Chồng Ngốc Đáng Yêu

Chương 60: Anh muốn có em bé!




Ông Sơn và bà Thu có khá nhiều đồng nghiệp, một bên cảnh sát một bên giáo viên rồi còn họ hàng với hàng xóm tổng lại ít nhất cũng phải hơn 200 người. Khu nhà ở không tiện tổ chức nên hai ông bà thuê hội trường tổ chức rồi để Khôi tham gia sắp xếp đồ vật và chọn đồ trang trí.

Khôi dựa theo y nguyên đám cưới trong mơ mà anh từng tưởng tượng trước kia để chỉ dẫn trang trí hội trường. Nền xanh nước biển nhạt, chuỗi hạt lấp lánh, đèn nhỏ trên trần, và đủ loại hoa hợp dùng trang trí cho ngày cưới. Hoa hồng, hoa baby, hồng môn trắng, oải hương thêm vài bông cẩm chướng và vài bông mẫu đơn là được hai phần hoa để trang trí hai bên sân khấu! Trên mỗi bàn sẽ có một lọ dạng ống để cắm hoa phong lan. Đẹp nhẹ nhàng mà vô cùng tinh tế!

4 giờ sáng sớm ngày 10/9 tiếng báo thức inh ỏi cả căn phòng khiến Khôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng, tắt báo thức rồi nhanh chóng xỏ dép đi làm công tác buổi sáng. Hôm nay là ngày trọng đại của anh, anh cần phải dậy sớm chuẩn bị trước!

Xong xuôi anh về phòng ngồi xem album cưới đến 5 giờ bà Thu gõ cửa phòng gọi đi thay đồ mới đi. Hôm nay anh mặc bộ vest màu trắng cùng màu với váy cưới của Trúc, túi áo cài mấy nhánh hoa linh lan và một bông calla lily (hoa rum). Từ trên xuống dưới trang phục đều lấy màu trắng làm chủ đạo khiến làn da hiếm khi phơi nắng của Khôi đã trắng càng thêm trắng. Trắng bóc như thế khiến anh mang khí chất như một vị công tử hai tay không dính nước xuân, mang chút non nớt của một đứa trẻ pha với chút "man" của một người trưởng thành. Sự kết hợp diệu kỳ!

7 giờ kém Khôi đến hội trường kiểm tra lại xung quanh, ăn chút cơm rồi cùng ông Sơn bà Thu đi tiếp khách. Đến 10 rưỡi Khôi lén trốn đi ăn, vừa ăn vừa nhắn tin cho Trúc nhưng mà cô không rep, ăn được mấy miếng xôi với cái đùi gà thì bị bà Thu tìm được lôi đi tiếp khách tiếp. Cực khổ đến gần 12 giờ mới được ăn một bữa đàng hoàng, nằm trong phòng nghỉ đến hơn 13 giờ thì lên xe xuất phát đi đón dâu.

Đoàn xe đón dâu đi hơn 1 tiếng thì tới nơi, nhà Trúc ở trong ngõ nhưng may mà ngõ rộng nên dựng rạp trong đó được. Trang trí đơn giản, cũng lấy màu xanh và trắng làm chủ đạo và vô số đồ trang trí nho nhỏ lấp lánh đung đưa theo gió.

Khi thấy nhà trai đến thì có ba bốn người cầm pháo chạy tới nổ pháo chào đón. Nhà trai đến trong những tiếng vỗ tay hò reo chào đón của nhà gái, dưới màu sắc lộng lẫy của xác pháo ngày vu quy. Khung cảnh đẹp đẽ ấy được nhiếp ảnh gia thu lại trong những tấm ảnh, lưu giữ kỉ niệm về một ngày tràn đầy sự hạnh phúc.

Lúc đoàn đón dâu tới thì Trúc đã chuẩn bị xong hết rồi, đang chùm khăn voan ngồi trong phòng nói chuyện với 4 phụ dâu là Ngọc, Trâm Anh, Thanh và cái Hoà trong khi chờ Khôi tới. Hôm nay cô mặc váy trắng vai trễ, trên vai, eo và thân váy có những hoa văn màu xám bạc lấp lánh trên thân váy

( tại tui không biết tả váy ra sao nên để hình cho dễ nhe. cre: Pinterest )

Bốn đứa ngồi trên giường nói chuyện có mỗi cái Ngọc đứng ở ban công hóng gió, thấy nhà trai từ phía xa cô đã hí hửng báo tin:

" Trúc ơi chồng của cưng đến đón rồi kìa."

" Đến rồi hả? Chuẩn bị sẵn sàng chưa thưa mấy phụ dâu của tui.~~" Trúc cười nói

" Sẵn sàng rồi nha." Thanh nói

" Nhớ trả cát sê đấy." Trâm Anh xoay xoay cái còng số tám trên tay cười

Từ cái ngày biết Trâm Anh học cảnh sát là Trúc đã thấy rén rồi. Tại mỗi khi thấy cô vượt đèn đỏ Trâm Anh lại nói chờ sau này nó mà làm cảnh sát thì cứ coi chừng. Và giờ đi tham gia lễ cưới của cô mà còn ngồi xoay xoay cái còng tay thế kia kìa!

