cũng có nữa. Xung quanh thành bồn đều được đặt nến hương vàng nhạt cùng những bông hồng tươi đỏ chót tỏa ra mùi hương dễ chịu. Rất lãng mạn.
" Thích không?"
" Thích chứ. Đẹp quá đi"
" Á"
Cô còn đang ngắm nhìn bồn nước xinh đẹp tráng kệ thì từ đàng sau anh búng một cái khăn tắm tuột xuống, anh bế cô lên theo kiểu công chúa tiến về phía bồn nước đầy hoa.
" Xuống ngâm thôi"
...
Cả hai đều đã ở trong nước hơn 30 phút
" Được rồi, chúng ta về phòng đi ngâm lâu sẽ không tốt" anh chủ động đứng dậy nhấc cô lên, choàng chiếc khăn tắm rồi thay đồ.
Bên phía Bắc Trạch Dương, anh đã thông báo cho Thy Thy và Tiểu Hạ cùng nhau đi ngâm nước nóng, qua gõ cửa phòng Ngọc Khuê thì không thấy ai, gọi qua điện thoại thì cô bảo thấy ngột ngạt nên đã đi dạo kêu mọi người cứ đi.
Trạch Dương đi được nửa hành lang thì lại bỏ quên một số thứ nên đã quay về phòng để lấy bây giờ đang trên đường đến phòng ngâm.
" Sáng mai trở về rồi, anh... chết"
Bước ra khỏi phòng đập ngay vào cô là Bắc Trạch Dương đang đi tới, không biết là anh ta có thấy cô hay không nữa.
" Sao vậy?" thấy cô đột nhiên đẩy anh quay vào, mặt có chút hốt hoảng nên hỏi.
" Là Bắc Trạch Dương, không biết anh ta có thấy em không nữa"
Bắc Trạch Dương đối diện với hướng cô đi đươngnhieen sẽ nhận ra chỉ là anh vờ như không biết mà thôi. Anh lặng lẽ đi qua căn phòng của cô và anh không mảy may quay lại.
Sau khi xác định Bắc Trạch Dương đã đi qua cô cùng với anh nhanh chóng trở về phòng cô.
" Em nghĩ Trạch Dương đã biết em qua lại với đàn ông rồi chỉ là anh ta đang giả vờ thôi"
" Như vậy càng tốt cậu ta sẽ không bám lấy em nữa"
Lời Hàn Dạ An nói cũng đúng, nhưng chỉ sợ anh ta không biết tiến biết lùi mà vẫn đâm đầu thích cô thôi.
" Em đói chưa? Gọi đồ ăn nhá "
" ừm...được. Ngâm nước xong cũng cảm thấy đói rồi"
" Anh sẽ bồi em thật tốt để đêm nay còn...hửm..."
Ánh mắt anh quét quanh người cô nở ra nụ cười không tốt lành cái lưỡi liếm quanh môi 1 lượt.
" Lưu manh thối. Hôm nay mệt nên ngủ chay đi"
....
" Không gọi được sao anh hai?"
" Chắc đi dạo về mệt nên ngủ rồi. Chúng ta cứ đi ăn đi".
" Vậy đi thôi"
Sau khi cả 3 người tắm xong rủ nhau đi ăn tối nhưng gọi cho cô thì không thấy bắt máy. Đương nhiên Trạch Dương biết lý do cho nên đã không gọi nữa cứ thế cùng em gái đi ăn.
" Anh hạ à, hình như chị Ngọc Khuê không có ý tiến đến với anh..."
" Anh biết"
" Không sao đâu anh Trạch Dương, đã Tiểu Hạ em ở đây. Có gì thuận lợi cho anh em sẽ cấp báo"
" Haha cảm ơn em"
Bên ngoài tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng. Anh biết bây giờ...à không từ trước đến nay anh đã không có cơ hội bước vào cuộc đời của cô rồi.
" Anh cũng đừng lo quá, em đã về nước nhất định sẽ bày mưu giúp anh cưa đổ chị dâu. Hahahahaha"