Có phải hay không anh đối với em tốt quá? Làm em đã quên mất chính mình là cái thứ gì!”
Lời nói tràn ngập trào phúng của người đàn ông đổ ập xuống phía cậu, giống như đao lăng trì một phen đem vô tình đâm vào tâm cậu.
Đau đớn làm khuôn mặt trắng nõn nguyên bản của Kỷ Nhiên liền hiện ra màu sắc trắng bệch, thân thể cậu quơ quơ, cơ hồ muốn không đứng được.
Kỷ Nhiên cho rằng, Dạ Lăng Hàn sẽ giải thích chuyện đính hôn hôm nay với cậu.
Nhưng chờ đợi cậu chỉ có trào phúng cùng hành động thô bạo của người đàn ông.
Cơ hội phản khán cùng phản ứng của cậu đều không có, đã bị Dạ Lăng Hàn túm cánh tay kéo vào trong xe.
“Buông tay!”
Mới vừa trải qua lần đầu tiên động d*c, tuy rằng tiêm vào thuốc ức chế, nhưng Kỷ Nhiên thực sự suy yếu.
Bị Dạ Lăng Hàn ném vào trong xe, câuh rơi đầu váng mắt hoa, hơn nửa ngày cũng chưa hồi thần lại.
Người đàn ông cúi người ngăn chặn cậu, thô bạo nhéo lên hàm dưới cậu.
Đôi mắt chim ưng tùy ý đánh giá cậu, ánh mắt nguy hiểm đến cực điểm: “Em có phải đang động d*c?”
Kỷ Nhiên trong lòng giật mình, mặt càng trắng.
Cậu dùng sức nắm nắm tay, móng tay đâm vào trong lòng bàn tay đau đớn làm cậu dần dần bình tĩnh lại.
Dạ Lăng Hàn thực khôn khéo, nếu cậu biểu tình hơi chút không thích hợp, liền sẽ bị hắn tra được manh mối.
“Không có!”
Kỷ Nhiên kéo ra cổ áo: “Anh có thể nghe nghe.”
Tay cậu phát run, nhưng Dạ Lăng Hàn nóng lòng nghiệm chứng cũng không có phát hiện.
Hắn cúi đầu kính biên vội vàng ngửi, một tia mùi hương tin tức tố đều không có, chỉ có mùi hương thuộc về Alpha.
Dạ Lăng Hàn bực bội đẩy ra Kỷ Nhiên, sắc mặt xanh mét ngồi ở một bên.
Thời điểm biết được Kỷ Nhiên tới tìm Thịnh Duy Thanh, hắn còn tưởng rằng Kỷ Nhiên động d*c.
“Anh nói qua rất nhiều lần với em, không được đến tìm Thịnh Duy Thanh.
Em đem lời anh nói đều trở thành gió thoảng bên tai?”
Nghe người đàn ông chất vấn, Kỷ Nhiên cười lạnh ra tiếng: “Dạ thiếu hôm nay không phải hẳn là rất bận sao? Đúng rồi, en còn không có chúc mừng Dạ thiếu, chúc ngài đính hôn vui sướng!”
“Em một hai phải cùng anh nói chuyên âm dương quái khí như vậy?”
Con ngươi Dạ Lăng Hàn như là kết băng, lãnh đến dọa người: “ Thái độ này của em là gì! Chẳng lẽ em còn có lý? Em phàm là tranh đua một chút, có thể biến thành Omega vì anh sinh trẻ nhỏ.
Anh cũng không đến mức đi đính hôn cùng Cam Duệ.”
Kỷ Nhiên trừng lớn đôi mắt, không thể tưởng tượng mà nhìn hắn.
Chẳng lẽ đều là hắn sai?
Bởi vì yêu, hắn liền phải trở nên hèn mọn như vậy?
“Không cần anh tìm cớ phản bội! Anh muốn cùng ai đính hôn đều không có bất luận quan hệ gì với em.”
Kỷ Nhiên kéo ra cửa xe xoay người muốn xuống xe, thủ đoạn bỗng dưng bị nắm lấy.
Dạ Lăng Hàn dùng sức lực rất lớn, động tác hung ác như là muốn đem xương cốt cậu bóp nát.
“Buông tay!”
Kỷ Nhiên quăng một chút, không chút sứt mẻ.
“Em vừa rồi nói cái gì?”
Người đàn ông nói cơ hồ là phát giận từ kẽ răng, mỗi từ đều lộ ra tàn nhẫn.
“Anh cùng ai đính hôn đều không có bất luận gì……”
Kỷ Nhiên giận dỗi thốt, còn chưa kịp nói xong, đã bị người đàn ông dùng sức cắn môi.
Dạ Lăng Hàn đem cậu ấn ở trong lòng ngực, hung mãnh hôn cậu.
Cùng với nói là hôn, không bằng nói là cắn.
Thực mau, môi Kỷ Nhiên đã bị phá đảo.
Cậu đau đến vành mắt đều đỏ, duỗi tay đi đẩy người đàn ông trước mặt, nhưng Dạ Lăng Hàn thân là Alpha ưu tú nhất, có lực lượng tuyệt đối, làm Kỷ Nhiên căn bản vô pháp lay động mảy may.
Quần áo bị thô bạo xé mở, Kỷ Nhiên đột nhiên trừng lớn đôi mắt,mặt đầy hoảng sợ.
Không được!
Cậu không thể cùng Dạ Lăng Hàn phát sinh quan hệ!
Cậu vừa mới động d*c, tuy rằng tiêm vào thuốc ức chế, nhưng khó chắc chắn sẽ không mang thai!
Nếu thật sự mang thai, cậu đời này đều không thể làm một Alpha chân chính!
“Buông tay! Khốn nạn, anh buông em ra!”
Kỷ Nhiên dùng hết sức lực, nâng tay, một cái tát vào chỗ hàm dưới của Dạ Lăng Hàn..