Tính ra thì đội phụ dâu của Trúc cũng xịn phết, một cảnh sát, một giáo viên, hai gamer. Cảnh sát Trâm Anh đang xoay còng tay, cô giáo Thanh thì ngồi nói chuyện với Trúc, còn hai game thủ Ngọc với Hoà thì rủ nhau đánh game thi thoảng nói với cô được vài câu.

Ngồi thêm một lúc thì Khôi tới đón Trúc đi thắp hương, cùng nhau xuống nhà làm lễ rồi đến mời nước mời trà mọi người. Trúc đi đến đâu Khôi xách váy cô đi theo đến đấy, khi đỗ lại mời trà thì nhẹ nhàng đặt xuống vuốt vuốt cho thẳng rồi mới rót trà. Vì thế mà anh bị mọi người trêu đến đỏ mặt mà không trả lời.

Đến 4 rưỡi chiều thì đoàn xe đón dâu mới xuất phát về. Đến nơi lại làm lễ và mời trà lần nữa, nhưng khác là ở giữa có thêm bước tuyên thệ và trao nhẫn mà thôi. Sau đó toàn bộ quan khách nhà trai và đoàn đưa dâu bắt đầu ăn bữa tối.

Hai người là nhân vật chính, một mình một bàn, vừa nhiều món ăn hơn bàn khác vừa được trang trí đẹp nhất. Đây là bữa đầu tiên trong ngày Khôi được ăn một bữa thịnh soạn thế này, anh thử từng món một rồi thấy món nào ngon là dừng lại gắp cho Trúc ăn. Sau đó nếu Trúc cũng thích thì anh sẽ gắp cho cô nhiều hơn, cái cô không thích thì để anh xử lý. Theo anh nghĩ, một người chồng tốt sẽ để mọi thứ tốt cho vợ mình hưởng!

Đến tối Trúc đổi váy cưới thành áo phông với quần đùi của Khôi, Khôi thì bỏ áo khoác ra rồi tháo một cúc đầu cho thoáng rồi lên xe về nhà gái. Quần áo với đồ đạc của Trúc vẫn còn để trong vali ở nhà cô cơ.

Theo phong tục ở chỗ Trúc nếu cưới ở gần thì ngày làm lễ kết hôn cô dâu phải ngủ ở nhà mẹ đẻ, chú rể ngủ ở nhà mình hôm sau mới được đến đón dâu về nhà. Thế nên khi Khôi lái ô tô chở Trúc về chỉ được ngồi nói chuyện vài câu, ăn vài cái bánh cái kẹo thì phải lái xe về nhà ngoại ngủ. Về nhà ngoại gần hơn, mai đón Trúc về tiện hơn!

Trúc về đến nhà thì liền lấy quần áo đi tắm, tắm xong thì đi ngủ bù sức cho cả ngày vất vả. Hôm sau lúc cô rời giường là hơn 8 giờ, làm công tác buổi sáng xong xuống ăn sáng thì Khôi đã ngồi dưới nhà nói chuyện với ba mẹ rồi.

Chờ Trúc ăn cơm xong thì được bà Tâm "hộ TỐNG" lên tầng lấy đồ xuống rồi tiễn ra tận xe. Và đặc biệt không rơi giọt nước mắt nào....

" Mẹ không khóc à?"

" Khóc nỗi gì, tao còn đang vui vì bớt một miệng ăn đây này."

Trúc: "..." kiếp con ghẻ hở?

Mẹ không níu cũng thế mà níu cũng thế, dù gì vẫn phải đi, hơn nữa cô còn đang gấp đây, đến muộn cục dân chính đóng cửa thì toi.

Đăng kí kết hôn xong thì Trúc được Khôi chở đến khu nhà của anh, nhưng không phải căn hôm qua cô tới mà là căn nhà hai tầng ở bên phải, Khôi nói đây là quà cưới của ông Sơn và bà Thu cho hai người. Bình thường Trúc ít khi đến đây mà mỗi lần đến cũng chả để ý căn bên phải này cho lắm, chỉ nhớ là nó khá đẹp mà thôi. Thật không ngờ giờ nó thành nhà của cô luôn rồi.

Ngày thứ hai tính từ ngày cưới Khôi với Trúc vẫn dính nhau như thường, vẫn cùng ăn, cùng nói chuyện, cùng đùa, cùng xem TV. Khác ở chỗ là cứ thi thoảng Khôi lại kéo cô hôn chụt một phát.

Đến tối khi Trúc vừa tắm xong mặc váy ngủ ngồi trên giường lau tóc thì Khôi mở cửa vào, anh cầm máy sấy đi tới

" Vợ ơi để anh sấy tóc cho vợ."

Sau khi sấy xong

" Vợ ơi bọn mình xem phim đi, hôm qua anh Minh gửi cho anh mấy bộ phim liền."

Hơi hơi có điềm ha?

Ừ đúng là có điềm thật, Minh gửi phim người lớn cho Khôi !!!!!

" Lần sau không được nghe anh Minh xem mấy cái phim như này nữa, nghe chưa?"

" Ồh, anh nghe vợ."

" Thế thì tắt máy đi ngủ."

" Nhưng... anh khó chịu.... Anh... anh cũng muốn có em bé nữa...."

Thật không biết nói gì, Trúc ngượng ngùng nói:

" Thế anh phải ngoan thì em mới sinh em bé cho anh được. Làm theo em chỉ, từ từ nhá."

....

" Anh từ từ đã, em đau...."

" Anh...anh xin lỗi vợ, anh sẽ chậm."