Chồng Ngốc Đáng Yêu

Chương 50: Chương chuyển tiếp




Chương này tui dùng ngôi thứ nhất từ góc nhìn của Trúc để tua thời gian xíu nhe

Hết tết dương lịch Khôi đã về thành phố với gia đình, còn tôi thì bận bù đầu chuẩn bị sớm cho một cái tết anh lành.

Từ giờ đến Tết Nguyên Đán hơn một tháng nữa. Mà trường tôi lại có một truyền thống đó là trước khi nghỉ Tết Nguyên Đán 4-5 ngày sẽ thi khảo sát để xếp lại lớp, kết quả sẽ được giáo viên chủ nhiệm gửi thẳng đến phụ huynh vào ngày 30. Đúng là biết cách đưa học sinh từ vui vẻ đến tuyệt vọng mà!!!

Vì mục tiêu nâng điểm tiếng anh nên mỗi ngày tôi sẽ cùng Khôi học tiếng anh 1 - 1,5 tiếng, vừa học vừa làm đề cực khổ suốt một tháng thì điểm kiểm tra mới lên được 6,6. Vẫn còn 0,4 nữa.

Trong tuần cuối cùng tôi dường như chả nói chuyện phiếm với Khôi mấy, cả sáng và chiều các ngày thường thì học trên lớp, trừ hai hôm đi học thêm toán buổi tối thì đều ăn cơm sớm để lên tầng học. Hôm có ít bài tập về nhà hay không có thì sẽ tìm Khôi làm đề tiếng anh. Có mấy lần anh ấy còn giận dỗi vì tôi chỉ muốn học tiếng anh mà không muốn nói chuyện với ảnh, tôi phải dỗ mãi mới chịu dạy tôi học tiếp. Học tiếng anh cũng áp lực quá đấy!

Tết ông Công ông Táo qua được 1 ngày thì tôi với cái Ngọc mang tâm thế nơm nớp lo sợ mà vào phòng thi, chỉ sợ qua kì thi này thì hai đứa sẽ có mặt trong danh sách đề nghị chuyển lớp của cô Thanh vì điểm tiếng anh không đủ.

Chiều ngày 25 thi Văn Anh, sáng 26 được nghỉ để khối A thi Lý Hóa, chiều thì thi Toán. Thi xong lại học bình thường đến chiều 29 thì được nghỉ tết. Sáng ngày 30 ba đi đón Thiên còn tôi với mẹ đi chợ Tết mua đồ, lượn hết 2 chợ mới mua được đủ đồ cần thiết.



Vui vui vẻ vẻ lượn ở chợ đến chiều mới về đến nhà, vừa vào đến cửa đã bị mặt ông anh lâu ngày không gặp cà khịa. Ừ, nhân chi sơ tính cà khịa mà, tôi quen rồi.

Lúc ăn cơm thì có điểm thi, may mà điểm tiếng anh của tôi vừa đủ 7 và vẫn ở lại lớp chứ nếu không chắc bị khịa chết mất.

Chiều ăn cơm xong thì theo mẹ đến cửa hàng ngắm quần áo vì quần áo Tết tôi chọn từ ngày 20 khi mẹ mới nhập hàng rồi cơ. Cửa hàng của mẹ tôi khá rộng, có 5 gian hàng, quần áo nam nữ đủ kiểu đủ màu, nhìn là muốn bưng về hết!

Lúc mẹ bán hàng thì tôi đi ngắm mấy cái váy, dài tay ngắn tay hay không tay có hết, còn có cả loại hai dây như cọng bún nữa. Xem chán thì ra xem mẹ bán hàng một lúc rồi lượn qua gian hàng nam xem ông anh chọn đồ. Đồ nam có mỗi 2 gian, nhìn qua là thấy, ổng đang cầm mấy cái áo khoác thử ướm.

Vừa thấy tôi đến Thiên đã bảo tôi xem xem cái nào hợp hơn. Nghiệp vụ của tôi đây mà, từ chối thế nào được? Tôi bảo ổng thử từng cái cho tôi nhìn để đánh giá

Khi mặc áo da: "Trông anh yang lake lắm luôn ấy, thêm mấy con rồng con phượng hay cá chép om dưa gì đấy là y hệt đám côn đồ trong phim luôn."

Ổng lườm tôi

Khi mặc áo phao: "Không được, đổi đi, nhìn anh như mấy ông chú ngoài 30 ấy."

