Dùng sức cắn chót lưỡi, đau đớn mãnh liệt làm Kỷ Nhiên khôi phục sự thanh tỉnh ngắn ngủi trong đầu.
Nhân cơ hội này, phi thân tiến lên.
Một cước phi đá, đá đảo Alpha ngăn cản đường phía trước đi một cái.
Chung quanh Alpha cùng Beta cũng chưa nghĩ đến cậu một Omega sẽ cường hãn như vậy, thời gian phân tâm, Kỷ Nhiên đã đem vòng vây xé mở một con đường chết.
Nhảy dựng lên, kéo ra cửa xe hơi ngừng ven đường.
Kỷ Nhiên túm người bên trong ra, chiếm ghế lái trước.
Khởi động ô tô, xe hơi tuyệt trần mà đi.
(Chỗ này tuyệt trần không biết nên thay bằng từ gì, để vậy hơi chẹo:))))
Phía sau Alpha cùng Beta thất bại múa may nắm tay, từ kính chiếu hậu, Kỷ Nhiên nhìn đến bọn họ bị ném sau người ở xa xa.
Nhẹ thở một hơi, Kỷ Nhiên tạm thời thả lỏng lại.
Nhiệt lưu dưới lòng bàn chân như bóng với hình, trước mắt trở nên càng ngày càng mơ hồ, trong thân thể kêu gào khát vọng cơ hồ phải phá tan lý trí tự chủ.
Kỷ Nhiên gian nan mà nuốt nuốt nước miếng, li3m môi có chút khô cạn.
Cậu dùng sức dẫm hạ chân ga, xe hơi giống như mũi tên rời đi, bay nhanh về phía trước chạy trốn.
Cậu là Alpha không thể bị bất luận kẻ nào đánh dấu!
Tuyệt đối không thể!
Dọc theo đường đi, Kỷ Nhiên trong thân thể phát ra mùi hương tin tức tố hấp dẫn rất nhiều Alpha cùng Beta.
Cậu bằng vào ý chí cùng sức chiến đấu cường đại, thành công ném những người đó ra, tới một gian phòng khám.
Kỷ Nhiên đẩy ra cửa văn phòng, người đã hoàn toàn chịu đựng không nổi.
Trước mắt cậu tối sầm, sắp ngã xuống ……
Một bàn tay vững vàng đỡ lấy cậu, thanh âm nôn nóng của người đàn ông ở bên tai vang lên: “Kỷ Nhiên, Cậu làm sao vậy?”
“Anh Thịnh …… Tôi động d*c!”
Kỷ Nhiên nắm chặt cánh tay Thịnh Duy Thanh, thở phì phò nói: “Giúp tôi! Cho tôi tiêm thuốc ức chế vào.”
Thịnh Duy Thanh là Alpha, ở thời điểm Kỷ Nhiên vào cửa, đã ngửi được trên người mùi hương tin tức tố nồng đậm mà mãnh liệt
Thân là một Alpha, xuất phát từ bản năng, Thịnh Duy Thanh muốn đánh dấu cậu.
“Kỷ Nhiên…… Tôi……”
Thịnh Duy Thanh hơi thở hỗn loạn, hai tròng mắt đều trở nên huyết hồng.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu lên, cặp kia mê mang trong ánh mắt tràn đầy cầu xin.
Đối mặt với đôi mắt như vậy, lý trí Thịnh Duy Thanh bị kéo trở về.
Hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Đây là Kỷ Nhiên, là người bạn tốt nhất của hắn!
Thịnh Duy Thanh dùng sức nắm chặt nắm tay, ổn định tim đập cuồng loạn.
Nhanh chóng buông ra Kỷ Nhiên, đi trong ngăn kéo lấy ra thuốc ức chế, đem kim tiêm, tiêm vào cánh tay Kỷ Nhiên
Thân là bác sĩ, thường xuyên phải cho Omega sắp động d*c tiêm vào thuốc ức chế.
Hành động này đối với Thịnh Duy Thanh đã nói là thuận buồm xuôi gió, nhưng đối mặt với tin tức tố câu người trên người Kỷ Nhiên, tâm trí Thịnh Duy Thanh vẫn là đã chịu ảnh hưởng.
Rất kỳ quái, tin tức tố của Kỷ Nhiên so bất luận Omega nào đều mãnh liệt hơn, cũng đều muốn làm người mê loạn.
Nhưng mà, làm Thịnh Duy Thanh càng khó hiểu chính là, Kỷ Nhiên rõ ràng là Alpha, cậu như thế nào sẽ đột nhiên biến thành Omega?
Mười phút sau, Kỷ Nhiên khôi phục bình thường.
Cậu cuộn lại thân thể, trên trán tràn đầy mồ hôi.
Gương mặt hồng nhuận chậm rãi khôi phục đến nguyên bản trắng nõn.
Thịnh Duy Thanh ngồi xổm trước mặt cậu, lo lắng hỏi: “A Nhiên, cậu như thế nào lại đột nhiên động d*c?”
“Tôi……”
Kỷ Nhiên có chút khó có thể mở miệng.
Tưởng tượng cậu là một Alpha thế nhưng hiện giờ như biến thành một Omgega tùy thời tùy chỗ đều sẽ động d*c.
Nhìn ra Kỷ Nhiên kiêng dè, Thịnh Duy Thanh ôn nhu nói: “Có thể nói cho tôi không? Có lẽ tôi có thể giúp cậu.”
Thịnh Duy Thanh mở một gian phòng khám, chuyên môn nhằm vào làm dịu Omega thời kì động d*c cùng thời gian mang thai không khoẻ.
Hắn thậm chí tham dự đến viện nghiên cứu nghiên cứu trung, muốn nghiên cứu chế tạo ra một loại thuốc có thể ức chế dài hạn Omega thời kỳ động d*c.
Kỷ Nhiên cùng Thịnh Duy Thanh từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai người quan hệ thân hậu.
Không có do dự như thế nào, Kỷ Nhiên liền đem sự tình phát sinh gần nhất nói cho Thịnh Duy Thanh: “Anh Thịnh, tôi còn có thể biến trở về thành Alpha sao?”.