“Nhiên Nhiên, hôm nay có cảm giác sao?”
Kỷ Nhiên biết hắn hỏi chính là việc động d*c, mặt vô biểu tình mà nói: “Không có!”
Dạ Lăng Hàn thất vọng đến cực điểm, “Như thế nào sẽ không có cảm giác? Thuốc biến đổi không có khả năng không có hiệu quả.”
“Muốn Omega như vậy, bên ngoài nhiều đến thế.
Không cần thiết ở trên người em lãng phí thời gian.”
Kỷ Nhiên ở ngoài miệng đem Dạ Lăng Hàn đẩy ra bên ngoài, kỳ thật trong lòng lại là bất đắc dĩ lại là chua xót.
“Em như thế nào lại như vậy?” Dạ Lăng Hàn bực bội kéo ra cổ áo: “Anh đã đủ phiền, trở về còn muốn xem em mặt mày trương chán đời.
Anh nếu là muốn tìm Omega sẽ còn ở trên người của em lãng phí thời gian?”
“Vậy anh không cần ở trên người em lãng phí thời gian.
Dạ thiếu thỉnh tự tiện!”
Kỷ Nhiên nói, liền từ trên người Dạ Lăng Hàn đi xuống dưới.
Người còn không có đứng lên, đã bị dùng sức túm trở về: “Em lại ở nháo cái gì?”
Dạ Lăng Hàn bị thái độ Kỷ Nhiên chọc giận.
Ánh mắt hắn lành lạnh, dùng sức lớn nắm chặt hàm dưới Kỷ Nhiên, đem mặt cậu nâng lên: “Nhìn xem bộ dáng hiện tại của em! Nơi nào có nửa phần đáng yêu giống trước kia! Anh còn không phải là làm em biến thành Omega sao? Nếu em yêu anh, em liền sẽ vì anh trả giá.”
“Nhiều năm như vậy, em trả giá còn chưa đủ nhiều sao? Em là Alpha, sẽ không sinh em bé cho anh.”
Kỷ Nhiên muốn ném tay Dạ Lăng Hàn tay ra, hành động này hoàn toàn chọc giận người đàn ông cao ngạo, Dạ Lăng Hàn xoay người đem cậu đè ở dưới người, hung ác mà gầm nhẹ nói: “Liền tính là không biến thành Omega, cả đời em cũng bị ta thượng.”
Giống như một cái cái tát hung hăng quặc ở trên mặt, Kỷ Nhiên trên mặt nóng rát, lại là khuất nhục lại là khó chịu.
Ở Long Tê đại lục, Alpha là tồn tại tôn quý nhất, được Beta cùng Omega ngẩng đầu nhìn lên.
Nhưng cậu sinh sôi (?) đem chính mình biến thành sự tồn tại hèn mọn nhất.
“Lăn!” Kỷ Nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền hướng vòng tới Dạ Lăng Hàn tạp.
Dạ Lăng Hàn nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cậu, đem cậu ấn ở trên sô pha, một tay luồn vào quần áo cậu.
“Anh nói không đúng sao? Nhiều năm như vậy, em còn không phải là bị anh đè ở dưới thân như vậy.
En là Alpha thì thế nào? Không phải là cùng Omega giống nhau! Trừ bỏ sẽ không sinh em bé, en nói en cùng Omega có cái gì khác nhau?”
Dạ Lăng Hàn thô bạo chiếm hữu người dưới thân, động tác hung ác không có một chút ít thương tiếc.
Nếu là trước kia, Kỷ Nhiên khẳng định có thể tránh thoát.
Nhưng từ lúc tiêm vào thuốc biến đổi, thể lực cậu liền không bằng trước.
Tuy rằng không có nhu nhược dễ đẩy ngã như Omega, nhưng ở trước mặt Alpha cường đại như Dạ Lăng Hàn, hoàn toàn không có bất kì năng lực nào chống lại.
Kỷ Nhiên ghé vào trên sô pha, dùng sức moi trụ sô pha da liêu, mới xem như nhịn xuống từng đợt đau đớn mà cuồn cuồn ở ngực kia.
Phía sau người đàn ông động tác càng ngày càng tấn mãnh, không có chút nào thương tiếc cùng yêu thương.
Kỷ Nhiên quá đau, thân thể không ngừng đau, tâm càng đau.
Cuối cùng, trước mắt cậu tối sầm, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Thời điểm tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Dạ Lăng Hàn sớm đã chẳng biết đi đâu, canh giữ ở bên người cậu chỉ có người hầu.
Kỷ Nhiên động d*c trên người tin tức tố sẽ không khỏi đưa tới Alpha, biệt thự người hầu toàn bộ đều là Omega, hơn nữa Omega mỗi tuần đều sẽ tiêm vào thuốc ức chế, sẽ không tùy tiện động d*c.
Ngày đó lúc sau tan rã trong không vui, Dạ Lăng Hàn không còn có trở về.
Đảo mắt, ba ngày qua đi.
Kỷ Nhiên mỗi ngày đều ở biệt thự, Dạ Lăng Hàn có công đạo không cho cậu ra cửa.
Trường học bên kia, Dạ Lăng Hàn đã xin cho cậu kỳ nghỉ bệnh dài.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời xanh thẳm, nhìn đến một đám chim chóc từ trước mắt bay qua.
Đáy mắt xẹt qua một mạt đau thương.
Ngày tháng như vậy rốt cuộc khi nào mới có thể kết thúc?
Cậu không phải chim hoành yến trong lồ ng, cậu là một người có tư tưởng!
Đang lúc Kỷ Nhiên âm thầm thần thương hoàn cảnh, đột nhiên, trong thân thể truyền đến một cổ cản giác khô nóng mãnh liệt.
Cùng lúc đó, cậu ngửi được một cổ mùi hương nhàn nhạt.
Đó là mùi hương tin tức tố của Omega khi động d*c.
Kỷ Nhiên đột nhiên trừng lớn đôi mắt, mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng.
Thân thể cậu thế mà phát ra mùi hương này, cậu thế mà động d*c!.