Ổng lườm tôi rồi gõ đầu tôi một phát rõ đau



Khi mặc áo dạ: "Anh đeo thêm cái kính gọng vàng nữa là y hệt mấy thành phần lưu manh giả danh tri thức trong phim."

Nhìn mặt ổng lúc này đen như đít nồi ấy, mới bắt đầu thôi mà đã quạo vậy rồi là không được đâu. Tôi bảo ổng chờ một lúc rồi nén cười chạy đi tìm mấy cái áo khoác có cánh đại bàng mang đến đưa cho ổng.

" Anh thử cái này đi."

" Mày bảo tao mặc cái này á? Có khác gì đồ mấy đứa trẻ trâu hay mặc đi nẹt bô đâu?"

" Giống anh mà."

Vừa nói xong tôi liền nhanh chân chạy đến chỗ mẹ đang tư vấn cho khách hàng. Lúc Thiên đuổi đến thì tôi đã cúi xuống bắt chuyện với con của cô khách hàng đó, ổng chỉ tức giận bắn ánh mắt cảnh cáo đến phía tôi rồi đi chỗ khác. Tôi cười sặc sụa, đến lúc mẹ đá tôi thì tôi mới khó khăn nhịn cười, tại Thiên cả, ai bảo sắc mặt của anh đa dạng quá làm gì.

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||

Tôi với ổng gây chiến từ cửa hàng về đến nhà, từ nhà mình đến nhà họ hàng, từ bàn ăn đến phòng khách rồi phòng ngủ, đâu cũng là chiến trường để bọn tôi đá đểu nhau.

Lúc tôi video call với Khôi thì ổng sẽ ngồi cạnh mở mic chơi game với anh Minh, tôi vào phòng thì ở cửa mở loa bật nhạc. Để trả thù thì tôi canh lúc ổng combat với địch thì tôi "vô tình" rút nhầm dây mạng. Lúc tôi được lì xì thì ổng nói bảo tôi lớn rồi, tôi không cần lì xì làm tôi mất tiền mừng tuổi mấy lần, rồi sau đó sẽ chạy thật nhanh ra ngoài trước khi bị tôi tóm lấy cấu xé.

Mấy ngày Tết chả được mấy lúc bình yên, đến mùng 6 thì ổng phải trở lại trường. Hôm đó tôi mở bài ca tiễn biệt người lính ra trận bật loa thật to rồi chuẩn bị cho ổng một hộp quà đựng 50 con hạc được gấp bằng 50 tờ giấy với 50 câu chửi khác nhau của tôi dành cho ổng.



Kết quả là ổng giơ hai ngón giữa về phía tôi rồi ném cho tôi một cái hộp và lên xe đi. Tôi mở hộp ra thì có con rắn đen to tướng bật ra làm tôi giật mình mà ném cái hộp đi, sợ vãi đái ạ. Từ cái hộp rơi ra một tờ giấy, ngoại trừ câu đầu chúc tôi năm mới vui vẻ thì còn lại đều mang ý chửi tôi ngu bằng nhiều cách. Hờ hờ, đúng là ông anh của năm.

Tối đó tôi tài khoản ngân hàng của tôi nhận được tiền, Thiên chuyển cho tôi một triệu, bảo là tiền lì xì năm mới. Coi như còn có chút lương tâm.

Sau đó thì tôi cắm đầu vào học, sáng học, chiều học, tối học, học đến mức đêm ngủ mơ vẫn thấy mình đang học. Tôi thật sự học đến điên mất!!!

Đến lúc hè rồi vẫn phải học sáng học chiều, bức bối muốn chết!!! Biết sao được, lớp 12 rồi phải học để còn thi đại học chứ. Hè này Khôi đến nhà ngoại của anh chơi, hôm nào cả hai cùng rảnh thì rủ nhau đi ăn đi chơi, mà ngày rảnh đó chỉ có thể là chủ nhật.

Nhưng mà tuần này thì anh không đi chơi với tôi được. Anh nói anh đi làm phiên dịch cho ai đó ở Đà Nẵng. Khôi, chị Thư và anh Mạnh đã vào Đà Nẵng để giúp người đó trình bày dự án với công ty nước ngoài.

Người nọ là sinh viên giấu gia đình làm dự án nên không có tiền thuê luật sư, muốn mời Khôi đến giúp và hứa sẽ bao ăn bao ở và để anh ở phòng tốt nhất trong khách sạn nhà mình. Vừa hay chị Thư với anh Mạnh đi Đà Nẵng du lịch nên đi cùng Khôi luôn.